Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Nụ hôn của Nghịch Phong

Δ Đôi lời Δ

* Tên gốc là “Nghịch phong đích hôn” – 《 逆风的吻 》, có thể hiểu là “Nụ hôn ngược gió” hoặc là “Nụ hôn của Nghịch Phong” như trên, vì “Nghịch” ngoài nghĩa “ngược” còn là tên của nam chính – Mạc Nghịch, “Phong” (gió) là tên của nữ chính – Thi Phong

Mạch Nghịch nói với Thi Phong: “Thi Phong, cứu anh, anh sắp chết rồi.”

Trước khi gặp Thi Phong, thuốc lá là cơn nghiện lớn nhất của Mạc Nghịch;

Sau khi gặp Thi Phong, cô là cơn nghiện lớn nhất của Mạc Nghịch

***

Reviewer: Vi Nguyệt - fb/hoinhieuchu

----

Truyện 3S, sủng nhưng không nhạt không ngấy. Hơn nữa, còn là một truyện sủng rất có phong cách =]]]]

Truyện không nhiều nhặn sóng gió, cũng chẳng dư dả biến cố. Nhưng quan trọng là mô-típ SIÊU LẠ (chuyện quan trọng in hoa), cách xây dựng nhân vật và giọng văn tương đối đặc biệt, khiến cho câu chuyện trở nên vl vl hay với mình =)))))) (Hi vọng cái có thể câu được ai đó cùng bấn loạn với mình)

Mạc Nghịch là một họa sĩ, anh bị tâm thần phân liệt (Dạng tâm thần mà khi phát bệnh thì gặp ảo giác rồi tự tổn hại bản thân). Con trai anh – Mạc Nam Kiêu – mắc chứng tự kỷ chức năng cao (một dạng tự kỷ có khả năng chữa khỏi tương đối cao). Thi Phong là một giáo viên dạy trẻ tự kỷ, kiêm cố vấn tâm lý ở phòng khám của một người bạn. Nhưng lạ là, bản thân Thi Phong cũng từng là nạn nhân của căn bệnh trầm cảm.
Đây là một tổ hợp rất kỳ quái, nhỉ.

Nói một chút về mối liên hệ trong quá khứ giữa họ. Thi Phong từng bị bắt cóc bởi bọn buôn người. Mạc Nghịch là người đã cứu cô, lúc đó, Mạc Nghịch là ánh sáng duy nhất trong chuỗi ngày tuyệt vọng của Thi Phong. Cô đặt hết niềm tin vào điểm tựa vững chắc ấy, toàn tâm toàn ý ỷ lại. Nhưng một lần bệnh tình của anh không khống chế được, hai người xảy ra quan hệ. Thi Phong có thai. Do bệnh, nên không thể mong mỏi lúc đó anh dịu dàng với cô được, lần đầu tiên ấy để lại ký ức không mấy tốt đẹp trong Thi Phong. Vậy mà Mạc Nghịch lại không thể ở bên xoa dịu cô lúc này (Khoảng thời gian này anh phải tập trung chữa bệnh). Bởi vậy mà suốt khoảng thời gian mang thai, Thi Phong bị trầm cảm. Sau này sinh con xong thì chạy trốn khỏi Mạc Nghịch. Cô tốn rất nhiều thời gian và dũng khí mới có thể đứng dậy từ những tổn thương.

May mắn là, ký ức sáu năm trước ấy, cuối cùng chẳng thể ngăn Thi Phong hay Mạc Nghịch tìm được hạnh phúc cả đời mình.
Một trùng hợp rất “ngôn tình”, hai người họ gặp lại nhau, Thi Phong là cô giáo của Mạc Nam Kiêu, cũng là người chữa trị cho Mạc Nghịch. Mình thực sự rất thích Thi Phong, cô ấy phần nào vẫn bị trói buộc bởi quá khứ, nhưng luôn dũng cảm đối diện với hiện thực, lạc quan nhìn về tương lai. Cô sẽ thừa nhận mình thích Mạc Nghịch, mặc dù ban đầu không định ở bên cạnh anh, đối với cô, thích là thích, chẳng việc gì phải trốn tránh. Lúc quyết định ở cạnh anh thì hoàn toàn buông bỏ quá khứ. Thi Phong rất mạnh mẽ, nhưng lại rất dịu dàng với những người cô yêu thương.

Tư duy của Mạc Nghịch không giống người thường, nên cách nói chuyện của anh nhiều khi khiến người khác dở khóc dở cười. Mạc Nghịch không suy nghĩ vòng vèo, có gì thì nói nấy, lời của người khác cũng chỉ hiểu theo kiểu ý-trên-mặt-chữ. Nhưng, Mạc Nghịch cũng có lúc rất ấu trĩ, đương nhiên, chỉ ấu trĩ với Thi Phong thôi. Có lẽ một người đàn ông càng yêu một người phụ nữ, thì càng bày ra vẻ mặt ấu trĩ của mình? :v Tình cảm của Mạc Nghịch càng sâu, thì càng trở nên ấu trĩ. Còn Thi Phong, chắc cô cũng yêu chết cái ấu trĩ của Mạc Nghịch :v .

Mạc Nghịch ấu trĩ nhưng rất có phong cách :v giận dỗi hay ghen tuông gì đó, độc giả đều cảm thấy có vẻ rất đáng yêu. Bản thân Mạc Nghịch không giỏi giao tiếp, không giỏi nói lời ngon ngọt, cũng không giỏi lãng mạn. Nhưng bạn cứ theo dõi truyện mà xem, bạn sẽ thấy anh nói câu nào là đáng bấn loạn câu đấy.
Mạc Nghịch rất yêu Thi Phong, trong mắt anh thì cô là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, nhiều lúc bạn sẽ thấy anh dành cho Thi Phong một ánh mắt gần như tôn thờ. Mạc Nghịch từng nói rời khỏi thuốc lá thì anh sẽ chết, giờ Thi Phong còn quan trọng hơn cả thuốc lá. Thi Phong là thuốc của Mạc Nghịch. Thi Phong là người duy nhất có thể cứu Mạc Nghịch khỏi tiếng nói ảo giác khi phát bệnh. Thi Phong là cơn nghiện, là thuốc lá của Mạc Nghịch. Thi Phong là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ trong mắt Mạc Nghịch. Thi Phong, là thứ quan trọng nhất trên thế giới này, hơn cả bố mẹ, hơn cả chị gái, hơn cả con trai, hơn cả chính bản thân anh.

Thi Phong, là toàn bộ thế giới của Mạc Nghịch.

Tóm lại thì mô-típ truyện lạ, cách xây dựng nhân vật cũng khá lạ, cả Thi Phong hay Mạc Nghịch đều có những thương tổn nhất định trong lòng, nhưng họ nắm tay nhau vượt qua tất cả. Có lẽ không chỉ Thi Phong là thuốc của Mạc Nghịch đâu, Mạc Nghịch cũng là thuốc của Thi Phong ấy :v

Vài đoạn trích đặc sắc:

Từ đầu đến cuối Mạc Nghịch làm rất thản nhiên, lúc tính tiền, anh đưa thẻ ra.

Thi Phong ái ngại nói: “Nên để tôi trả thì hơn.”

Mạc Nghịch nói: “Tiền tôi đốt không hết.

Một câu, năm chữ, làm Thi Phong nghẹn lời.

***

(Vì Mạc Nghịch lúc nào cũng giành trả tiền lúc đi ra ngoài, mà Thi Phong thì cảm thấy cứ để anh trả tiền thì như lợi dụng anh, nên đề nghị là có lúc để cô trả tiền cho. Và đây là cách xử lý của Mạc Nghịch :v )

Mạc Nghịch vươn tay ra trước mặt Thi Phong: “Đưa ví cho anh.”
Thi Phong: “… Hả?”

Mạc Nghịch: “Đưa anh.”

Thi Phong “À” một tiếng, lấy ví tiền trong túi xách ra đưa cho Mạc Nghịch.

Mạc Nghịch nhận lấy, mở ra, nhét hết thẻ của mình vào.

Nhìn thấy động tác của anh, Thi Phong hoảng: “Anh làm gì vậy?”

Mạc Nghịch đóng ví tiền lại, nhét lại túi vào xách của Thi Phong.
“Mật mã, là sinh nhật của Nam Kiêu.” Mạc Nghịch nói, “Cho em hết.”

Thi Phong: “…”

Mạc Nghịch: “Cho em cơ hội. Em có thể trả tiền. Dùng đi.”

***

Ánh mắt Mạc Nghịch luôn nhìn chằm chằm Thi Phong từ trên xuống dưới, cuối cùng dừng trên chân cô.

Hôm nay Thi Phong mặc váy liền, vừa hay lộ ra đầu gối.

Cô đi sneaker, vừa hay lộ ra mắt cá chân.

Hai chỗ này, là hai chỗ Mạc Nghịch thích nhìn nhất.

Nhất là mắt cá chân của cô, chỉ dùng từ “đẹp” thì không đủ hình dung.

Mạc Nghịch nhìn chằm chằm trong chốc lát, cơ thể lại dần trở nên khô nóng.

Anh quỳ xuống, nằm sấp dưới chân Thi Phong, chạm môi vào mắt cá chân của cô.

***

Mạc Nghịch nói: “Nghệ thuật thực sự sẽ làm người ta có tà niệm.”

Thi Phong khó khăn “ồ” lên một tiếng, lùi lại mấy bước, “Tôi thật sự không hiểu lắm.”

Mạc Nghịch ấn chặt vai Thi Phong, lực tay của anh rất lớn, Thi Phong không khỏi tiến về trước mấy bước.

Khoảng cách giữa hai người thật sự quá gần, không khí quá mức mập mờ.

Thi Phong nhìn ánh mắt của Mạc Nghịch, tim đập càng lúc càng nhanh. Chính là cảm giác tim như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
Mạc Nghịch vẫn dùng ánh mắt như vậy nhìn cô, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

Anh nói: “Em hiểu.”

Thi Phong theo bản năng phản bác: “Tôi không hiểu.”

Mạc Nghịch: “Hiểu.”

Thi Phong lại phản bác: “Thật sự không hiểu.”

Mạc Nghịch ghé sát vào Thi Phong, khẽ nói: “Em nhớ không, anh từng nói, em là một tác phẩm nghệ thuật.” Nói tới đây, Mạc Nghịch nở nụ cười, “Cho nên, anh có tà niệm với em.”

***

Thực ra mình muốn trích nhiều lắm, chỉ là trích nhiều sợ không ai đọc :v Nhưng thực sự là nhiều đoạn hay lắm đó ~~~ Mô-típ mới lạ, cách xây dựng nhân vật cũng mới lạ nốt luôn. Hai người nói chuyện với nhau tình lắm nhé ~ mà tình kiểu có phong cách cơ :v Thực sự thì mình rất bấn loạn truyện này, mà lại tự thấy không thể truyền hết nỗi bấn loạn ấy cho mọi người được .-.
Thực lòng hi vọng có ai đó cùng bấn loạn với mình .-.

À bonus là edit mượt lắm nha

***

Truyện này thuộc thể loại lạ, hiếm thấy không phải là khoa học giả tưởng quý khóc thần sầu gì, mà chỉ mà tổ hợp mấy nhân vật chính lạ lùng chưa từng có.

Một cô gái bị trầm cảm được trị liệu thành công, sau đó học đại học trở thành chuyên viên tư vấn tâm lý.

Một người đàn ông chỉ sống vì nghệ thuật, không thích nói chuyện với người ngoài, bị chứng tâm thần phân liệt.

Một đứa bé bị bệnh tự kỷ.

Ban đầu nữ 9 vì muốn chữa bệnh cho hai cha con nhà này nên mới nhảy vào hố lửa.

Nhưng mà hố lửa này thật sự ấm áp không dẫn lửa thiêu thân nữ 9 tí nào, hơn nữa còn được nhận lấy một niềm vui bất ngờ ngoài sức tưởng tượng.

Điểm độc đáo nhất truyện này theo HLN là mấy đoạn hội thoại của hai nv 9. Đỡ không nổi với anh chàng 36t đâu à nha.

Vậy đi, truyện hay nên đọc, lạ và hấp dẫn! (Khúc cuối và ngoại truyện hơi nhàm nhưng mà không sao, tới khúc cuối mới hết thú vị, ka ka).

Mời các bạn đón đọc Nụ hôn của Nghịch Phong của tác giả Bất Thậm Liễu Liễu.