Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Tùy Tình Sở Dục

Thể loại: hào môn, hắc bang, ngược, 18+

Giới thiệu vắn tắt

Trong cuộc sống, con người đều đang tìm kiếm một hợp âm cuối cùng.

Vào lúc anh không có gì cả, rốt cuộc anh đã tìm được em.

I have you. That’s all I need.

Văn án

Xuất thân từ hào môn Hồng Kông lạnh lẽo và vụ lợi, những người cùng huyết thống đã giúp anh lựa chọn, không thể thoát khỏi gông cùm xiềng xích.

Anh thiếu thốn tình yêu và sự ấm áp, còn cô từ bé đã có được sự nuông chiều của ba mẹ trong dòng họ gia thế.

Không thể chạy trốn số mệnh, hấp dẫn mà trí mạng.

Yêu một người đến tột cùng có thể điên cuồng đến mức nào?

Là điên cuồng đến mức tình nguyện dùng chính đôi tay của mình làm đau đớn đối phương, thành toàn mong muốn của đối phương.

Em ở đây.

Em đang ở trong tình yêu tuyệt vọng của anh, vô cùng nóng bỏng, vạn kiếp bất phục.

Lời editor:

Truyện này nằm cùng hệ liệt với “Trời đất tác thành”, mặc dù “Trời đất tác thành” được tác giả viết sau nhưng theo bối cảnh thì “Tùy tình sở dục” nối tiếp “Trời đất tác thành”. Những ai yêu thích Doãn nữ vương và Kha lão đại thì sẽ được gặp lại hai người cùng với bé Kha Ấn Thích.

Nhân vật Phong Trác Luân trong “Trời đất tác thành” là nam chính trong truyện này, anh này không sạch, truyện có sủng có ngược có H, mọi người suy nghĩ kỹ trước khi nhảy hố nhé.

***

Review_ngắn

Chìm trong biển đường lâu quá, lúc đọc "Tùy tình sở dục" từ khi đang dang dở đến khi hoàn chính văn cứ khiến Mắm nhớ nhung không thôi vì nam nữ chính rất biết cách hành nhau, lại giỏi hành cả độc giả nữa.

Phong Trác Luân bá đạo, có cái tôi lớn, hoàn cảnh lớn lên và tuổi thơ của anh khiến sâu trong anh luôn cảm thấy tự ti về chính mình. Dung Tư Hàm từng tổn thương về mặt tình cảm, suy nghĩ rất thực tế, biết răng hai người không phải người thích hợp dành cho nhau nhưng khi đối mặt với Phong Trác Luân, cô vẫn là người xuống nước trước, kiên định vững vàng dù có bị anh đẩy ra xa. Sự khác nhau và mâu thuẫn trong suy nghĩ của hai người khiến diễn biến tình yêu của nam nữ chính tựa như biểu đồ hình sin.

Đây là một truyện ngược, tuy có sủng có ngược nhưng nói đúng hơn thì ngược nhiều hơn sủng. Nam nữ chính vừa mới rải xíu đường đã quay ngoắt ra ngược nhau, tác giả như vừa đấm vừa xoa, nắm chặt trái tim của độc giả để người ta xót xa đủ rồi thì tiếp tục cho chút đường để an ủi =))) Tuy nhiên, sau khi trải qua những dằn vặt kia, Mắm lại cảm thấy hài lòng với sự ngọt ngào phần cuối truyện và ở phiên ngoại, khá giống kiểu đang ở trên tàu lượn trên cao mà được xuống đất nên vui lắm.

Truyện không đặt nặng yếu tố hắc bang mà chỉ tạo bối cảnh cho truyện thôi. Dù ngược nhưng phần thịt thì ngập mặt ???? coi như được cái này mất cái khác. Ai thèm thịt thì xông pha cũng được nè. Trước đây nam chính "thân kinh bách chiến" nên mọi người lưu ý nhé. Truyện còn có những nhân vật phản diện và nhân vật phụ khá đáng yêu, nhưng Mắm mến nhất là bạn Đường Thốc, người cứ tưởng mình là gay, ai dè khi "sự cố" xảy ra mới phát hiện ra giới tính thật :v

Mối quan hệ về tình cảm, người yêu cũ, công việc,… xung quanh nam nữ chính hơi phức tạp nhưng điều đáng ngạc nhiên là không đau não. Truyện được edit mượt có lẽ cũng là lý do khiến đầu óc độc giả thoải mái. "Tùy tình sở dục" cùng hệ liệt với "Trời đất tác thành", nếu ai là fan của Tang Giới hoặc có cảm tình với truyện "Trời đất tác thành" thì Mắm nghĩ truyện này sẽ thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mọi người về tương lai sau này của các nhân vật trong "Trời đất tác thành" đó.

ReviewbyMắm

***

Thời tiết tại thành phố S có vẻ bớt nóng nực hơn Hồng Kông một chút, tia nắng giữa trưa tràn đầy ấm áp đúng là hợp ý người.

Ở trong cửa hàng đã thử gần bốn bộ lễ phục rườm rà, Dung Tư Hàm mới nhìn thấy người phụ nữ đang ngồi trên sofa nhẹ nhàng gật đầu.

“Doãn Bích Giới.” Cô lắc đầu, có phần không thể nhịn được nữa, “Cậu có biết bộ dạng bây giờ của cậu giống như thời tiểu học hay không, hai hàng lông mày dính lại một chỗ.”

Doãn Bích Giới phản đối cười nhạo một tiếng: “Xem giọng điệu của cậu kìa, có nhà thiết kế Phong nổi tiếng bên cạnh thì ghét bỏ ánh mắt thẩm mỹ của tớ.”

Dung Tư Hàm đứng trước gương thong thả điều chỉnh vạt váy ở phía dưới, không thèm nhìn cô bạn của mình.

“Tớ vốn cho rằng tiểu thư thỏ xù lông của Đan Cảnh Xuyên không đáng tin cậy.” Cơ thể Doãn Bích Giới dựa vào lưng ghế, nói chầm chậm, “Nhưng lần trước một câu tổng kết về vị kia của cậu dưới ngòi bút vàng của cô ấy quả thực khiến người ta nhìn bằng một đôi mắt khác.”

Thấy cô có hứng thú nghe, nụ cười của Doãn Bích Giới dần dần rộng mở: “Hốt như nhất dạ xuân phong lai, thiên thụ vạn thụ*…”

“Cúc hoa khai?” Dung Tư Hàm đột nhiên ngắt ngang, giương mắt nhìn không tỏ rõ ý kiến.

(*) câu gốc là “hốt như nhất dạ xuân phong lai, thiên thụ vạn thụ lê hoa khai” – dường như qua một đêm gió xuân thổi về, ngàn cây vạn cây hoa lê rộ nở.

Doãn Bích Giới búng ngón tay: “Thật không hổ là người bên gối.”

Cô nhân viên cửa hàng đứng cạnh các cô cách đó không xa luôn lắng nghe họ nói chuyện, lúc này dường như theo phản xạ mà nhìn thoáng qua phòng thay đồ ở phía bên trái cuối cùng tại hành lang, cô ta bỗng nhiên ho khan một tiếng.

Dung Tư Hàm đứng trước gương không còn sức để cầm mấy bộ lễ phục, cô dùng sức vẫy tay về phía Doãn Bích Giới: “Chị hai à, cậu mau qua đây đi.”

Lúc này Doãn Bích Giới khoác áo choàng ngắn hơi mỏng, giơ lên di động về phía cô: “Nghe chị nói này, đàn ông và di động đều giống nhau, chức năng nên có thì phải có, quan trọng nhất là dễ sử dụng, mã ngoài đẹp đẽ bán chạy đều là mây bay.”

“Ừm.” Cô trầm ngâm một lát không trì hoãn mà tiếp lời, “Tớ biết Kha Khinh Đằng từ trong ra ngoài đều dùng tốt lắm.”

Khuôn mặt Doãn Bích Giới tối sầm, âm thanh đè thấp mấy phần nói với cô: “Trong mấy anh em bọn họ, anh ta và Kha Khinh Đằng là thân nhau nhất, nhưng thật ra Kha Khinh Đằng cũng không hiểu anh ta cho lắm, cậu nghĩ kỹ lại xem, hai người rốt cuộc cần phải làm gì, đừng có lần nào cũng làm phù dâu.”

“Có thể thế nào chứ?” Cô nghe thấy nửa câu sau liền mím môi, vẻ mặt lạnh nhạt.

“Cậu thay quần áo đi rồi xuống dưới.” Doãn Bích Giới thở dài, dường như lơ đãng cầm lấy túi xách, “Tớ xuống dưới lầu trước đợi cậu, Kha Khinh Đằng chắc là đến rồi.”

Doãn Bích Giới đi rồi, cô liền để cho nhân viên cửa hàng tính tiền, nhân viên lễ phép nhận lấy thẻ tín dụng rồi dẫn cô đến một gian phòng chỉ vào trong đó nói: “Quần áo của cô Dung để trong gian này, cô có thể từ từ thay đồ, lát nữa tôi sẽ đưa thẻ lại cho cô.”

Cô gật đầu, vừa đi vào trong vừa cúi đầu tháo sợi dây trên lễ phục, tay còn chưa đụng tới tấm rèm thì đột nhiên bị một lực mạnh mẽ dùng sức kéo vào.

“… Sao anh lại ở đây?”

Dần dần nhìn rõ dung mạo của đối phương, từng lớp của tấm rèm nhanh chóng thả xuống, cô bị cánh tay kia giữ chặt, trong lúc thân mật đành phải bị động thừa nhận sự tấn công hết sức triền miên của đối phương.

Trong phòng thay đồ của cửa hàng lễ phục này trang trí cực kỳ xa hoa, trong gian phòng to lớn lễ phục được sắp xếp gọn gàng, đèn chùm thủy tinh treo ở phía trên lay động chiếu xuống những bóng mờ.

Trong lúc cọ xát giày cao gót trên chân Dung Tư Hàm đã bị cởi ra một chiếc rơi xuống đất, bên tai chỉ nghe được tiếng thở dốc nặng nề của hai bên, cảm giác kia như ùn ùn kéo đến khiến cả người cô run rẩy.

Nhân vật chính của đề tài ban nãy, lúc này ôm cô xoay lưng ra sau, một bàn tay ung dung bắt đầu cởi nút áo trước ngực mình.

Hành động đơn giản của anh luôn có phong cách khác thường, lần này Dung Tư Hàm đã gần một tháng chưa gặp anh, giờ đây cô đang dựa trên giá quần áo lạnh lẽo, nhìn người đàn ông trước mắt đang mặc áo sơ mi đen kèm theo măng sét màu vàng, cô dần dần cảm thấy miệng lưỡi khô nóng.

“… Nhân viên cửa hàng lát nữa sẽ qua đây ngay.” Phong Trác Luân là người luôn làm theo ý mình, do sự dạy bảo của anh mà da mặt cô đã dày hơn trước kia mấy phần, đương nhiên cô biết anh muốn làm cái gì, cô nhịn không được mà vội vàng dùng sức đẩy hai cánh tay của anh ra, “Lễ phục nhàu nát sẽ không mặc được.”

“Không sao.” Lời nói của anh ngắn gọn mà có ý sâu xa, anh quăng áo sơ mi của mình lên giá áo, một tay nâng mông cô lên rồi bồng trên tay, tay kia chuẩn xác tìm được khóa kéo ở sau cổ cô, “Xoẹt” một tiếng kéo xuống, anh cúi đầu hôn lên làn da trắng mịn của cô.

Phía sau là giá áo lạnh lẽo, trước người là môi lưỡi nóng bỏng của anh, Dung Tư Hàm chỉ có thể cảm giác được tay kia của anh đang nâng mông mình đã chậm rãi thăm dò vào trong quần lót của cô.

Gò má cô ửng hồng xinh đẹp, buồn bực trừng mắt nhìn anh: “Anh…”

“Anh cái gì?” Một tay anh nhanh nhẹn cởi váy cô vứt xuống dưới đất, để hai đùi cô kẹp chặt vòng eo của mình, rồi anh cắn môi cô, âm thanh khàn khàn khẽ cười, “Ngay cả hoa cúc cũng bị em lấy ra thảo luận với người đã có chồng, em không phải nên trực tiếp cùng anh thảo luận về chức năng của anh, xem thử rốt cuộc có bền chắc hay không?”

Khó trách vẻ mặt kỳ lạ của Doãn Bích Giới trước khi xuống lầu, thảo nào nhân viên cửa hàng dẫn cô đến gian phòng thay đồ này, cô có thể lấy bản thân ra thề những người ở cửa hàng này đã thông đồng với anh từ trước rồi!

Phong Trác Luân đợi một hồi không nghe thấy cô trả lời, anh vừa cởi quần tây vừa tăng thêm vài phần sức lực, vừa nặng vừa nhẹ xoa nắn nơi ẩm ướt phía dưới: “Hửm?”

Dung Tư Hàm rõ ràng cảm giác được nơi đó của anh đã nóng bỏng dính sát, cô dùng sức xoay mặt qua không nhìn anh.

Miệng anh nhếch lên, lúc này đã rút ngón tay ra, đưa vật cực nóng đang nhô lên ở phía dưới mà tiến thẳng vào.

“Ah…” Cảm giác dạt dào đã lâu không cảm nhận, giờ đây lan tràn toàn thân trong nháy mắt, mang máng đưa đến cảm giác đau đớn nóng bỏng phình trướng, cổ họng cô phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ, hai tay không tự chủ mà ôm chặt cổ anh.

Bàn tay Phong Trác Luân xoa bóp bờ mông trắng mịn của cô, vừa không quên vững vàng đâm vào bên trong, vừa nâng cô lên đi về phía sofa.

Phía dưới bị căng ra đến phát đau, cô cố hết sức chứa đựng anh, bây giờ anh còn vừa đi vừa làm chuyện xấu đâm vào thật sâu mấy lần, cô làm sao có thể chịu nổi, Dung Tư Hàm nức nở cắn một cái trên vai anh, ở dưới không tự chủ được mà co rút nhanh.

Đau đớn trên vai gần như không có cảm giác, vết cắn đó chỉ làm cho anh thêm hưng phấn, anh sảng khoái thở dài một tiếng, bước chân dừng lại trước sofa, ôm cô chầm chậm thao túng một hồi.

Chất lỏng trong suốt nhỏ giọt xuống dưới, bên tai là tiếng dính nhầy mơ hồ, anh tiến vào, cọ xát mạnh mẽ bên trong khiến toàn thân cô phát run, khoái cảm từ ngón chân mà đi thẳng lên trên.

Cô luôn biết rằng anh là người đưa dục vọng đến mức tận cùng, gần như nguy hiểm, gần như trí mạng.

“A…” Cô vừa mới đến một lần, miệng mở to thở hổn hển, ai ngờ lúc này tay anh đột nhiên buông lỏng, ngay lập tức cả người cô từ trên người anh trượt xuống ghế sofa.

Cơ thể trần trụi ở trong không khí lạnh lẽo, nơi vừa rồi kết hợp tiết ra lớp dịch mỏng trên đùi, đầu óc cô trống rỗng, bàn tay run rẩy với lấy quần áo bên cạnh.

Anh cúi người theo cô, vươn tay tách hai chân cô ra, hai bên mở ra biến thành một đường thẳng tắp, ánh mắt nhìn từ khuôn mặt xinh đẹp của cô thẳng đến nơi còn chưa khép lại do bị chiếm giữ trong thời gian dài.

Lối vào trắng mịn nho nhỏ theo hô hấp của cô mà mở rộng, mật hoa trong suốt tiết ra, dục vọng kích động thâm sâu như vậy, cô nhận thấy ánh mắt anh ngày càng đỏ tươi.

Thần sắc của anh khiến cho Dung Tư Hàm không thể nén được bình tĩnh, cô vươn tay trêu chọc thân thể anh, Phong Trác Luân bất động, tùy ý để tay cô vuốt ve cằm mình, anh từ trên cao nhìn xuống rồi đẩy vào một lần nữa.

Trước mắt là khuôn mặt anh tuấn nhỏ giọt mồ hôi, vừa gợi cảm lại khiến người ta hận không thể ngắt hoa, đời này của cô chưa từng trải qua thời khắc như vậy, trong hoàn cảnh lạ lẫm, hai chân mở rộng dưới ngọn đèn sáng loáng làm chuyện như vậy, nhưng anh dường như rất hưng phấn, rút ra rồi tiến vào lần nữa.

Mời các bạn đón đọc Tùy Tình Sở Dục của tác giả Tang Giới.