Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Thắp Một Ngọn Lửa Lòng

Thắp Một Ngọn Lửa Lòng là một quyển sách hiếm với những mẩu truyện cực ngắn mang dáng dấp của truyện ngụ ngôn. Sách hay thế mà ít người đọc được thì tiếc thật. Mình tìm trên mạng không thấy ebook nên quyết định đánh máy nó luôn.

***

Lưu Dung, sinh năm 1949, là họa sĩ, nhà văn nổi tiếng của Đài Loan, hiện sống và làm việc ở New York, Mỹ. Các tác phẩm của ông phần lớn đều trở thành sách bán chạy hàng đầu ở Đài Loan, trong đó có Sáng Tạo Bản Thân (đã được dịch ra tiếng Việt), Bốn Mùa Tâm Linh, bộ Huỳnh song tiểu ngữ…, và đặc biệt là Thắp Một Ngọn Lửa Lòng.
Các câu chuyện trong Thắp Một Ngọn Lửa Lòng bình dị, gần gũi, đôi khi dí dỏm, nhưng lại chứa đựng triết lý sâu xa về cuộc sống, hướng con người tới một thế giới tinh thần cao đẹp. Phần lớn trong số đó là chuyện tai nghe mắt thấy suốt mấy chục năm hoạt động nghệ
thuật, làm báo, giảng dạy đại học của chính tác giả, ngoài ra còn có những câu chuyện dưới hình thức ngụ
ngôn hay thiền học rất đáng để đọc và suy ngẫm.

- Người dịch

***

Chỉ nhỡ tay
Ba người bạn leo núi cùng tới một vách núi dựng đứng ở Nevada. Hôm leo lên trời trong, ấm áp; hôm trèo xuống thì trời lạnh đột ngột, sương mù dày đặc đông cứng thành băng làm các mỏm đá trơn tuột.
Họ đóng đinh xuyên qua lớp băng vào khe đá, chằng dây vào nhau, rồi thận trọng thả người xuống.
Đột nhiên, một chiếc đinh rời ra, một người ngã khỏi vách đá, không sao bám được vào lớp băng trơn tuột.
May mà anh ta buộc nối với hai người kia nên chỉ treo lơ lửng giữa không trung.
Hai người kia tìm mọi cách kéo bạn lên, song vách đá dựng đứng nên không có cách gì dùng lực, trong khi đó, số đinh có hạn đóng trên vách đá có nguy cơ bung ra.
“Các anh không cứu được tôi đâu, cắt dây đi, để tôi rơi!” Người đang treo lơ lửng khản giọng van. “Nếu không tất cả đều rơi, hoặc chết rét ở đây, chẳng thà mình tôi rơi! Chỉ vì tôi nhỡ tay!”
Hai người bạn cắt dây thừng, người kia rơi thẳng xuống, không kêu một tiếng.
Hai người xuống núi an toàn. Họ cùng đến nhà người bạn xấu số. Vợ người bạn phút chốc mặt trắng bợt, ngồi xuống, không hỏi một tiếng, cũng không khóc, chỉ nói:
“Chỉ tại nhỡ tay!”
Một câu nói chứa bao ý nghĩa cuộc sống. Có nhiều bi kịch khó có thể tránh, cũng không thể trách bất kì ai chỉ vì ta nhỡ tay. Đó là mệnh, cũng là vận, và vận mệnh trong chính tay ta.

***

Rồng bơi đáy nước
A Trung viết lách đã nhiều năm, tự cho là bút lực của mình cũng vào hạng khá, song cứ tham gia cuộc thi viết hằng năm ở địa phương thì không bao giờ đoạt giải.
“Không ngóc đầu ở cái thành phố nhỏ này được thì tốt nhất là anh tham gia cuộc thi toàn quốc, biết đâu lại lọt vào mắt xanh.” Thầy giáo cũ dạy A Trung khuyên.
“Ở cái thành phố cỏn con này em còn không ăn thua gì, làm sao có thể thắng được ở cuộc thi toàn quốc?” A Trung hỏi.
“Cứ nghe tôi, thử xem hẵng hay.”
Quả nhiên A Trung đoạt giải cuộc thi toàn quốc.
Mừng rỡ, A Trung vội đến cảm tạ thầy: “Thầy liệu đúng thật! Song giờ em vẫn không hiểu vì sao lại phải đến cuộc thi lớn mới thành công?”
“Vì trong cuộc thi toàn quốc, ban giám khảo là người ở nhiều vùng khác nhau, họ chẳng biết anh là ai nên chỉ nhìn vào tác phẩm.” Thầy giáo nói tiếp: “Còn như ở đây, ai chấm bài cũng có học sinh, bạn bè mình dự thi. Cũng có khả năng những người chấm thi không ưa tôi mà ghét lây đến anh, kết quả là không chỉ bình văn mà còn bình người, ân oán lẫn lộn vào.”
Thầy dặn dò A Trung: “Đừng hiểu vì không ngẩng đầu được ở một xó thì nơi khác cũng vậy. Người thực tài thường chỉ tung hòanh được ở nơi rộng rãi.”

Mời các bạn đón đọc Thắp Một Ngọn Lửa Lòng của tác giả Lưu Dung.