Độ dài: hơn 80 chương
Thể loại: Cổ trang, chủng điền văn, quan trường, phong lưu tra công sau trung khuyển công, bình phàm nam thê thụ, 1×1,HE.
Edit: Đông chí
Beta: Tân sinh
Vì muốn tránh né sự tranh quyền đoạt thế trong triều dình mà Dịch gia tại phủ Bình Dương liền chấp nhận sự sắp đặt của trường bối làm , thú dân nam Vệ Đông Dương.
Dịch Vân Khanh vốn là trường tôn của Dịch Gia ba tuổi đã biết làm thơ năm tuổi có thể viết thơ, sáu tuổi liền có kiến giải riêng, có thể nói là một thần đồng đã vậy bên ngoài còn tuấn tú tiêu soái.
Nhưng còn Vệ Đông Dương, dung mạo bình thường, dáng vẻ không gì nổi trội thân phận bình thường, không thích khoa trương cũng không tìm được tài nghệ gì, thường thường nửa ngày nói không nên lời, có thể coi như là một người bình thường, không có gì nổi bật..
Một người bị nhị thúc ở trong kinh thành bức bách, một người bị đại bá trong nhà hãm hại, hai con người nguyên bản sẽ không gặp nhau nhưng vì bắt buộc lại có duyên gặp gỡ.
Kịch thấu: chính là một vị quân tử anh tuấn tiêu sái, tài hoa hơn người, hạc trong bầy gà bị nam thê xuất thân nông gia hấp dẫn, tiến lên con đường trung khuyển.
Các nhân vật trong truyện: vai chính: Dịch Vân Khanh( hắn), Vệ Đông Dương (y) ┃ phối hợp diễn: Dịch lão thái gia, Dịch Vân Xuân ┃ cái khác: săn thú, làm ruộng, hoa đào…..
***
[REVIEW] Nam Thê Của Tể Tướng – Mạc Tà
Thể loại: Cổ trang, chủng điền văn, quan trường, phong lưu tra công sau trung khuyển công, bình phàm nam thê thụ, 1 x 1, HE.
Độ dài: 84 chương + 2 Phiên Ngoại.
Tình trạng edit: Hoàn.
***
Lâu lâu mới tìm được một bộ đam mỹ chất lượng như thế này! Nếu số phận đáng thương của người phụ nữ trong thời phong kiến đã được lột tả qua các tác phẩm văn học mà chúng ta từng được học và nghe thấy thì điều đặc biệt ở đây lại diễn ra ở một vị nam thê được gả cho công tử thế gia trong một gia tộc thư hương nổi danh cả trăm năm.
Như truyện Trọng sinh thành chó dẫn đường, cái ngược trong truyện không xuất hiện ở anh công Dịch Vân Khanh của chúng ta mà xuất phát từ phía gia đình của anh. Nói thế nhưng anh cũng ngược em đấy nhưng nó xuất hiện lâu trước đó và sau 3, 4 chương gì đó anh đã thương em rồi nên không cần màng nhé. Vệ Đông Dương – một chàng trai tuy không có tướng mạo và khí chất kiệt xuất gì nhưng lại vô cùng tài giỏi và thiện lương, nhưng tiếc thay số em nó lại bị tác giả ghẻ lạnh, cái may chưa tới nhưng xui đã ngập mặt, cha mất lúc em 12 tuổi, tài sản bị đại bá cướp đoạt thì thôi, nay lại còn bị ép gả cho một nam nhân khác, phá vỡ mộng cưới vợ sinh con, sống cuộc sống bình lặng của em, từ đây em thụ chính thức nâng ly từ biệt với con đường trai thẳng sau này. Khổ đã thế nhưng khi làm nam thê còn cực gấp trăm lần như vậy, bởi lẽ thân phận nam thê còn kém xa cả thiếp thất, thêm vào đó anh công chẳng thương gì em thụ, cưới em cũng chỉ là bắt buộc mà em cũng vô tình trở thành vật cản để nhị thúc chèn ép con đường tương lai hào nhoáng của anh thành ra anh hận em còn chưa hết huống chi là thương, thành ra để cho đám người trong nhà từ ông bà đến đám nô tỳ khinh em đến đáy xã hội.
Truyện logic vô cùng, tái hiện một cách chân thật, sinh động về xã hội phong kiến ngày xưa từ các lễ nghi cung bậc, khắt khe trong cách hành xử, sự trọng nam khinh nữ…ý lộn, nam thê. Mà mâu thuẫn chủ yếu ở đây xuất phát từ các thành viên trong gia đình khi mà cả nhà bị lưu đày đến Dương Châu. Đồng thời lúc này cũng là khi sự thật về lần cưới gả ấy của công thụ được phơi bày, tình cảm của hai người dần dần nảy sinh.
Khi đọc truyện này phải dành gần như đủ cảm xúc phong phú để cảm nhận truyện, anh công tuy nhìn thì tiêu sái mà mỗi lần bên em lại dễ thương chẳng khác nào một đứa trẻ, đã thế còn so đo tranh tình cảm của em thụ với thằng con, còn thụ tuy hiền lành nhưng không dễ dãi. Đặc biệt trong truyện, trước đó công đã có năm thê tứ thiếp nhưng đều rụng từ từ khi cả nhà công bị lưu đày, và người cuối cùng vì lầy lội quá mà anh bỏ luôn, cuối cùng là một lòng một dạ bên em, hai người cùng nhau trải qua từ lúc bị lưu đày nghèo rớt mồng tơi cho tới khi anh đứng trên ngưỡng cao danh vọng. Trong truyện ghét nhất chính là nhân vật Tam thúc và Tứ thúc của Dịch Vân Khanh, ngoài ra còn rất nhiều nhân vật khác đại diện cho những con người ỷ lớn hiếp bé. Thích nhất là khi đọc tới mấy đoạn những ông quan, bà phu nhân tỏ ra ta đây ăn hiếp thụ, cuối cùng đều bị phu phu Khanh – Dương xử hết, đọc mà thấy thỏa mãn gì đâu ấy!
***
Nam thê của tể tướng ( Tể tướng nam thê)
Mẹ đẻ: Mạc Trà
Con nhỏ: Đông Dương x Diệp Vân Khanh - Bình phàm ôn nhu bao dung nhân thê thụ x Phong lưu tra công sau thành trung khuyển lưu manh công
Rà bom: Cổ trang, quan đấu, trạch đấu, tiểu ngược, ngọt văn, HE
Tuổi thọ cuộc đời: 84 chương chính văn + 2 phiên ngoại
Lời khuyên nho nhỏ: Vào đây hỡi các chị em team sủng thụ, vào đây để ném đá công và gia đình cực phẩm nàooooo
Tiểu sử cuộc đời: Thụ quân bị nhà đại bá cuỗm hết tài sản, ép buộc gả cho nam nhân. Công quân bị nhị thúc hãm hại con đường thăng tiến, ép buộc cưới nam nhân. Hai người cứ vậy đến với nhau =))) Nhưng ! NHƯNGGGGG. Thụ quân bị công quân ghét bỏ, đối sử lạnh lẽo không bằng 1 nô tỳ vì công quân cứ luôn tưởng thụ quân gả cho mình vì tiền tài. Cho đến ngày Dịch gia sụp đổ (gia tộc công quân) do nhị thúc của công quân, vị đày về Dương Châu. Cuộc sống khó khăn ập đến và người gần như gánh vác tất cả các công việc đều là thụ quân. Từ đi săn đến làm ruộng, cũng vì thế mà công quân dần để ý đến thụ quân - người nam thê bị ghẻ lạnh gần 5 năm này của mình. Sau này nhiều chuyện sảy ra, có lần thụ quân vì hái linh chi mà bị thương, rơi vào 1 ôn tuyền -> trở thành nơi ở bí ẩn của thụ quân. Công quân cũng không hẳn vô dụng, hắn giữ vài đường liên hệ với bằng hữu và buôn bán trên kinh thành để kiếm tiền giúp đỡ gia đình. Nhưng anh khôn vc ra :v không lôi ra luôn mà còn nhìn sắc mặt của tam thúc tứ thúc sau đó suy sét. Dần dần trong những lúc đi săn, lên núi, làm ruộng, công quân cứ để ý thụ quân, rồi sau khi mẹ công quân (Dư thị) nói sự thật thụ quân vì sao phải gả đi, thành ra công quân yêu luôn lúc nào không biết =))) Nhưng vừa nhận ra tình cảm thì thụ quân đưa đơn hòa ly ( ly hôn trong hòa bình) 2 lần. Công quân cứng rắn mặt dày không đồng ý mà còn đè người ta ra ăn sạch sẽ. À, sau đó 2 đứa yêu nhau ? ĐÉO, ĐÉO và ĐÉO !! Thụ quân viết đơn hòa ly dặn dò đứa con dưới danh nghĩa của mình rồi bỏ đi. :v Đây là gần 20 chương đầu, nhưng lại là những chương gây bức cmn súc nhất. Mấy thím đọc đi =))) đọc xong chỉ muốn lôi thằng công với cái gia đình cực cmn phẩm ra chà đạpppppp. Chà đạp xong chúng ta đến phần ngược công =))) ĐM có mấy chương thôi, không hả dạ lắm nhưng gần 60 chương còn lại, tra công của chúng ta chính thức biến trung khuyển thê nô đội vợ lên đầu rồi :v nên coi như nửa đời của thụ quân bớt khổ. Về gia đình của công quân thì sau khi thụ quân bỏ đi họ phân gia. Đặc cmn biệt hơn là 1 thê thiếp của công quân còn cuỗm hết tài sản nhà công quân sau khi phân gia cùng 2 đứa con bỏ đi :v Mà mẹ này bị xử ở tận phiên ngoại cơ ~ Tiếp theo nà đến chuyên mục truy vợ của công quân, mặt dày, vô sỉ, đê tiện, đè ra các thứ, các thứ :v 36 kế bỉ ổi anh dùng hết =)))) cuối cùng mới truy được vợ về nhà. Sau anh nhập quân doanh, lập công hủy bỏ tội lưu đày cho già đình và lên kinh sống. Trong lúc nhập doanh thì có 1 biến cố, nhưng thụ quân vượt qua được. Cũng từ đấy 2 lão nhân gia (ông/bà nội) và cha mẹ của công quân thương thụ quân hơn, nhìn thấy đúng giá trị của đứa nhỏ này. Một nhà 7 người ( trong đó có đứa con dưới danh nghĩa của thụ quân) lên kinh thành. Và những truyện cung đấu, quan đấu khác sảy ra mà mấy thím tự đọc nhá =))) Kết viên mãn, cực phẩm nuốt đủ ngược, mà đại gia đình cũng hạnh phúc
Nhận xét hành văn: Tác giả hành văn ổn định, lôi cuốn, có logic, mặc dù đoạn đầu khiến con dân phải kêu gào cái gì đổi công cái gì ngược công cái gì nhân thú :V nhưng từ đấy mà tạo nên sự thu hút cho độc giả. Dài mà không nhàm chán, Dài mà còn khiến độc giả tiếc nuối khi đọc đến ba chữ "Toàn văn hoàn" Đấy chính là cái nét tài của Mạc Trà.
***
REVIEW TRUYỆN NAM THÊ TỦA TỂ TƯỚNG CỦA TÁC GIẢ MẠC TÀ
April 5, 2018
NAM THÊ CỦA TỂ TƯỚNG
Tác giả: Mạc Tà
Thể loại: Cổ trang, điền văn, đam mỹ, tiểu thuyết
Tình trạng: Hoàn thành
Văn án:
1-140302095405f6
Ai cũng biết trưởng tôn Bình Dương Dịch gia vương phủ Dịch Vân Khanh là một thanh niên tài tuấn được nhiều tài nữ ái mộ. Hắn vừa có ngoại hình xuất chúng, vừa có mưu lược đỉnh cao, tưởng như nếu vào triều đình sẽ vẫy vùng một phương thế nhưng lại bị nhị thúc phụ của hắn kiềm hãm bắt hắn phải cưới một nam thê không nói lại còn không cho hắn vào triều đình lập công.
Dịch Vân Khanh tuổi trẻ như ngựa hoang, dĩ nhiên không thể thích được vị nam thê nửa đường nhảy ra này, ngoại trừ ngày đầu hỉ sự khuất nhục cùng người kia lên giường, từ đó về sau đều là lạnh nhạt vô tình. Thế sự thay đổi, nhị thúc phụ của hắn tại triều đình mưu lược thất bại, bị trảm toàn gia. Thánh thượng thương tình Dịch gia tổ tiên có công trạng hiển hách nên không sao trảm cả nhà, chỉ bị niêm phong gia sản, đày về Dương Châu…
…
Chị em, đọc văn án xong đừng khóc, truyện chỉ mới bắt đầu thôi mà. Văn án nghe lừa tình thế thôi chứ truyện này cực sủng nhé. Công cực sủng thụ luôn chị em ạ! Dĩ nhiên, như mình nói phía trước thì chuyện tình cảm này cũng gian nan ghê gớm lắm. Anh công thoạt đầu không được các hội review thích vì sự lạnh lùng vô tình của anh đối với em thụ. Mình lúc đầu cũng không thích lắm, nhưng mình cũng hiểu được một người vốn có mộng vào triều đình báo đáp đột nhiên phải cưới một nam thê không quen biết thì tâm trạng chắc chắn sẽ chẳng tốt lên được. Ở triều đại này, người ta cho phép cưới nam thê, nhưng chung quy nam thê vẫn thấp hơn nữ thê một bậc, người có nam thê cũng không được tôn trọng, chủ yếu là thứ tử hoặc nhà nghèo chứ đâu có phải trưởng tôn như anh công đâu?
scan00071000
Tuy ban đầu có hơi bất công với em thụ (nói là em thụ vì em là thụ chứ thật ra em cực kỳ manly, vô cùng manly nha cả nhà), từ lúc em ấy cùng anh công bị lưu đày về Dương châu. Nhà anh công vốn là đời đời đều có quan lộc, tự dưng biến thành thứ dân thì sao mà quen việc được. Em thụ xuất thân là một thợ săn, làm cái gì cũng nhanh nhẹn, tháo vát cả. Chỉ là cả nhà anh đều không xem đó là nghĩa vụ của em, chứ không ai thấy nợ em cái gì, ai bảo em là vợ nào!
Anh công lúc này có mấy đứa con, nhưng có một đứa là con của thiếp thất đã mất. Em thụ thương bé này như con ruột vì biết là cả nhà không ai xem trọng bé, và bé này cũng thương em thụ lắm luôn. Mình cực kỳ thích những màn tranh tình cảm giữa bé và cha nó sau này với em thụ, đáng yêu cực kỳ luôn!
Trở lại câu chuyện này, nghe mình review tới đây chắc mọi người khó chịu lắm, nhưng yên tâm đi, đã bảo sủng mà. Mọi thứ thay đổi từ lúc em thụ bị thiếp thất của anh công đổ oan, em để lại hưu thư rồi đi vào cái động trong núi, ngày ngày săn thú kiếm sống. Trước đó anh công đi có công chuyện, trở về biết thì đau lòng lắm, lúc này anh đã thương em rồi, nên lập chí tìm em. Ở nhà, thiếp thất của anh trộm tiền và khế nhà đất dắt theo hai đứa con đi mất, anh tuy mất của nhưng cũng hài lòng vì thanh tẩy gia đình sạch sẽ, sau đó đón em thụ về để sủng thôi!
Truyện này là điền văn, chậm nhiệt, tình tiết rất cảm xúc. Xuyên suốt câu chuyện kể về một nam nhân bị kiềm chế lưu đày, sau đó vươn lên lập công trên chiến trường trở thành một tể tướng hùng bá một phương. Ai cũng hâm mộ anh này, nhưng càng hâm mộ hơn là ảnh hết sức chung tình với nam thê của mình, cả đời không lại kết hôn nạp thiếp, cho đến già cũng quấn quýt không rời. Khi đọc đến những cảnh anh đùa với em thụ, dụ dỗ em thụ lên giường rồi bảo vệ em thụ, bao nhiêu ấn tượng xấu với ảnh bay hết trơn luôn! Đáng đọc lắm ấy nhé!
Khuyến cáo, truyện có nợ đào hoa, có thân thích ham vinh hoa phú quý và kẻ tham tiền… Nhưng chẳng gây được sóng gió gì hết á, yên tâm lọt hố đi nha!
***
Tên truyện: Nam thê của tể tướng
Tác giả: Mạc Tà
Cổ trang, chủng điền, trạch đấu, quan trường tranh đấu, tra công sau biến ôn nhu công x ôn nhu thụ
Công là thế gia công tử, kỳ tài trăm năm hiếm gặp nên bị chèn ép lấy nam thê để chặn đứng đường công danh. Thụ cũng là bị ép gả nhưng công không biết, nghĩ thụ tham giàu nên đường đường là đấng nam nhi lại chịu gả làm vợ. Suốt năm năm trời hai người thờ ơ lạnh nhạt.
Tới một ngày, gia tộc của công suy sụp phải chịu lưu đày. Thụ là người đứng ra cáng đáng mọi thứ trong nhà. Công dần cảm động và nhận ra đây là người mình muốn ở bên cả đời.
Truyện này dễ đọc, tình tiết cũng khá ổn, mỗi tội hơi dài và đoạn gần cuối có phần lạn vĩ. Công không hẳn là tra, tính ra anh cũng chỉ là một nạn nhân trong cuộc hôn nhân kia, ghét thụ là điều dễ hiểu. Lúc đầu đọc có hơi ghét anh, càng đọc càng thấy là một người đàng hoàng, thông minh, nhất là biết thích nghi hoàn cảnh chứ không mang nặng tư tưởng cổ hủ như người nhà.
Edit: Đông Chí
Mời các bạn đón đọc Nam Thê Của Tể Tướng của tác giả Mạc Tà.