Review bởi: Rabbitlyn - fb/hoinhieuchu
Giới thiệu:
Tần Vũ Tùng và Chu Kiều.
Một người 35 tuổi, một người 31 tuổi.
Cả hai đều đã ly hôn…
Có dũng khí để chiến một lần nữa hay không?
Cảnh báo: Thích nam nữ chính sạch, dị ứng 419 thì không nên đọc bộ này.
Ban đầu mình vì cái tag 419 mà tính bỏ qua tác phẩm này nhưng rồi vì lòng hiếu kì và tò mò nên tiếp tục đọc, thật may khi mình không bỏ lỡ một tác phẩm khá. Chu Kiều và Tần Vũ Tùng đều là hai con người thất bại trong hôn nhân khi nửa kia ngoại tình, cả hai đi du lịch cho khuây khỏa, rồi 419, cứ thế dây dưa với nhau không ngớt. Hai người họ xác định mối quan hệ ấy là gặp dịp thì chơi, sau này thì phát triển thành Friend with benefit (những người cùng có nhu cầu nhưng không phải là người yêu). Vì hôn nhân thất bại một lần cả hai người họ không còn tin tưởng mấy vào tình yêu, vậy nên bạn đừng quá mong đợi có nhiều sự lãng mạn giữa họ mà hầu như chỉ là thực tế trần trụi.
Nữ chính Chu Kiều ở bên chồng mười năm, cùng chồng chung tay mở nhà xưởng, cô phụ trách nghiệp vụ, chồng cũ phụ trách tiêu thụ. Với tất cả mọi người ai cũng dễ dàng nhìn ra nguyên nhân cô và chồng cũ ly hôn khi cô quá mạnh mẽ áp đảo mọi phương diện từ công việc đến gia đình. Tần Vũ Tùng thì nhận xét người phụ nữ không dọn dẹp, không biết nấu ăn như cô, hôn nhân thất bại cũng là đúng. Thế nhưng không thể dùng những lý do đó để bao biện cho sự sai trái đến cực điểm của việc đàn ông ngoại tình. Chồng cũ của cô thì chỉ nghĩ tại sao cô cứ phải vất vả ra sức kiếm tiền làm cho, kiếm đủ là được rồi, vậy nên khi sau khi ly hôn, anh ta nhanh chóng bán đi "đứa con" của cô, thế rồi còn khuyên can cô chỉ cần sống nửa đời với số tài sản được chia là ổn. Thế nhưng đâu phải Chu Kiều chưa từng thử cuộc sống nhàn hạ đi du lịch suốt 2 năm nhưng dòng máu thương nhân, xây dựng sự nghiệp không thể át đi. Bao người đều cảm thấy cô quá mạnh mẽ nhưng đâu ai hay tất cả mọi chuyện cô làm đều vì ước mơ của mình. Cô không muốn làm thuê, mà muốn làm chủ, hơn thế nữa cô trân trọng nhà xưởng đã ở bên cô suốt 10 năm, nếu chọn một cuộc sống yên ả ban đầu cô đã ở trong Viện thiết kế làm công ăn lương chứ theo anh chồng cũ ra ngoài lập nghiệp làm chi. Chu Kiều sinh ra là dành cho thương trường, chứ không phải vì nhi nữ tình trường.
Nam chính Tần Vũ Tùng phải lòng nữ chính từ lần đầu tiên, nhưng vì đã mạnh miệng chấp nhận làm FWB nên đành cố nhịn tình cảm. Vậy nên anh thỏa sức bộc lộ sự độc miệng của mình với nữ chính, nói lời tình cảm là khi ở trên giường. Anh là câu chuyện đàm tiếu cho đám đồng nghiệp vì tình trường thất ý sự nghiệp đắc ý. Bao nhiêu người muốn giới thiệu đối tượng kết hôn cho anh chỉ là anh không còn ở cái tuổi trẻ nhìn sắc vóc mà yêu đương, cũng chả muốn làm chậm trễ con gái nhà người ta. Bản thân anh co được dãn được nên lần nào giận dỗi với Chu Kiều cũng là anh làm hòa trước. Chả ai tin người đàn ông 35 tuổi ấy, đêm thì bắt chuyến muộn nhất đến chỗ Chu Kiều, sáng bắt sớm chuyến nhất về đi làm chỉ vì lo lâng cho cô. Ba lần bị đánh đều là vì cô. Có lẽ vì đã từng thất bại với cuộc hôn nhân trước nên anh nhạy cảm, biết lạt mềm buộc chặt hơn. Anh yêu Chu Kiều vì mọi thứ của cô. Ở tuổi anh hoàn toàn có n lựa chọn chứ không phải Chu Kiều, nhưng anh đã yêu cô rồi thì biết làm sao đây.
Tình yêu của Chu Kiều và Tần Vũ Tùng là từng bước chạm đến gần nhau, ban đầu là FWB, sau cả hai đều khao khát bên nhau, ghen tị với người cũ, thèm khát hiểu thêm về nhau. Bản thân Chu Kiều đã mất 10 năm rồi nên cô luôn sợ hãi mất thêm 10 năm nữa vì đời người đâu có mấy cái 10 năm. Có lẽ chính khi cô ra tay giúp anh hóa giải scandal cũng không hay mình đã yêu anh rồi. Tần Vũ Tùng dĩ nhiên cũng đã phải lòng cô từ đầu nên không ngừng tìm kiếm cô, chấp nhận chiều theo cô, song cũng phải kìm nén vì cô. Đau đớn nhất với anh là cô cho rằng chuyện giữa họ có thể báo đáp bằng tiền, cô không yêu anh. Làm lơ cô suốt bao lần nhưng chỉ cần cô ốm là gấp gáp đi xe hơn 2 tiếng đồng hồ đến chỗ cô. Thậm chí đánh cược lớn nhất là thế chấp toàn bộ tài sản để đầu tư cho nhà xưởng của cô. Ban đầu họ chỉ là chơi đùa nhưng rồi lại là điểm cuối của nhau.
***
3 giờ sáng, Tần Vũ Tùng bắt đầu rời giường, anh đến vòi nước súc miệng rửa mặt. Nước lạnh làm cho nhiệt độ toàn thân hạ thêm một chút, trong lòng chỉ còn có vài ý nghĩ ấm áp.
Trước cổng khách sạn treo bảng: cho thuê áo khoác. Tần Vũ Tùng liếc mắt nhưng vẫn không ngừng bước chân, ai mà không biết áo đó bao lâu rồi không được giặt tẩy. Anh không cần.
Đi theo đường núi với ánhđèn mỏng manh, đa số mọi người đều đi theo hướng đỉnh Quang Minh, Tần Vũ Tùng lại đi theo con đường khác, anh muốn đến đỉnh Thiên Đô Phong. Khu vực này nổi tiếng hiểm trở, có mấy chỗ anh không thể không sử dụng cả tay lẫn chân, cũng may đường núi này không có người, không sợ bộ dáng chật vật của anh bị ai nhìn thấy.
Mồ hôi dần dần thấm trên lưng, thấy cũng sắp đến đỉnh núi, anh lười cởi áo, mặc kệ cho mồ hôi chảy dọc theo người. Xung quanh cực kì yên tĩnh, tựa như chỉ có tiếng anh hít thở, giống như trong trời đất không còn có người nào khác, cho dù là vui mừng hay mệt mỏi, cũng chỉ có một mình mình biết.
Còn hơn trăm mét nữa là tới đỉnh, Tần Vũ Tùng dừng lại, nhìn thấy trong bóng tối có vật gì đó đang cử động, không rõ là cái gì?
Là người, “Bây giờ là mấy giờ?”
Là một người phụ nữ, Tần Vũ Tùng nhìn đồng hồ “5 giờ kém 10”
Người kia lên tiếng “Mặt trời sắp lên rồi”
Trên bầu trời, các tầng mây nặng nề tựa như đè lên toàn bộ đỉnh núi, bóng tối cuối cùng trước khi trời sáng. Tần Vũ Tùng yên lặng đi trước, người phụ nữ kia cũng bước theo sau. Cô mặc một cái áo khoác thuê đâu đó, bước đi nghiêng ngả lảo đảo. Tần Vũ Tùng có lòng định đưa tay ra đỡ, nhưng từ trên người cô thoảng đến một mùi lạ khiến anh bỏ qua ý định đó. Làm sao mà có người phụ nữ lôi thôi, đêm hôm khuya khoắt lại ngồi trên đỉnh núi, chỉ sợ… có chút vấn đề.
Đỉnh Thiên Đô Phong không trống trải như đỉnh Quang Minh, Tần Vũ Tùng tìm một tảng đá lớn, đứng dựa vào tảng đá chờ mặt trời mọc. Khóe mắt anh liếc thấy người phụ nữ kia ngồi trên mặt đất, có vẻ rất lạnh nên hai tay ôm lấy đầu gối, cuộn người tròn lại.
Cô nói “Có thể cho tôi mượn một ít tiền không? Tối hôm qua tôi leo núi bị rớt mất ví tiền”
Tần Vũ Tùng lấy trong túi ra 200 tệ, đi qua đưa cho cô.
Người phụ nữ cảm ơn rồi không chút khách khí mà nhét tiền vào túi “Cho tôi xin số điện thoại, để tôi trả tiền lại cho anh”
Tần Vũ Tùng do dự một lát rồi lắc đầu bảo không cần. Ai biết cô ta là dạng người nào, 200 tệ đối với anh cũng chẳng lớn.
Cô ta lại nói tiếp “Tôi lạnh quá, anh có thể ôm tôi một chút được không?”
Tần Vũ Tùng từ chối, nhưng cô ta vẫn tiếp tục “Tôi thật sự không phải là người xấu. Tôi không định đến khách sạn vì nghĩ chỉ ở đến khi mặt trời mọc là đi, cho nên buổi tối mới lên đây, không ngờ lại lạnh đến thế này”
Bầu trời bắt đầu chuyển sáng, Tần Vũ Tùng đã có thể thấy rõ mặt người phụ nữ kia. Anh nhanh chóng nhận xét, khoảng trên 25 tuổi, chân mang giày thể thao chuyên dụng leo núi, mặt mũi tái nhợt, môi trắng bệch, xem ra đúng là bị lạnh đến đông cứng người lại rồi. Tần Vũ Tùng đến bên cạnh cô, cô liền cởi áo khoác ra, anh ôm cô từ phía sau, rồi đem áo khoác trùm lên cả hai người.
Tần Vũ Tùng nhịn một lúc, vẫn không chịu được mà đem cái áo khoác có mùi lạ kia ném ra xa. Anh cởi áo ngoài, ôm chặt lấy cô, dùng thân thể của mình sưởi ấm người. Cô nói “Cảm ơn”.
Ánh sáng từ sau đám mây đen phía chân trời hiện ra, trong chớp mắt, ánh sáng mặt trời hồng hào xuất hiện, đem bóng tối cuối cùng của đêm xua tan mất. Xa xa bên phía đỉnh Quang Minh vọng đến tiếng reo hò “Mặt trời mọc”. Tần Vũ Tùng nhìn không chớp mắt về phía mặt trời lên, một lát lâu sau anh mới rũ mi mắt xuống, người phụ nữ kia dường như cảm giác được anh đã dời tầm mắt, liền ngẩng đầu lên, ánh nhìn chạm nhau. Không còn mùi hôi ẩm mốc lâu ngày của cái áo khoác kia, hình như thoảng có mùi hương hoa hồng quanh quẩn trên tóc, trên cổ cô.
Tần Vũ Tùng nhìn chằm chằm vào môi cô. Màu môi nhợt nhạt, khóe môi rõ ràng. Anh cúi đầu, là có ý muốn hôn môi nhưng động tác chậm chạp, nếu cô không đồng ý, hoàn toàn có thể đẩy anh ra. Nhưng ngược lại, cô không đẩy ra mà có ý chậm rãi chờ đón.
Cái hôn thứ nhất rất đơn giản, chỉ là dùng đầu lưỡi thử thăm dò hương vị lẫn nhau, đúng kiểu kỳ phùng địch thủ.
Mời các bạn đón đọc Tái Chiến của tác giả Tam Thập Tam.