Một tên nhân viên phân tích giao dịch bởi vì một tai nạn, xuyên qua đến Minh triều năm Vạn Lịch, biến thành kẻ ở rể trong một gia tộc chuyên môi giới giao dịch.
Hắn vốn tưởng rằng mình cũng có thể giống như những nhân vật chính trong tiểu thuyết xuyên việt, lẫn vào thời cổ đại phong sinh thủy khởi, phú khả địch quốc, thê thiếp thành đàn.
Nhưng đời không như mơ, phận ở rể cũng không phải dễ sống như vậy, phận nam nhân lại ko một xu dính túi, triều đình đương đại thì thối nát, kinh tế thì trì trệ, thôi thì… thôi thì… để ta nhận thầu cả cái Đại Minh này vậy (^_^)
Đây là tác phẩm kế tiếp sau Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều của Đại Thần Nam Hi Bắc Khánh, tác giả viết vô cùng chắc tay, hài hước, truyện không đi vào các sáo lộ cũ như hệ thống, đạo thơ, làm xà phòng, gái bu như kiến, một mình đấu đá chính trị với cả triều đình…
Tác giả khai thác đề tài mà hiếm tác giả nào viết, đó là Ở Rể (Vốn chỉ mới có một bộ) và Kinh Tế Học, main chính trong các bộ của tác giả luôn có một nghề nghiệp chuyên môn đàng hoàng, với các bộ trước là Đầu Bếp và Lừa Đảo, còn bộ này, main đi làm Kinh Tế, a hi hi.
Đây là bộ Lịch Sử xuất sắc hiếm hoi mình chấm được để dịch trong mấy tháng qua, cũng là bộ thứ tư làm ở BNS, mong mọi người ủng hộ.
***
Trong mơ hồ, hắn loáng thoáng nhìn thấy mấy người đi tới, chật vật giơ tay lên, suy yếu hô: "Help me! Help me!"
Nhưng mà, xung quanh lại truyền đến từng tràn tiếng cười.
"Hắn đang nói cái gì?"
"Đã say thành thế này, ai mà biết đang mê sảng nói cái gì."
"Thật sự là đáng thương cho vị Khấu đại tiểu thư kia, ngày thường hoa dung nguyệt mạo, băng lãnh thông minh, lại gả cho loại vô dụng này, ài. . . Thật sự là gặp phải người xấu mà!"
. . .
Hắn mặc dù ánh mắt mơ hồ, nhưng thính giác vẫn còn, trong lòng rất là buồn bực, làm sao đều nói quốc ngữ vậy? Ta đi lạc vào khu người Hoa à?
Hắn chỉ nhớ hắn lúc trước mang theo vài phần men say đi ra từ một quán bar ở New York, thấy sắc trời đã muộn, sau đó liền ôm tâm thái may mắn lên xe của mình, thế nhưng lúc đi qua một ngã tư, trước mắt đột nhiên xuất hiện một luồng sáng chói lòa. . . .
Đợi sau khi hắn khôi phục một chút ý thức, phản ứng đầu tiên của hắn là chính mình xảy ra tai nạn xe cộ, lại cảm thấy trước mắt có ánh sáng chớp động, tự nhiên cho rằng hẳn là xe cứu thương hoặc là xe cảnh sát đến, mà mấy thân ảnh mơ hồ trước mắt hẳn là bác sĩ hoặc cảnh sát, về phần tại sao xung quanh nhiều người như vậy, vì sao đều nói quốc ngữ, hắn lúc này đã vô lực đi suy nghĩ nhiều. . . .
Chợt nghe một người trước mặt hét lên: "Các ngươi còn thất thần làm gì, nhanh khiêng xuống đi thôi! Ài. . . Thật sự là mất mặt xấu hổ mà."
Rồi hắn liền cảm giác được thân thể bị người khác nâng lên, thoáng lay động một cái, xém chút làm hắn chóng mặt nôn mửa, lắc lư được nửa ngày, hắn không khỏi suy nghĩ, vị trí cái cáng cứu thương này có vẻ như có chút xa nha? Nhưng ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, hắn liền cảm thấy mình bị ném vào trong một chiếc xe.
Là bị ném vào thật.
"Khụ khụ khụ!"
Hắn lập tức bị ngã lăn lông lốc, lúc này oa một tiếng, nôn mửa ra, hắn hiện tại thậm chí hoài nghi mình thật sự là xảy ra tai nạn xe cộ à, nhưng hắn cũng đã vô lực chửi rủa, trong lòng thầm oán, đáng chết, những y bác sĩ này vậy mà đối xử với ta như vậy, cho dù ta say rượu lái xe, ta phạm tội, vậy cũng phải là do toà án đến phán, các ngươi sao có thể đối đãi một người bị thương thô bạo như vậy, ta muốn khiếu nại, ta nhất định phải kiện các ngươi.
Sau đó hắn liền ngất đi trong vô tận oán niệm.
Mời các bạn đón đọc Nhận Thầu Đại Minh của tác giả Nam Hi Bắc Khánh.