Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Sốc! Hotboy Nhà Nghèo Là Papa Của Bé

Bạn đang đọc truyện Sốc! Hotboy Nhà Nghèo Là Papa Của Bé của tác giả Lâm Miên Miên. Dưới vẻ ngoài ngây thơ, đơn thuần của cô ta lại là bản tính tham phú phụ bần, ham thích hư vinh, làm đủ chuyện khiến người ta tức sôi máu.

Lục Dĩ Thành, bạn cùng phòng đại học kiêm bạn thân của nam chính, gia cảnh bần hàn, là hotboy học giỏi thời đại học, tính cách điềm đạm hướng nội, khiêm tốn nhã nhặn.

Một ngày nọ, lúc Lục Dĩ Thành đang đi làm thêm thì bất ngờ nhặt được một bé trai năm tuổi, đôi mắt cậu bé sáng ngời, lanh lảnh gọi anh là ba!

Lục Dĩ Thành bối rối: “…”

Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm Tình Đầu Của Đại Ca hay Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu của cùng tác giả.

***

“Con sói xám đứng trước cửa nhà của chú heo con thứ ba, nó hết thổi rồi lại đụng vào căn nhà xây bằng gạch nhưng căn nhà vẫn kiên cố không đổ. Nó tức lắm, dứt khoát trèo lên nóc nhà hòng chui vào từ đường ống khói. Chú heo thứ ba thấy vậy vội đốt lửa, đúng lúc con sói xám chui vào trong lò, cả cái đuôi đều bị cháy rụi. Nó lập tức ủ rũ bỏ chạy, không dám bắt nạt ba chú heo con nữa.”

Giọng nói của Lục Dĩ Thành năm hai mươi tuổi trong trẻo, lúc đọc đến cuối truyện thì ngữ điệu dần trở nên trầm thấp, dỗ người nghe chìm vào giấc ngủ.

Đáng tiếc là nhóc con năm tuổi lại phơi phới tinh thần, tràn trề năng lượng.

Trong quyển truyện cổ tích có hai mươi câu chuyện, câu chuyện cuối cùng là “Ba chú heo con”, lúc này Lục Dĩ Thành đã miệng đắng lưỡi khô, buồn ngủ rã rời.

Nhưng đôi mắt của nhóc con nằm bên cạnh anh vẫn sáng ngời, không có một tí dấu hiệu buồn ngủ nào.

Lục Dĩ Thành: “…”

Anh liếc nhìn đồng hồ treo tường, đã gần mười một giờ đêm, tinh lực của đứa nhỏ này thật sự tốt đến mức khiến người ta phải tán thưởng.

“Bình thường con ngủ lúc mấy giờ?” Lục Dĩ Thành gấp quyển sách lại, nhéo mũi hỏi.

Cậu nhóc duỗi bàn tay núc ních thịt ra, trên mu bàn tay có năm lúm đồng tiền rõ ràng rất đáng yêu, cậu ra dấu số tám: “Tám rưỡi con ngủ.”

Đã lâu lắm rồi Lục Dĩ Thành không có tâm trạng sốt ruột và phiền não như vậy.

“Vậy sao giờ con còn chưa ngủ?” Lục Dĩ Thành hỏi.

Cậu nhóc bĩu môi: “Bởi vì con chưa uống sữa bò, bởi vì không phải mẹ kể chuyện cổ tích cho con nghe!”

Lục Dĩ Thành tê cả da đầu.

Rốt cuộc tại sao mọi chuyện lại phát triển thành cục diện như ngày hôm nay nhi? Giờ phút này, bộ não luôn minh mẫn của anh cũng bắt đầu mờ mịt.

Kỳ nghỉ đông và nghỉ hè hàng năm đều được anh sắp xếp kín mít.

Kỳ nghỉ hè sau khi kết thúc năm hai đại học này cũng không ngoại lệ. Nhờ giảng viên giới thiệu, hiện giờ anh đang làm gia sư cho hai em học sinh, một học sinh cấp hai và một học sinh cấp ba, mỗi ngày đều phụ đạo một tiếng. Sau khi kết thúc một kỳ nghỉ hè, anh cũng có thể tiết kiệm được một khoản kha khá.

Một tuần trước, anh nhặt được một đứa bé ở bên ngoài khu chung cư Tân Giang Garden.

Đứa bé này thấy anh là lanh lảnh gọi ba.

Lục Dĩ Thành vốn tưởng rằng chỉ là trò đùa ranh ma của thằng bé, mãi đến khi cu cậu lấy ra một chiếc đồng hồ quả quýt.

Chiếc đồng hồ quả quýt này là di vật của bà nội Lục Dĩ Thành, anh nhớ rõ mình đã cất nó vào tận cùng của chiếc rương. Kết quả sau khi đưa thằng bé này về lật tung khắp nhà cũng không tìm được chiếc đồng hồ quả quýt kia. Kể từ lúc đó, Lục Dĩ Thành đã nhận ra sự việc không bình thường.

Chiếc đồng hồ quả quýt trong tay cậu bé đúng là di vật của bà nội.

Nhưng khác với trong trí nhớ của anh, bên trong chiếc đồng hồ quả quýt này có khảm một bức ảnh.

Trong ảnh là một nhà ba người.

Người đàn ông có khuôn mặt tuấn tú, đeo cặp kính gọng mảnh, trông trưởng thành và chững chạc.

Cô gái để mái tóc dài xoăn nhẹ, xinh đẹp rực rỡ như đóa hồng đỏ nở rộ phong tình vạn chủng*, mày mắt cong cong, khóe môi hơi vểnh lên, đẹp đến mức không gì sánh được.

(*) Chỉ sự quyến rũ toát ra từ trong cốt cách.

Cậu nhóc ở giữa khoảng ba tuổi, khuôn mặt mũm mĩm, cậu mặc bộ vest mini được đặt may riêng và thắt kèm một chiếc nơ, đôi mắt sáng ngời, vừa khôi ngô lại đáng yêu.

Thoạt nhìn là một nhà ba người rất hạnh phúc.

Nhưng vấn đề là…

Anh rất quen với người đàn ông trong bức ảnh, người nọ trông giống anh như đúc, chỉ có điều, anh ta đã bớt đi vẻ ngây ngô ở anh.

Cô gái trong ảnh cũng không hề xa lạ với anh.

Trí thông minh lanh lợi của nhóc con năm tuổi này cũng không phải dạng vừa, Lục Dĩ Thành cũng moi được không ít thông tin từ đứa bé. Miệng cậu nhóc đọc vanh vách họ tên, số điện thoại, đơn vị công tác của ba mẹ, thậm chí ngay cả số căn cước cũng thuộc nằm lòng…Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.

Lục Dĩ Thành hỏi cậu nhóc đã đến đây bằng cách nào?

Cậu nhóc cũng tỏ ra oán trách nói: “Chuyện ba cũng không biết thì sao con biết được? Tóm lại là con và A Mẫn chơi trốn tìm, con lén trốn trong tủ quần áo của mình, A Mẫn mãi không tìm thấy con. Con vừa ra khỏi tủ quần áo thì lập tức nhìn thấy ba!”

“Không, là ba không có đeo kính ~”

“Ba, sao chúng ta vẫn chưa về nhà?”

“Mẹ lại đuổi ba ra ngoài à?”

Lục Dĩ Thành mơ hồ đoán được chân tướng của sự việc.

Nhưng vẫn còn thiếu một bước cuối cùng để xác nhận.

Anh cũng không biết chuyện gì đã xảy ra với mình, vậy mà lại tin những lời nhóc con mập mạp này nói, ma xui quỷ khiến thế nào lại rút một số tiền đi xét nghiệm quan hệ cha con.

Kết quả xét nghiệm cho thấy anh và thằng nhóc này thật sự là cha con.

?

Ai có thể nói cho anh biết, anh mới hai mươi tuổi, sao lại có một đứa con năm tuổi chứ?

Lúc học cấp ba, giáo viên tiếng Anh đưa bọn họ đến phòng lab xem một bộ phim tên là “Hiệu ứng cánh bướm*”, mấy bạn học nữ ở bàn trước và bàn sau cũng thường xuyên thảo luận về những quyển tiểu thuyết ngôn tình nổi tiếng, có xuyên qua thời không, trọng sinh và xuyên vào những quyển tiểu thuyết đang hot đương thời. Lục Dĩ Thành phỏng đoán sơ lược, chắc là đứa con trai năm tuổi của anh đã kích hoạt một thiết bị dẫn nào đó rồi xuyên từ tương lai đến hiện tại. Nhưng tại sao lại xảy ra chuyện này? Lục Dĩ Thành cũng nghĩ mãi không ra.

(*) Hiệu ứng cánh bướm (Butterfly effect) là một khái niệm trong lý thuyết hỗn loạn về độ nhạy cảm của hệ vật lý đối với điều kiện gốc. Cái tên "hiệu ứng cánh bướm" đã được rất nhiều tác phẩm âm nhạc và điện ảnh sử dụng, tuy nhiên nó lại thường được dùng để mô tả nghịch lý thời gian và quan hệ nhân quả, đặc biệt là trong các tác phẩm có nhắc tới du hành thời gian.

Nhưng chuyện đã xảy ra. Một tuần nay, mỗi khi Lục Dĩ Thành nghĩ rằng đó là một giấc mộng mang màu sắc khoa học viễn tưởng, thì vừa mở mắt ra anh lại thấy cậu nhóc nằm bên cạnh mình.

Gần mười một giờ.

Cậu nhóc nghịch ngợm cả ngày cuối cùng cũng uể oải ngáp một cái, trước khi chìm vào giấc ngủ, cậu còn lặp lại vấn đề cứ mỗi một tiếng đồng hồ phải hỏi một lần: “Chừng nào mẹ tới đón chúng ta? Con muốn mẹ.”

“Con không có chọc giận mẹ, hai người cãi nhau cũng đừng vạ lây tới con. Ba bị đuổi ra ngoài nhưng con không có ~”

Lục Dĩ Thành rất đau đầu.

Cuối cùng nhóc con cũng chìm vào giấc ngủ, anh ngắm nghía gương mặt say ngủ này.

Lông mi cu cậu vừa dài vừa cong, lông mày rất đậm, khuôn mặt phúng pha phúng phính, cánh tay mập mạp trắng nõn giống hệt ngó sen.

Cho dù chuyện này ly kỳ đến mức nào thì nó cũng đã thật sự xảy ra, anh chẳng còn cách nào ngoài đối mặt cả.

Lục Dĩ Thành thở dài một hơi, cầm lấy chiếc điện thoại trên tủ đầu giường.

Cho đến giờ phút này, Lục Dĩ Thành vẫn không thể tin được anh lại kết hôn với Giang Nhược Kiều trong tương lai, thậm chí còn có một đứa con.

Giang Nhược Kiều là ai?

Trong học kỳ hai của năm hai đại học, cái tên này được nhắc đến nhiều nhất trong ký túc xá của bọn anh.

Ký túc xá hệ chính quy của đại học A là phòng tiêu chuẩn dành cho bốn người. Từ sau đợt huấn luyện quân sự cho tân sinh viên đến giờ, bầu không khí trong ký túc xá của họ vẫn luôn rất thân thiện và hòa thuận, bốn người đều nói chuyện rất hợp nhau, ngày thường quan hệ cũng rất tốt. Nhất là Tưởng Diên, anh ta làm người rất nghĩa khí, cho dù là ai cần giúp đỡ cũng chẳng nề hà. Cho nên khi Tưởng Diên nói anh ta thích một cô gái, mấy người bạn cùng phòng đều hào hứng hiến kế cho, thậm chí còn tích cực hơn cả mình yêu yêu đương.Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.

Giang Nhược Kiều chính là cô gái mà Tưởng Diên thích.

Lục Dĩ Thành còn nhớ rõ, buổi tối hôm Tưởng Diên được Giang Nhược Kiều đồng ý, anh ta vui đến phát điên, xách một thùng bia mang lên ngay dưới mí mắt của dì quản lý ký túc xá.

Chính vì biết Tưởng Diên thích Giang Nhược Kiều đến mức nào nên khi nhìn thấy tấm ảnh khảm trong chiếc đồng hồ quả quýt của mình, thậm chí trong đầu Lục Dĩ Thành còn nảy ra một suy nghĩ – hay là Giang Nhược Kiều có cô em gái sinh đôi?

Nếu không phải trí nhớ của cậu nhóc tốt đến kinh người, ngay cả số căn cước của Giang Nhược Kiều cũng đọc thuộc lòng vanh vách thì có đánh chết Lục Dĩ Thành cũng không tin, rốt cuộc trong tương lai đầu mình bị úng nước tới mức nào mới có thể thích Giang Nhược Kiều?

Giang Nhược Kiều chính là bạn gái của Tưởng Diên đấy.

Từ khi báo danh nhập học đến khi bắt đầu, Lục Dĩ Thành đã nổi bật trong nhóm tân sinh viên với hào quang thủ khoa khối khoa học tự nhiên trong kỳ thi tuyển sinh đại học. Lục Dĩ Thành có dáng vẻ gầy gò sạch sẽ của thiếu niên, khi đó anh mặc áo phông màu xám nhạt đã giặt nhiều đến bạc màu, cổ áo mất đi độ co giãn, lúc nghiêng người sẽ lộ ra xương quai xanh tinh xảo. Dáng người một mét tám ba, vai rộng eo thon, cả người giống như một cây bạch dương. Vào trường hai năm, biệt danh ‘chàng trai ăn cỏ*’ do các đàn chị đặt cho anh vẫn còn lưu truyền đến ngày nay.

(*) Chàng trai ăn cỏ là một thuật ngữ được sử dụng ở Nhật Bản để mô tả những người đàn ông trẻ tuổi có tính cách hiền lành, không thích cạnh tranh và có nhịp sống riêng của mình. Họ thường tỏ ra ít quan tâm đến việc kết hôn hoặc tỏ ra quyết đoán trong mối quan hệ với phụ nữ. (ST)

Anh sống hướng nội và khiêm tốn, đối xử với mọi người ôn hòa và thân thiện như loài động vật ăn cỏ, gần như không có bất kỳ tính công kích gì.

Thế nên Lục Dĩ Thành thật sự nghĩ mãi không ra.

Chẳng lẽ sâu trong thâm tâm anh còn giấu bản chất xấu xa?

Trong danh bạ điện thoại của Lục Dĩ Thành chỉ có bốn người phụ nữ.

Một là giáo viên hướng dẫn của anh, hai người nữa là phụ huynh học sinh, cuối cùng là người cô lấy chồng xa của mình.

Nếu anh muốn liên lạc với Giang Nhược Kiều thì vốn sẽ phiền phức đôi chút, nhưng nhóc con này lại có thể đọc ra số điện thoại, chỉ có điều không biết bây giờ Giang Nhược Kiều có dùng số này không.

Những ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng của Lục Dĩ Thành dừng lại trên màn hình điện thoại một lúc lâu, sau đó mới trịnh trọng gửi một tin nhắn: [Xin chào, xin hỏi cậu có phải là Giang Nhược Kiều không? Tôi là Lục Dĩ Thành, có việc muốn tìm cậu.]

*

Cùng lúc đó, một cơn mưa đổ xuống thành phố Khê, xua tan cái nóng oi ả của mùa hè.

Giang Nhược Kiều rảnh rỗi tiện tay mở quyển tiểu thuyết em họ mới mua ra. Đối với cô, tiểu thuyết còn có tác dụng hơn cả melatonin*, nhìn hai ba trang đã buồn ngủ. Ngọn đèn nhỏ ở đầu giường vẫn còn sáng, chiếc máy điều hòa cũ kỹ đang phát ra tiếng rè rè, Giang Nhược Kiều chìm vào giấc ngủ.

(*) Melatonin là một hormone được sản xuất bởi tuyến tùng, đây là tuyến có kích thước bằng hạt đậu nằm ở giữa não. Melatonin có tác dụng gây buồn ngủ nên thường được sử dụng trong việc điều hòa giấc ngủ, hỗ trợ chữa mất ngủ và nhịp sinh học nhưng nó không phải là thuốc ngủ.Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.

Trở về quê, ngủ trên chiếc giường nhỏ này, Giang Nhược Kiều cảm thấy rất yên bình.

Ngặt nỗi trước giờ cô đều ngủ cả đêm không mộng mị, hôm nay là lần đầu tiên cô mơ thấy một giấc mộng.

Còn là một giấc mộng không mấy tốt đẹp.

Đó là ở một bữa tiệc rượu, cô nhìn đôi nam nữ đứng cách đó không xa, người đàn ông mặc trang phục lịch lãm được cắt may vừa vặn, cả người tản ra khí chất cao quý, lạnh lùng cấm người khác đến gần. Anh ta được đám người vây quanh nịnh nọt, giữa mày toát ra vẻ mất kiên nhẫn. Chỉ khi nhìn sang cô gái đang khoác tay mình, khuôn mặt lạnh lùng kia mới có thể tan hết băng tuyết, tình cảm dịu dàng và sự cưng chiều trong đó khiến ai nhìn thấy cũng phải thốt một câu ‘y hệt sủng văn’. Cô gái bên cạnh anh ta nhỏ nhắn xinh xắn động lòng người, quấn quýt kéo tay anh ta. Không biết có chuyện gì, cô ấy nhón chân lên thì thầm vào tai chàng trai câu gì đó, người đàn ông hôn lên trán cô ấy vỗ về.

Trong mơ, Giang Nhược Kiều cứ thế đứng nhìn.

Ánh mắt sắc bén của người đàn ông liếc nhìn cô.

Khung cảnh thay đổi, cơn mưa nhỏ bên ngoài rơi tí tách, Giang Nhược Kiều chật vật ôm hai tay trước ngực bước đi trên con đường nhỏ, chiếc váy dính bẩn, mái tóc cũng ướt sũng.

Cô run lên vì lạnh, khom người như thể đang giẫm lên những mũi dao nhọn, gian nan tiến về phía trước.

Đột nhiên, một chiếc Bentley màu đen chậm rãi dừng lại bên cạnh cô.

Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, người đàn ông lạnh lùng nhìn cô, cười nhạo nói: “Cầu xin anh thì anh sẽ bỏ qua cho em.”

Giang Nhược Kiều bị tiếng ồn đánh thức.

Ông bà ngoại đã lớn tuổi, thính giác cũng không còn tốt như xưa, bọn họ cố gắng hạ thấp giọng để nói chuyện nhưng hiệu quả cách âm của ngôi nhà cũ quá kém. Sau khi tỉnh dậy cô vươn vai, cầm di động đặt trên tủ đầu giường rồi bấm sáng màn hình để xem theo thói quen.Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Bee, nếu bạn có đọc bản chuyển ngữ này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang LuvEvaland.co để ủng hộ nhóm dịch có thêm view cũng như có thêm động lực để hoàn thêm nhiều bộ khác nữa nhé. Mọi thắc mắc xin gửi tin về page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành.

Ngoại trừ quảng cáo trên Weibo và các trang web khác ra thì còn có một tin nhắn SMS và mấy tin nhắn Wechat.

Tin nhắn SMS là từ một số lạ.

Wechat là bạn trai nhắn.

Giang Nhược Kiều ‘a’ một tiếng rồi mở tin nhắn kia.

Cô nhíu mày, Lục Dĩ Thành?

Còn nói tìm cô có việc hả?

Bọn họ thân lắm à?

Mời các bạn mượn đọc sách Sốc! Hotboy Nhà Nghèo Là Papa Của Bé của tác giả Lâm Miên Miên.