Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Sương Giá

Lâu lắm rồi không có câu chuyện nào như thế này về ma cà rồng, khi dân gian Bancăng, thần thoại Rumani và nhịp sống Hoa Kỳ đánh nhuyễn làm một để phá bỏ mọi ước lệ xưa nay về các nhân vật hút máu. Từ đó tạo ra một khung cảnh hoàn toàn mới, vừa hiện thực, vừa phi thực, vừa tàn bạo vừa lãng mạn tới mức bóng bẩy mơ hồ.

Lấy Rose - một ma cà rồng lai xinh đẹp làm trung tâm, câu chuyện xoay quanh những tháng cuối cùng của cô ở Học viện Thánh Vladimir trước khi vào nghề bảo vệ các ma cà rồng sống (Moroi) chống lại các ma cà rồng chết(Strigoi). Là một cô gái nóng bỏng, Rose được các chàng trai săn đón nồng nhiệt, nhưng người duy nhất cô say mê thì cứ tránh né thờ ơ. Cuộc sống học đường tưởng sẽ mãi trôi đi trong ẩm ương vùng vằng như thế, bỗng đâu rung động vì những trận tàn sát nhằm vào các Moroi hoàng gia ở thế giới bên ngoài. Dư chấn của nó thấm qua vòng pháp thuật, lan vào trường và thức tỉnh cả những học sinh vốn dĩ vô tâm nhất. Cùng bạn bè, Rose dấn thân vào cuộc săn đuổi Strigoi đầu tiên của đời giám hộ, để rồi giữa vòng sinh tử mới hiểu ra, thu hoạch lớn nhất của con người không phải là kỹ năng giành giật trong sống chết, mà là sức mạnh cao cả của tình bạn, trí tuệ và sự hi sinh.

Học Viện Ma Cà Rồng gồm có:

***

Ma cà rồng là một trong những hình tượng hư cấu nổi tiếng và hấp dẫn nhất từng xuất hiện trong văn học. Cách đây 8 năm, bán nguyệt san Painted Bride từng thống kê rằng ma cà rồng đã xuất hiện hơn 9,5 triệu lần trong các tác phẩm văn học xuất bản bằng tiếng Anh tính từ năm 1819 (năm ra đời kiệt tác kinh điển về ma cà rồng Dracula của Bram Stoker). Con số đó, xét về mặt tương đối, chỉ đứng sau mật độ xuất hiện của Jesus Christ (hơn 100 triệu lần) cũng trong các tác phẩm văn học tiếng Anh.

Từ gần 200 năm nay, ma cà rồng đã vượt xa khỏi phạm vi châu Âu, đem hình ảnh chiếc áo choàng đen, mắt máu, răng nanh cùng vết cắn nhọn của mình trở nên nổi tiếng thế giới. Hình ảnh ma cà rồng biến đổi khá nhiều nhờ trí tưởng tượng mỗi ngày một phong phú của tác giả, theo thị hiếu ngày một đa dạng của độc giả; xuất hiện trong nhiều thể loại hơn hẳn xưa kia, không chỉ giới hạn ở kinh dị, hình sự, phiêu lưu… mà lấn cả sang diễm tình, học đường và chick-lit. Các tác phẩm tiêu biểu từng được độc giả Việt Nam biết đến bao gồm Biên niên sử Ma cà rồng (Anne Rice), Chạng vạng (Stephanie Meyer), Bí ẩn phương Nam (Charlaine Harris).

Còn Richelle Mead tạo nên khung cảnh và hệ thống nhân vật của mình bằng cách đánh bóng lại kho truyền thuyết nằm sâu dưới bụi dày thời gian ở Balkan và Romania, đưa chúng vượt biển sang Bắc Mỹ, tái sinh tại một trong những tiểu bang sôi động nhất Mỹ. Tuy bối cảnh là trái đất thời hiện đại, ở cách một thành phố sầm uất của nước Mỹ chỉ vài dặm đường, cũng có những nhân vật trẻ trung đẹp đẽ, Học viện Ma cà rồng là một không gian riêng biệt chỉ dành cho ma cà rồng. Con người hầu như không hay biết, không xuất hiện và nhất là không can thiệp vào sự hiện hữu của ma cà rồng. Mặc dù vậy, tác phẩm thực chất nhìn nhận lại chính con người chúng ta qua một bề ngoài mới, một bề ngoài siêu nhiên. Ma cà rồng của Mead gồm ba loại: Moroi (ma cà rồng sống), Strigoi (ma cà rồng chết) và Dhampir (ma cà rồng lai). Hai loại đầu sinh ra từ dân gian Romania, loại thứ ba từ dân gian vùng Balkan. Đây cũng là chi tiết chưa hề được chú ý khai thác ở bất cứ tác phẩm văn học đương đại nào về ma cà rồng.

Bộ truyện Học viện Ma cà rồng gồm 6 cuốn, ghi lại những dốc cao và vực thẳm trong quãng thời gian rèn luyện trưởng thành của các Moroi và Dhampir trẻ tuổi tại một trường trung học bí mật. Phần lớn sự kiện diễn ra tại học viện Thánh Vladimir thuộc tiểu bang Montana. Ngôi trường theo phong cách Gothic này nằm lọt thỏm giữa những cánh rừng và núi đồi, thức dậy vào ban đêm, ngủ yên vào ban ngày. Quanh trường đặt các bùa chú bảo vệ, an ninh được bổ sung thêm nhờ sự tuần tra canh gác của các Giám hộ gốc Dhampir.

Tháng 10/2010, công ty IPM cùng NXB Hội Nhà văn ấn hành tại Việt Nam 2 tập đầu tiên trong bộ truyện là Màn đêm và Sương giá. Màn đêm mở ra bằng cảnh Rose và Lissa bị các Giám hộ áp tải về học viện sau hai năm lẩn trốn trong thế giới loài người. Các nhân vật đều tuyệt mỹ, nhưng ai cũng xanh xao vì phải sống trong bóng đêm. Trên những giảng đường cổ kính, họ luyện tập khả năng điều khiển các sức mạnh tự nhiên như lửa, gió, đất hay nước. Sau những tấm rèm ký túc, họ quay cuồng trong các dạ tiệc, háo hức tìm hiểu những thu hút giữa nữ và nam. Vừa trẻ trung cuồng nhiệt, họ vừa tỉnh táo và thực dụng đến đáng sợ. Ai cũng biết trường học là bước đệm để tiến vào xã hội người lớn mai sau, vì thế tất cả sẵn lòng đắm say nhưng không ràng buộc, vui cười nhưng không thân thiết, bè phái phe nhóm nhưng không bao giờ tin tưởng.

Sương giá dần dà đẩy câu chuyện lên một cao trào mới, dữ dội và bi thảm hơn. Các học sinh chuẩn bị bước vào xã hội con người, các biến động của đời thực va vào họ. Tình yêu, hận thù, dục vọng… lớp lớp tràn tới, đòi hỏi mỗi người phải biết ứng xử thích hợp và kịp thời. Theo truyền thuyết, ai đó sắp cưới mà chết, hoặc chết rồi mà còn hiện về làm tình với người mình sắp cưới thì sẽ biến thành Strigoi. Nhưng theo Mead, có rất nhiều cách để tạo ra Strigoi: chẳng hạn một Moroi giết chết người mình vừa hút máu, một Moroi hoặc một Dhampir bị Strigoi cắn… đều chắc chắn biến thành Strigoi, nói cách khác là cái ác rình rập khắp nơi, chỉ bất cẩn hoặc lỡ tay làm điều xấu thì sẽ mãi mãi trở thành kẻ xấu, không còn đường quay đầu trở lại.

Bên cạnh các yếu tố sẵn có về dòng giống và sức mạnh thượng đẳng của ma cà rồng, Mead còn cấu tứ thêm rất nhiều yếu tố phi thực hấp dẫn. Đó là điếm máu, hôn bóng, thần giao cách cảm giữa hai linh hồn, là khả năng chuyện trò với người khác nhờ đi vào giấc mơ của họ. Ngoài những chi tiết cần đến trí tưởng tượng phong phú ấy, Học viện Ma cà rồng còn hấp dẫn nhờ kỹ năng viết đầy rung cảm của Richelle Mead khi đặc tả những khoảnh khắc xao động khôn cưỡng giữa Rose và Dimitri - nhất là trong cái đêm họ gần như thất thân với nhau, khi chạy máy quay theo những cú nhay cắn tàn bạo của Strigoi trên cần cổ bấy nát của Eddie, khi chậm rãi níu giữ những giây phút nặng nề cuối cùng của Mason… Tóm lại là một kỹ năng đem đến cho người đọc những phút phiêu linh vì đắm say, xót xa vì mất mát, uất nghẹn vì bất lực.

Không chỉ là một tác phẩm tâm tình cho tuổi trẻ, Học viện Ma cà rồng còn là kết quả của sự tương tác đầy thấu hiểu với truyện dân gian, truyền thuyết cũng như khoa học quanh hình tượng nhân vật lâu đời và nổi tiếng ma cà rồng.

***

Richelle Mead (sinh ngày 12 tháng 11 năm 1976) là một tác giả best-seller người Mỹ với các tác phẩm thuộc dòng tiểu thuyết giả tưởng. Cô nổi tiếng khắp thế giới qua ba sê-ri sách vô cùng được độc giả yêu mến: Georgina Kincaid; Học viện ma cà rồng và Dark Swan. Richelle Mead đã có bằng Cử nhân Khoa học Xã hội và Nhân văn, Thạc sĩ Tôn giáo So sánh, Thạc sĩ Sư phạm và hiện tập trung cho sự nghiệp văn chương với kỷ luật khắt khe là cứ ba tháng phải hoàn thành bản thảo cho một cuốn sách mới.

***

MỌI VẬT ĐỀU PHẢI CHẾT, nhưng không phải cứ chết là hết. Hãy tin tôi đi, tôi biết rõ mà.

Trên thế gian này, có một loại ma cà rồng chết rồi vẫn còn hoạt động được bình thường. Chúng được gọi là Strigoi, và thực sự là những cơn ác mộng. Chúng mạnh, chúng nhanh, chúng giết chóc không thương tiếc hay chần chừ. Chúng lại còn bất diệt nữa - điều này khiến việc vô hiệu hoá chúng trở nên khó khăn. Chỉ có ba cách để kết liễu một Strigoi: xuyên một chiếc cọc bạc qua tim, chặt đầu, và đốt cháy. Chẳng có cách nào dễ thực hiện cả, nhưng còn hơn là không có lựa chọn nào.

Trên thế gian này, cũng có những ma cà rồng tốt đang tồn tại. Ấy là những Moroi. Họ sống, và sở hữu sức mạnh tuyệt vời cho phép thực hiện pháp thuật theo một trong bốn nguyên tố - đất, khí, nước và lửa. (Nói sao nhỉ, hầu hết các Moroi có thế làm được điều này - trừ một số ngoại lệ, về sau tôi sẽ giải thích thêm). Song thực tế họ không vận dụng phép thuật nhiều lắm nữa, cùng hơi tiếc. Nó sẽ là vũ khí rất tuyệt, nhưng các Moroi tin tưởng sâu sắc rằng phép thuật chỉ nên sử dụng vì mục đích hòa bình. Đó là một trong những quy tắc quan trọng nhất trong xã hội của họ. Các Moroi thường cao gầy và không chịu được nhiều ánh sáng mặt trời, bù lại họ có những giác quan siêu phàm: thị giác, khứu giác và thính giác.

Cả hai loại ma cà rồng đều cần máu. Máu là thứ khiến họ trở thành ma cà rồng, tôi nghĩ thế. Tuy nhiên các Moroi không giết chóc vì máu. Thay vào đó, họ giữ quanh mình những người thường sẵn sàng hiến một lượng máu nhỏ. Những người này tình nguyện làm thế vì miếng cắn của ma cà rồng chứa endorphins làm cho họ ngây ngất và đâm nghiện. Tôi biết điều đó từ kinh nghiệm cá nhân của mình. Những người như vậy được gọi là người cung cấp, và là những con nghiện vết cắn của ma cà rồng.

Dù sao đi nữa, giữ người cung cấp bên mình vẫn còn tốt chán so với những gì Strigoi làm, vì, có thể bạn cũng đoán ra, chúng giết chóc đế lấy máu. Tôi nghĩ bọn chúng thích tàn sát. Nếu một Moroi giết chết nạn nhân của mình trong lúc uống máu, anh hay cô ta sẽ biến thành một Strigoi. Có những Moroi tự nguyện làm như vậy, họ từ bỏ ma thuật và đạo đức của mình để trở nên bất diệt. Nhưng cũng có những đối tượng bị cưỡng ép biến thành Strigoi. Nếu Strigoi uống máu một nạn nhân và bắt kẻ đó uống lại máu của Strigoi, thì… sẽ có một Strigoi nữa. Sự biến đổi này có thế xảy ra với bất kì ai: Moroi, con người, hay… ma cà rồng lai.

Ma cà rồng lai.

Đó là tôi. Ma cà rồng lai gồm một nửa là con người, một nửa là Moroi. Tôi thích thú khi nghĩ rằng chúng tôi có những đặc điểm ưu việt nhất của cả hai chủng tộc. Giống như con người, chúng tôi mạnh mẽ, cứng cáp, và có thể đi dưới nắng bao lâu tùy thích. Đồng thời giống các Moroi, chúng tôi cũng có giác quan tinh tường và phản xạ nhanh nhạy. Do đó ma cà rồng lai cuối cùng đều đi theo con đường làm vệ sĩ - nghề nghiệp của phần đông chúng tôi. Lúc đó chúng tôi được gọi là những giám hộ.

Tôi đã dành cuộc đời mình cho việc luyện tập để bảo vệ Moroi trước các Strigoi. Tôi phải tham gia hàng loạt lớp học và thực hành tại Học viện Thánh Vladimir, một trường tư thục dành cho Moroi và ma cà rồng lai. Tôi biết cách sử dụng tất cả các loại vũ khí và có thể sử dụng khá nhiềụ tiểu xảo hạ cấp. Tôi đã từng đánh bại những thằng con trai to gấp đôi mình - cả trong và ngoài lớp. Và tất nhiên, con trai dường như là những kẻ duy nhất bị tôi đánh bại, vì có rất ít con gái trong lớp tôi.

Cho dù thừa hưởng được những điểm mạnh nhất, nhưng có một thứ ma cà rồng lai không thể có được. Ma cà rồng lai không thể sinh con với ma cà rồng lai. Đừng hỏi tôi tại sao. Tôi không phải là một nhà di truyền học hay gì hết. Con người và Moroi kết hợp với nhau sẽ tạo ra ma cà rồng lai, đó là nguyên nhân đầu tiên khiến chúng tôi xuất hiện. Nhưng kiểu sinh sản này không còn xảy ra nhiều nữa, Moroi có xu hướng tách mình ra khỏi loài người. Nhưng một may mắn kỳ lạ về di truyền đã khiến Moroi và ma cà rồng lai kết hợp với nhau, tạo ra những đứa con là ma cà rồng lai. Tôi biết, tôi biết: điều này thật quái lạ. Đứa trẻ ra đời hẳn phải có ba phần tư là ma cà rồng, đúng không? Không đâu. Một phần hai là Moroi, một phần hai là con người.

Đa số ma cà rồng lai là sản phẩm của sự kết hợp giữa nam Moroi và nữ ma cà rồng lai, còn nữ Moroi luôn sinh ra những đứa trẻ Moroi. Điều này đồng nghĩa với việc nam Moroi thường mồi chài nữ ma cà rồng lai rồi bỏ đi. Có khá nhiều bà mẹ ma cà rồng lai đơn thân, đó là lý do tại sao rất ít nữ ma cà rồng lai trở thành giám hộ. Họ muốn tập trung nuôi nấng đứa con của mình hơn.

Vì thế, chỉ có con trai và một số con gái đêm trên đầu ngón tay đi làm giám hộ, nhưng đã chọn bảo vệ Moroi thì ai cũng nghiêm túc trong công việc của mình. Ma cà rồng lai cần Moroi để duy trì nòi giống. Chúng tôi phải bảo vệ họ. Hơn nữa, nó… sao nhỉ, nó là một công việc rất vinh quang. Strigoi xấu xa và phi tự nhiên. Hành vi săn đuổi những người vô tội là sai trái. Các ma cà rồng lai được huấn luyện thành giám hộ đều nhớ nằm lòng điều này từ lúc bắt đầu chập chững tập đi. Strigoi là xấu xa. Moroi cần được bảo vệ. Các giám hộ tin điều đó. Tôi tin điều đó.

Có một Moroi mà tôi muốn bảo vệ hơn bất kì ai trên cõi đời này, đó là Lissa, người bạn thân nhất của tôi. Lissa là một công chúa Moroi. Giới Moroi có mười hai gia đình hoàng tộc, Lissa là người cuối cùng của dòng họ mình - dòng họ Dragomir. Ngoài việc là bạn thân của tôi, Lissa còn đặc biệt vì một điều khác nữa.

Còn nhớ tôi nói mỗi Moroi đều điều khiến được một trong bốn nguyên tố chứ? Thực chất, Lissa có khả năng vận dụng một nguyên tố mà cho tới giờ chưa ai hay biết: linh hồn. Suốt bao nhiêu năm, chúng tôi những tưởng cô chẳng phát triển được năng lực pháp thuật. Rồi những sự việc kỳ lạ bắt đầu xảy ra quanh cô. Ví dụ như, tất cả các ma cà rồng đều có năng lực cưỡng chế giúp họ áp đặt ý chí của mình lên người khác. Năng lực này ở Strigoi rất mạnh. Ở Moroi nó yếu hơn, và cũng bị cấm đoán. Nhưng Lissa có khả năng cưỡng chế gần như một Strigoi. Cô chỉ cần chớp mắt, và người ta sẽ làm theo mọi thứ cô muốn.

Nhưng đó không phải là điều tuyệt nhất mà cô làm được.

Tôi đã nói rằng không phải cứ chết là hết. Thế đấy, tôi là một trong số đó. Đừng lo - tôi không giống như Strigoi, nhưng cũng đã từng chết rồi. (Tôi không đánh giá cao chuyện này.) Nó xảy ra khi chiếc xe chở tôi trượt khỏi mặt đường. Tai nạn đã giết chết tôi, cha mẹ và anh trai Lissa. Nhưng trong lúc hỗn loạn - thậm chí không cả nhận ra được điều đó -Lissa đã dùng tinh thần để kéo tôi về. Chúng tôi hoàn toàn không nhận thức được chuyện này trong suốt một thời gian dài. Thực chất, chúng tôi còn chẳng biết có linh hồn tồn tại.

Thật không may, hóa ra có một người biết về linh hồn trước chúng tôi. Victor Dashkov, một hoàng tử Moroi sắp chết, đã phát hiện ra năng lực của Lissa và quyết tâm nhốt cô lại để biến cô thành người chữa trị cho riêng mình suốt phần đời còn lại. Khi tôi nhận ra có kẻ theo dõi cô, tôi quyết định hành động. Tôi đưa Lissa trốn khỏi trường và sống trà trộn giữa con người. Chạy trốn liên tục cũng khá vui, tuy đôi lúc rất căng thẳng. Chúng tôi lẩn tránh trong hai năm cho đến khi các chức trách của Học viện Thánh Vladimir bắt được và kéo chúng tôi về mấy tháng trước.

Đó là lúc Victor thực hiện các bước đi thực sự, bắt cóc và hành hạ Lissa cho đến khi cô khuất phục trước đòi hỏi của ông ta. Trong quá trình đó, ông ta sử dụng những mánh khóe tồi tệ - như gài tôi và Dimitri, người hướng dẫn của tôi, vào một bùa chú dục vọng. (Tôi sẽ trả đũa ông ta.) Victor cũng đã khám phá ra việc linh hồn đang làm cho tinh thần Lissa trở nên bất ổn. Nhưng điều đó cũng không tồi tệ bằng những điều ông ta làm với con gái ruột, Natalie. Ông ta đã cả gan xúi giục cô trở thành một Strigoi để giải thoát cho mình. Natalie đã bị kết liễu bằng một cái cọc xuyên qua tim. Và dù bị bắt ngay sau đó, Victor cũng chẳng lấy làm ăn năn về cách hành xử với con gái. Qua sự việc này, tôi thấy việc mình lớn lên không cha cũng chẳng có gì đáng tiếc.

Dù sao đi nữa, bây giờ tôi phải bảo vệ Lissa khỏi mối đe doạ từ cả Strigoi Moroi. Chỉ có một vài viên chức biết được năng lực thực sự của Lissa, nhưng tôi tin rằng sẽ còn nhiều Victor nữa muốn lợi dụng cô. Thật may, tôi có một vũ khí lợi hại để canh giữ Lissa. Một lúc nào đó sau tai nạn ô tô, thông qua việc Lissa chữa lành cho tôi, linh hồn đã tạo nên một mối liên kết tâm linh giữa tôi và cô. Tôi có thể thấy và cảm nhận những trải nghiệm của Lissa, (nhưng nó chỉ hoạt động một chiều, cô không thể “cảm nhận” được tôi.) Mối liên kết giúp tôi trông nom Lissa và phát giác ngay khi cô gặp vấn đề, tuy rằng đôi lúc kể cũng khá kỳ quái khi một ai đó cứ ở trong đầu một người khác. Chúng tôi khá chắc chắn rằng linh hồn có thể làm được nhiều thứ, dù chưa rõ là những thứ gì.

Cùng thời gian này, tôi cũng đang cố gắng trở thành một giám hộ cừ. Việc bỏ trường kéo tụt tôi lại trong quá trình huấn luyện, nên tôi phải học thêm để bù đắp vào đó. Tôi chẳng mong muốn gì hơn ngoài việc giữ cho Lissa được an toàn, nhưng thật xui xẻo, có hai thứ khiến tôi đôi lúc bị sao lãng. Một là tôi thường hành động thiếu suy nghĩ. Tôi càng lúc càng tránh xa được nó, nhưng hễ gặp điều gì kích thích, tôi có xu hướng đâm trước rồi mới xem mình đâm ai, và hễ người mà tôi quan tâm gặp nguy hiểm… chẹp, các quy tắc chỉ là chuyện vặt.

Vấn đề còn lại chính là Dimitri. Anh là người đã giết Natalie, và là một gã tồi. Anh cũng khá đẹp trai. Thôi được, còn hơn cả đẹp trai ấy. Anh nóng bỏng, kiểu như, sự nóng bỏng đủ làm người ta dừng bước trên đường và để cho xe cán. Nhưng tôi đã nói rồi đấy, Dimitri là người hướng dẫn của tôi, anh đã hai mươi tư tuổi. Hai điều đó khiến tôi không nên yêu anh. Nhưng, thành thật mà nói, lý do quan trọng nhất chính là Dimitri và tôi sẽ trở thành giám hộ của Lissa khi cô tốt nghiệp. Nếu tôi và anh quan tâm tới nhau, chúng tôi sẽ không chăm sóc được cho Lissa.

Tôi không may mắn miễn nhiễm được với Dimitri, và tôi chắc rằng anh cũng có cảm giác tương tự như mình. Một phần khiến cho mọi chuyện khó khăn là vì chúng tôi đã rất nồng nhiệt và say đắm khi bị trúng bùa chú. Victor muốn chúng tôi sao lãng khi ông ta bắt cóc Lissa, và bùa chú làm được điều đó. Tôi sẵn sàng trao thân, và Dimitri sẵn sàng đón nhận. Cuối cùng chúng tôi cũng phá được bùa chú, nhưng những ký ức đó vẫn còn đọng lại mãi, đôi khi khiến tôi khó lòng tập trung vào những động tác đối kháng.

Nói luôn, tôi tên là Rose Hathaway, mười bảy tuổi, đang rèn luyện để bảo vệ giết chết ma cà rồng, đang yêu một người hoàn toàn không phù hợp, và người bạn thân nhất của tôi sở hữu loại phép thuật có khả năng khiến cô ấy phát điên.

Ồ, chẳng ai nói rằng học trung học là dễ dàng cả.

Mời các bạn đón đọc Học Viện Ma Cà Rồng Tập 2: Sương Giá của tác giả Richelle Mead.