Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Theo Đuổi Vinh Quang Phù Phiếm

“Đã quyết mục tiêu rồi còn gì? Vậy mà lại quay về là thế nào?”

“Dusk Realm” (Thế giới hoàng hôn) do bọn Haruhiro phát hiện ra đã thu hút được nhiều sự chú ý như một bãi săn mới. Khi trước, cả bọn chỉ có thể trốn chạy khỏi người khổng lồ trắng, nhưng nay, các cậu đã đánh đuổi được kẻ địch, thậm chí còn kiếm về thu nhập rất ổn định. Thế nhưng, bắt nguồn từ hành động của một clan nọ, mức độ nguy hiểm của “Dusk Realm” (Thế giới hoàng hôn) đột ngột tăng cao. Trong tình huống đó, bọn Haruhiro gặp lại Souma, thủ lĩnh của “DAY BREAKERS” (Đoàn Rạng Đông) mà các cậu đã gia nhập trước đây, rồi từng bước góp mặt vào một nhiệm vụ quy mô lớn với sự tham gia của nhiều clan khác.

Nhờ việc chiến đấu bên cạnh những người lính tình nguyện vô cùng mạnh mẽ, liệu Haruhiro đã thấy được gì, đã có suy nghĩ thế nào đây…?

***

GRIMGAR - ẢO ẢNH VÀ TRO TÀN là series Light-novel dài kì đặc sắc của tác giả Jyumonji Ao:
- Luôn nằm trong top sách bán chạy theo tuần tại Nhật Bản mỗi khi ra tập mới!
- Được chuyển thể thành manga, anime, OVA!
- Đã chuyển ngữ sang nhiều nước trên thế giới như Anh, Pháp, Đài Loan.
- Số tập: 18 (on-going)

***

Grimgar - Ảo ảnh và tro tàn (Nhật: 灰と幻想のグリムガル Hepburn: Hai to Gensō no Gurimugaru?) là một light novel của Nhật Bản do Ao Jūmonji viết và Eiri Shirai vẽ minh họa. Câu chuyện kể về một nhóm người đột nhiên thấy mình trong một thế giới tưởng tượng không có ký ức từ trước khi họ đến, và kể về những cuộc đấu tranh của họ để tồn tại và kiếm sống cho mình. Bộ tiểu thuyết được nhà xuất bản Kim Đồng phát hành tại Việt Nam dưới ấn hiệu WingBooks.

Mutsumi Okubashi đã bắt đầu tuần tự hóa một truyện tranh manga ở Gangan Joker vào năm 2015. Các tiểu thuyết đã được chuyển thể thành một loạt phim hoạt hình anime gồm 12 tập từ tháng 1 đến tháng 3 năm 2016. Một hình ảnh hoạt hình gốc được phát hành vào tháng 3 năm 2016. Phim hoạt hình được cấp phép ở Bắc Mỹ của Funimation, trong khi câu lạc bộ J-Novel đã giành được quyền xuất bản các cuốn tiểu thuyết gốc bằng tiếng Anh và báo Yen Press đã xuất bản truyện chuyển thể manga.

***

“Hà… phù… hà… hà…”

Haruhiro đang chạy. Cậu thở gấp gáp và chạy thục mạng.

Cậu hơi quay người lại phía sau… Thấy rồi.

Chúng có ở đó. Ở đó. Ở đó. Và đang đuổi tới.

Chúng trùm một tấm vải trắng lớn, ở vị trí mắt là một cái lỗ, đại khái giống như một chiếc áo poncho[1] dài. Chúng có cơ thể, có đầu, có hai tay và hai chân. Về mặt hình thể, có thể nói chúng cực kì giống với con người. Nhưng chúng chỉ có duy nhất một con mắt nhòm ra từ trong cái lỗ.

Không phải nó. Mà là chúng.

Cũng chẳng cần mất công đếm làm gì. Cậu đã nắm được số lượng của chúng. Sáu tên. Có năm tên cầm giáo, còn một tên được trang bị kiếm và khiên. Về mấy ngọn giáo, ngoại trừ cái cán màu trắng ra cũng chẳng có gì đặc biệt, nhưng thanh kiếm lại được bao phủ bởi ánh tím mờ mờ, còn chiếc khiên thì giống như một tấm gương. Thanh kiếm vì một vài lí do nên được gọi là Lôi kiếm Dolphin, tấm khiên thì bởi có bề ngoài như vậy nên được gọi là Mirror shield (khiên gương).

Về việc ai đã gọi… không, thay vì nói là ai, thì người đầu tiên gọi chúng như vậy đích thị là bọn họ… Họ gọi chúng là thành viên giáo đoàn. Lũ cầm khiên là thành viên giáo đoàn thông thường, gọi tắt là pankyou hay pansuke, lũ cầm kiếm là thành viên giáo đoàn tinh anh, gọi tắt là erikyou hay gã tori[2]. Chúng đã chết dí với tên gọi đó rồi.

“Chết tiệt, mệt quá…”

Dù lèm bèm than vãn nhưng Haruhiro vẫn chạy không ngơi chân. Nếu không dốc hết sức để cắm đầu chạy liên tục thì cậu sẽ bị đám pansuke với gã tori đuổi kịp. Nếu chuyện đó xảy ra, Haruhiro sẽ bị đánh hội đồng và gần như chắc chắn sẽ bị giết trong chớp mắt, vì cậu chỉ là một tên đạo tặc nhỏ bé. Chính vì vậy, cậu phải bỏ chạy.

Bỏ chạy thôi. Hiện giờ cứ phải chạy cái đã. Phải tập trung toàn bộ mọi thứ vào việc chạy trốn. Bỏ chạy là lựa chọn duy nhất lúc này.

Dưới bầu trời được khảm đầy màu sắc khác nhau, như lam đậm, lam hơi ánh đỏ, tím, da cam, vàng, đỏ cùng những màu trung gian của chúng, mình phải chú tâm chạy thoát khỏi những đoạn phố xá màu trắng này… Phố xá.

Đúng vậy. Đây là phố xá hoặc ít nhất cũng là thứ na ná nó. Nằm hai bên con đường được lát đá trắng là một dãy các toà kiến trúc trông như những cái hộp. Chúng quả nhiên vẫn làm từ đá trắng. Dù có bao nhiêu sự ngẫu nhiên trùng hợp xảy ra một cách kì diệu đi chăng nữa thì những thứ này cũng không thể tự nhiên mà hình thành. Rõ ràng chúng đã được ai đó, một thứ gì đó có trí tuệ và óc suy nghĩ, xây dựng nên.

“… A, thật là…!”

Mắt bên phải của cậu thấy xót do mồ hôi chảy vào. Cậu bị thôi thúc bởi ý muốn nhìn ra phía sau nhưng phải kiềm chế lại. Đừng làm những việc thừa thãi mà hãy chạy đi. Cứ nhắm một mắt lại rồi chạy đi.

“Hà… ha… hà… hà, hà…!”

Mau rẽ ở góc đó.

Cậu rẽ ngoặt sang trái như phi thân về phía đó rồi chạy tiếp vào một con đường khá hẹp.

Tiếng bước chân của lũ thành viên giáo đoàn áp sát sau lưng. Dạ dày cậu quặn đau giống như bị siết chặt. Haruhiro hét lên, “ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô ô”. Nói đúng hơn là giọng cậu cứ thế bật ra mà chẳng thể nào ngăn được. Nửa thân trên của cậu như muốn chúi về phía trước. Vung tay. Vung hết cỡ. Có nên nâng cao đùi không? Làm kiểu đó chắc chỉ mệt thêm thôi nhỉ? A, thật là, chẳng biết thế nào nữa. Mệt mỏi quá. Dừng lại được thì tốt… Cái kế hoạch tác chiến này.

“Crown Break [Phá đỉnh]…!”

Đến rồi. Cuối cùng cũng đến rồi. Đến thật rồi.

Haruhiro ngoái đầu lại, chân vẫn không dừng bước. Từ trên toà nhà bên tay phải, một anh chàng đeo kính mặc trang phục tu sĩ nhảy xuống, tấn công lũ thành viên giáo đoàn, chính xác là tấn công gã tori. Anh chàng bận đồ tu sĩ đập mạnh cây chiến chuỳ có vẻ cực kì nặng nhắm vào đỉnh đầu gã tori. Khác với mấy tên pansuke, gã tori là một kiếm sĩ ở trình độ khá cao, nhưng hình như hắn cũng không dự đoán được đòn tấn công bất ngờ này và đã lãnh trọn cú đánh. Tất nhiên, bị cây chiến chuỳ như thế đập vào đầu thì không thể vô sự được. Cái áo choàng poncho của lũ thành viên giáo đoàn có tính chịu chém cao, cũng hấp thu được lực va chạm đến một mức độ nhất định, nhưng với đòn đánh đó thì quả nhiên là không có tác dụng. Gã tori bị đập vỡ đầu và ngã sấp xuống đất.

Gã tori với vai trò tương đương thủ lĩnh đột nhiên bị hạ khiến đám pansuke hoang mang.

“… Đến đây thì…!”

Một giọng nói sang sảng truyền tới, rõ ràng là giọng của một anh chàng đẹp trai. Đợt tấn công vẫn chưa kết thúc.

Một anh chàng mặc áo giáp có khắc hình sao sáu cánh nối gót anh chàng Tada mặc đồ tu sĩ rồi tung người lên không.

“Ế…”

Haruhiro bất giác dừng lại. Tại sao? Tại sao lại phải tung người lên không? Có cần phải nhảy lên đâu nhỉ? Chỉ đơn giản nhảy xuống thôi không được à? Mình biết. Anh ấy không phải người thấu hiểu những lí lẽ thông thường như thế. Dù đã nhận thức rất sâu sắc điều đó nhưng cậu vẫn bị bất ngờ.

“Ta! Sẽ ra đòn kết thúc thật đẹp mắt…!”

Tokimune, người dẫn dắt nhóm Tokkies, khoe hàm răng sáng lấp lánh. Anh ta lên tới điểm cao nhất, rồi từ đó phi xuống. Vừa mới mất công làm cho lũ pansuke hoảng loạn, giờ thì hỏng hết cả rồi. Lũ pansuke đâm giáo về phía Tokimune. Tiêu rồi. Hỏng rồi. Cứ thế này anh ta sẽ thành thịt xiên mất… Làm gì có chuyện đó.

“Múa như báo…!”

Tokimune xoay cả cơ thể cùng với kiếm và khiên, gạt đi những ngọn giáo của lũ pansuke.

“Đâm như cá voi sát thủ…!”

Anh ta giẫm lên đầu tên pansuke A và đá hắn, rồi tặng tên pansuke B một cú đá xoáy vào mặt. Xong xuôi, Tokimine đáp xuống đất và nháy mắt.

“Kết thúc rồi ha.”

Mời các bạn mượn đọc sách Theo Đuổi Vinh Quang Phù Phiếm của tác giả Ao Jyumonji & Hồ Trung Đức (dịch).