Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Hệ Thống Đang Báo Hỏng

Thể loại: Cường cường, duyên trời định, hệ thống, 1×1, HE.
Tình trạng bản gốc: Hoàn 87 chương
Edit: Thiên Hoàng Quý Nữ & Cá Mèo
Beta: Thiên Hoàng Quý Nữ.

Vào ngày 1 tháng 4 năm 20xx thì tôi đã cùng lúc có một chuyện xấu và một chuyện tốt. Chuyện tốt là tôi lại may mắn có được cổ máy xuyên việt, có được cơ hội du lịch xuyên việt, chuyện xấu là đang xuyên được một nửa thì hệ thống báo hỏng.

Nội dung: Cường cường, duyên trời định, hệ thống.

Nhân vật chính: Đường Du ┃ Phối hợp diễn: Ân Triển ┃ Khác: thoải mái khôi hài, 1v1, HE.

Bình luận ngắn về tác phẩm

Đường Du là một nhân viên chuyển phát nhanh bình thường, ngày cá tháng tư lần đầu tiên trong đời trúng giải thưởng lớn, chiếm được một cỗ máy thử nghiệm xuyên việt, cậu cao hứng ngồi vào thử, ngay khi xuyên việt được một nửa thì hệ thống sụp đổ, chỉ có thể mặc cho máy xuyên việt vứt cậu vào thế giới không rõ, may mắn là, cậu ở mỗi cái thế giới đều quen được một người bạn thân, không ngừng xuyên qua, một bộ phận ký ức khác vốn nên thuộc về cậu dần dần được nhớ lại… Câu chuyện lấy Minh giới mở màn, xây dựng thị giác chuyển đổi rõ nét, tác giả hành văn khôi hài dí dỏm, khắc họa nhân vật sinh động, nội dung vở kịch được thiết kế một cách tài tình, thể nghiệm sự thú vị khi xuyên việt khiến độc giả thỉnh thoảng ôm bụng cười to, không nhịn được tìm tòi đến cùng cái gì gọi là duyên trời định.

***

Những hệ liệt của tác giả Nhất Thế Hoa Thường:

【 ABO 】

  • Bất Báo | Blackrose (Hoàn)
  • Tín Tức Tố Biến Dị | Mochi (On-Going) ; Ivy en Eve (Hoàn)

【Liệp Vật Truyện - Con Mồi 】

  • Bảo Hộ Của Giới Hắc Bạch | Nguyệt Huê Các (Hoàn)
  • Đặc Chủng Dong Binh | Ám Dạ Cung → Ame Kurota (Hoàn)
  • Cực Hạn Săn Bắn | Ame Kurota (On-Going) ; Xử Vi Thanh (Hoàn)
  • Ôm Khối Băng Về Làm Vợ | Duy Ngã ; Âm Thịnh Dương Suy (On-Going)

【 Dị Thế Giới

  • Đến Lượt Tôi Lên Sân Khấu Gánh Team | Memory_Land (Hoàn) ; Alice (On-Going)
  • Thiết Lập Này Hỏng Rồi | Lam Hạ (Hoàn)
  • Tôi Phải Đào Hôn | Keoquekepnach (On-Going)

【 Giang Hồ HỆ LIỆT

  • Bổn Vương Là Đệ Nhất Thiên Hạ | Xuân Phong Đắc Ý Lâu (On-Going)
  • Giáo Chủ Lạc Đường Ký | Heo Quay (Hoàn)

【 Nhân Quỷ Thần Yêu Ma

  • Hồ Sơ Thần Côn | Linh Lăng Lâu (On-Going)
  • Học Viên Trao Đổi Của Học Viện Tu Tiên | Kidoisme (On-Going)
  • Hệ Thống Đang Báo Hỏng | Suriel Aurora (Hoàn)
  • Phi Đồng Loại Hỗ Xuyên | Xx_Hiraeth_xX ; Nấm (On-Going)
  • Tinh Phân, Hùng Khởi Triệt | Cùng Quân Đêm Nay Say (On-Going)
  • Tháng Ngày Bảo Mệnh Bên Người Husky | Thuydungnguyenn (On-Going) ; Neihades (Hoàn)

【 Động Kinh HỆ LIỆT

  • Bệnh Chữa Rồi | Vân Tình Cung → 12-END: NekoAoi90 (Hoàn)
  • Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian | Trường Tương Thủ (Hoàn)
  • Thế Giới Này Điên Rồi | Ám Dạ Cung → Phong Linh Lâu (Hoàn)
  • Tướng Quân, Ngài Cố Chịu Đựng | Kuro Đặng (Hoàn)

***

Cảm nhận:
Khụ, đừng nên đánh giá bộ truyện nào qua tên của nó (dù thực ra bản thân toi là người chuyên môn dựa vào tên hố mà nhảy =_=), nếu không sẽ bị hố hết sức thảm hại.
Tên truyện là Hệ thống đang báo hỏng, nghe có vẻ rất là nguy hiểm và thiếu an toàn về cái hệ thống này đúng không, chắc hẳn ai cũng nghĩ đây lại là 1 bộ hệ thống văn chuyên hố cha kí chủ và độc giả chứ gì? Dẹp ngay suy nghĩ đó đi, hệ thống trong này ngoài đưa thụ đi qua các thế giới và liên tục kêu hỏng cần bảo trì thì không có tác dụng gì hết! Hệ thống bày tỏ: Ngộ chỉ là 1 hệ thống bình thường đáng yêu đơn thuần thiện lương ~
Bộ này không hẳn là hệ thống, cũng không hẳn là khoái xuyên, chỉ đơn giản là công và thụ cùng nhau xuyên và sống 1 thời gian cạnh nhau ở nhiều thế giới, để bồi đắp tình cảm

Những ai đọc mấy chương đầu thấy thụ có vẻ tiểu bạch ngốc manh chẳng thấy tí cường nào, đừng quay đầu đi vội!!! Xuyên suốt quá trình sống chung và xuyên qua của công thụ thì dần dần tính cách thực của thụ sẽ lộ diện hết, là mèo trắng nhỏ mềm mại với móng vuốt thật sắc và tính khí thì… Hơn nữa, mèo con còn có chỗ dựa siêu vững chắc luôn ai dám đụng vào chứ

Còn ai thấy công cứ mãi nhớ thương một người nào đó cũng đừng vội chửi ảnh tra, thực ra ảnh có nỗi khổ tâm đó!!! Từ đầu đế cuối người công yêu chỉ có thụ thôi không bao giờ có chuyện thế thân cẩu huyết gì đâu tin toi đi

Ừm, bộ này đường thì không hề thiếu nhưng thuỷ tinh cũng được cài cắm tinh vi lắm, toi rớt bao nhiêu nước mắt khi đọc bộ này đấy hic người ta là con người íu đúi mà ~
Với cả, là từ mẹ Nhất Thế Hoa Thường sinh ra mà, chất lượng có thể không được đảm bảo sao.

***

“Ngũ gia, Ngũ gia…”

Một tiếng nối một tiếng, cung kính mà kiên nhẫn, dường như vĩnh viễn sẽ không dừng.

Ân Triển mở mắt ra, xem nhẹ cảm giác say rượu khó chịu, lười nhác ngồi dậy.

Tiểu Hoài đứng bên giường mang theo cẩn thận, nịnh nọt mà cười: “Ngũ gia, ngài rốt cục cũng tỉnh.”

“Còn không tỉnh, ngươi sẽ gọi cả hồn ta lên ấy.” Ân Triển cười như có như không, ngẩng đầu đã thấy mũi gã nhét giấy, gò má trái còn in một dấu tay năm ngón rõ ràng, phì cười thành tiếng: “Nè, tạo hình hôm nay không tệ lắm.”

Tiểu Hoài bi thúc nói: “Đừng nói nữa Ngũ gia, còn không phải do sắp tới tiết Thanh Minh sao.”

Ân Triển lập tức cười ha hả: “Người anh em của ngươi lại đốt cho ngươi hai vị mỹ nữ à?”

“Còn không phải thế ư.” Tiểu Hoài khóc không ra nước mắt.

Đây là năm thứ tư sau khi gã chết.

Mỗi lần đến tiết Thanh Minh cùng Hàn Thực[1],người anh em còn ở nhân gian của gã trừ bỏ đốt tiền vàng mã, xe thể thao cùng các loại sản phẩm hàng hiệu ra, còn sẽ đốt hai vị mỹ nhân cho gã, vấn đề là năm đầu khi gã chết đã tìm được chân ái ngay tại Minh giới, hiện giờ chỉ cần qua tiết liền có mỹ nhân tìm gã, có thể nghĩ tới mặt vợ gã thế nào rồi đấy.

Ân Triển vừa rửa mặt vừa khoan thai nói: “Có anh em tốt như vậy, tương lai có đầu thai liền gả cho hắn đi.”

Tiểu Hoài: “Ngũ gia đừng có giễu cợt tôi, hiện giờ tôi chỉ nghĩ dành dụm đủ tiền đi báo mộng cho anh em tôi, để anh ta yên tĩnh chút.”

“Còn dành dụm tiền?” Ân Triển ra chủ ý cho gã: “Như vầy nè, ngươi đi ra ngoài nói với bọn họ rằng có thể khuyên ta đi Minh phủ, người nhà ta tuyệt đối sẽ giành nhau dẫn ngươi đi lầu Báo Mộng đấy.”

Tim tiểu Hoài chợt giật nảy: “Vậy khi nào đi!” Gã rất nhanh ý thức được điều gì: “Khoan đã, ngài nguyện ý đi Minh phủ?”

Ân Triển cười một tiếng, nhưng nụ cười không có bao nhiêu vui vẻ: “Ừ, không phải đều nói ý trời khó trái sao.”

Tiểu Hoài muốn nói lại thôi, thấy hắn ra cửa, ở trong lòng thở dài một hơi.

Khác với đám tiểu quỷ như bọn họ, Ân gia là đại gia tộc ở Minh giới, đã tồn tại hơn một ngàn năm, không chỉ quyền cao chức trọng, còn được ông trời se tơ hồng, khiến hậu thế có thể nhìn thấy nhân duyên trời định — sự thật chứng minh, hôn nhân của người Ân gia quả thật hết sức không tồi, thế lực của gia tộc càng có xu thế lớn mạnh.

Đổi thành người ngoài chỉ sợ hâm mộ muốn chết, nhưng người chưa lập gia đình ở Ân gia tuyệt đại bộ phận rất kháng cự, dù sao một nửa khác không thể do mình chọn, còn phải nghe theo một mặt gương nói, thật là làm cho người ta không vui mừng nổi, huống chi là vị Ân Ngũ gia này.

Đại trạch yên tĩnh đến kỳ lạ, ngay cả quỷ ảnh cũng không thấy. Ân Triển một đường đi đến cửa chính của phủ đệ, rốt cục cười, nhận xét: “Xem ra là tùy ý ta đi hay ở lại mà.” Hắn bước ra cửa, đi về phía con đường bên phải.

Tiểu Hoài cùng theo trong chốc lát, thăm dò hỏi: “Ngũ gia, thật sự đi Minh phủ à?”

“Đi chứ.” Ân Triển nói: “Dù ta có ra khỏi thành cũng sẽ bị người cản lại thôi, đúng không.”

Tiểu Hoài cười gượng một tiếng, tâm treo cao giờ phút này mới buông xuống, lại cảm giác một cỗ ưu sầu nhàn nhạt quanh quẩn không tan, đang cắn răng tính khuyên hắn không nguyện ý liền thôi, thì bỗng dưng nghe hắn mở miệng.

“Ngươi nói trên trời dưới đất, còn gia tộc nào kỳ lạ như thế không?”

Mời các bạn đón đọc Hệ Thống Đang Báo Hỏng của tác giả Nhất Thế Hoa Thường.