Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Bệnh Viện Sản Khoa

“Bệnh viện sản khoa Đại Chính, xếp hạng nhất trong nghề, trình độ dẫn đầu quốc tế, muốn tới đây sinh con, hoặc là bạn có tiền, hoặc là bạn có bệnh.”

Trong bệnh viện sản khoa Đại Chính, có một khoa rất đặc biệt, khu sản 3, nơi nhận nam giới có gen X ẩn, có thể có thai và sinh con. Và chủ nhiệm của khu sản 3 chính là Hà Quyền, vị bác sĩ nổi tiếng nhất nhì trong nghề. Quan trọng hơn hết, vị bác sĩ này chỉ mới 35 độ xuân xanh, gương mặt “hoa nhường nguyệt thẹn”, xếp hàng chuẩn soái ca nếu như vị này không mở miệng. Có thể nói trình độ chuyên môn tỉ lệ thuận với trình độ độc miệng của chủ nhiệm Hà.

Chuyên vụ Trịnh Chí Khanh, tốt nghiệp chuyên ngành luật sư ở đại học bên Mỹ, cổ đông của bệnh viện Đại Chính cũng là người đại diện về mặt pháp luật của bệnh viện Đại Chính. Đồng thời chuyên vụ Trịnh còn có chức vụ hết sức đặc biệt, chính là người yêu cũ của Chủ nhiệm Hà, hay nói cách khác, người bị Chủ nhiệm Hà Quyền “đá” mười năm trước.

Vào một ngày đẹp trời của mười năm xa cách, Trịnh Chí Khanh và Hà Quyền gặp lại nhau, Hà Quyền đón tiếp chuyên vụ Trịnh một cách hết sức là đặc biệt, phun toàn bộ sữa trong miệng lên áo con người ta. Lúc người ta gọi lại thì có cảm giác như là dịch bệnh cần phải lảng tránh càng xa càng tốt. Hai người lần đầu tiên gặp sau khoảng thời gian dài không gặp kết thúc trong sự vội vàng và lạnh nhạt của Hà Quyền.

Nhưng mà hai người làm chung một bệnh viện, dù có lảng tránh cỡ nào, trốn tránh nhau ra sao thì “ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp”, muốn không có liên hệ gì khi là đồng nghiệp của nhau cũng khó. Và lần gặp thứ hai của đôi bạn trẻ chính là vị hôn phu hiện tại của Trịnh Chí Khanh, Lạc Quân Hàm, tới gặp Hà Quyền, và tất nhiên, miệng Hà Quyền vốn chẳng phải hiền lành, cũng không phải người có thể nhẫn nhịn, nên chạy đi gặp Chí Khanh để nói về việc người yêu mới của người yêu cũ tìm gặp người yêu cũ. Một hồi mỉa mai và đấu khẩu giữa tình cũ và tình mới của Chí Khanh.

Nhưng mà vị hôn phu gì gì đó, chỉ là mây bay thôi, bởi vì Lạc Quân Hàm là dành cho người đàn ông khác rồi. Sau khi chia tay với vị hôn phu, Trịnh Chí Khanh mới biết mình vẫn còn tình cảm với Hà Quyền, thích Quân Hàm cũng bởi vì từ Quân Hàm mà có thể tìm được bóng dáng của Hà Quyền. Nhưng mà mọi người đọc tới đây đừng nghĩ bạn công tra nhá, tại hoàn cảnh ép buộc, thích Quân Hàm nhưng chỉ dừng lại thích của những người bạn mà thôi. Còn chân ái tất nhiên vẫn là chủ nhiệm Hà rồi. Khúc nhạc đệm vị hôn phu này cũng xem như là một bước tiến trong đoạn tình yêu của Trịnh Chí Khanh và Hà Quyền.

Cuộc sống bệnh viện của họ, xoay quanh những bệnh nhân, xoay quanh những sản nam, xoay quanh công việc chào đón những sinh mệnh mới của Hà Quyền ở khu sản 3, còn về phần Trịnh Chí Khanh thì ở bên cạnh Hà Quyền quan tâm chăm sóc Hà Quyền một cách âm thầm lặng lẽ. Mỗi lần Trịnh Chí Khanh gặp Hà Quyền, là y như rằng mỗi một lần Hà Quyền xuất hiện điều không may, nên đối với Hà Quyền, Trịnh Chí Khanh chính là khắc tinh của cuộc đời anh. Cho nên đối với việc Trịnh Chí Khanh lại gần là Hà Quyền phải tránh khẩn tránh cấp, đến nỗi mà muốn ghi trước cửa là: "Trịnh Đại Bạch và Chó không được đi vào”.

Nhưng mà dù tránh như tránh bão thì cả hai người đều định trước là của nhau, với lại hai người đều là “tình đều khó quên”, cho nên về lại bên nhau là điều hiển nhiên. Nhưng trong khoảng thời gian va chạm sau mười năm xa cách, hoá ra 10 năm trước chia tay ai cũng có nỗi khổ tâm riêng, một người ra đi không nói vì muốn mạnh mẽ hơn, có bản lĩnh hơn để bảo vệ người mình yêu. Một người chia tay vì người kia lại không hiểu được tính cách của mình là cần mình và người mình yêu cũng đối mặt chứ không phải là sự bảo hộ. Cả hai người đều mạnh mẽ, thì tất nhiên phải có một người mềm mỏng lại để dung hòa, vì thế ai yêu nhiều hơn tình cảm thì người đó sẽ xuống nước. Và tất nhiên, bạn công của chúng ta bao thầu phần này.

Có lẽ năm họ ở độ tuổi tầm 20, vẫn chưa chín chắn, vẫn chưa có đủ bản lĩnh để quyết định cuộc đời mình, họ đã gặp nhau, nên định trước là họ phải chia xa, nhưng sau 10 năm gặp lại, sự trưởng thành, sự từng trải đã giúp họ có thêm sức mạnh để nắm chặt đoạn tình cảm này của mình.

Xung quanh hai nhân vật chính, là dàn nhân vật phụ và cũng là những đoạn tình cảm vừa hài hước, vừa cảm động. Giống như người anh trai của Trịnh Chí Khanh-Trịnh Chí Kiệt với người chồng trước Hòa Vũ, hay Hàn Tuấn và Tang Đào, Âu Dương Thiều Hoa với Lạc Quân Hàm, và còn rất nhiều những chuyện trước phòng sinh, trước mỗi lần vượt cạn của những sản phụ nam và người đàn ông của đời họ, thâm tình có, tra nam cũng có.

Truyện thiên về y học rất nhiều, nhưng sau mỗi một căn bệnh mà một sản phụ nam mắc phải chính là mỗi một câu chuyện phía sau, tuy dài nhưng đọc không ngán, có lẽ là cách tác giả viết tình huống truyện làm cho lôi cuốn trong mỗi câu chuyện, hay cũng có lẽ là xen lẫn những đoạn tình cảm của bác sĩ y tá trong bệnh viện, và thêm một điểm cộng nữa là mỗi lần bạn Hà Quyền châm chọc là mỗi một lần cười đau bụng. Dưới đây chính là đoạn trích bạn Hà Quyền chửi tra nam té tát:

“Cháu trai kia quá không phải thứ gì, có khả năng đi đáng quyền kích thích thú ha, ra tay với người mang thai, quả thực là một tên tra. Tôi nói loại rác rưởi này không nên ra đời, hồi đó cha hắn nên bắn lên tường, sự ra đời của hắn chứng tỏ tuyệt đối là thư xin lỗi của nhà máy bao cao su! Sống lãng phí lương thực, chết lãng phí thổ địa, nửa sống nửa chết còn lãng phí không khi!”

Truyện có lúc thăng lúc trầm, vừa vui vừa ý nghĩa, truyện đọc thư giãn sau những chuỗi ngày căng thẳng. À với lại mọi người đừng ngại khi chưa edit ngoại truyện nha, tại vì nghe editor bảo ngoại truyện cũng không liên quan đến chính văn lắm đâu, cho nên cứ yên tâm nhảy hố nhá!

Bèo - fb/reviewdammyngontinh

***

Bệnh viện sản khoa Đại Chính, xếp hạng nhất trong nghề, trình độ dẫn đầu quốc tế, muốn tới đây sinh con, hoặc là bạn có tiền, hoặc là bạn có bệnh.

7h sáng sớm, Hà Quyền cơ hồ một đêm không ngủ lại lần nữa bị triệu hồi, cậu vọt vào phòng chờ sinh, hỏi: "Tình huống gì?"

"Sớm, chủ nhiệm Hà." Hộ sĩ nói, "Tăng giảm đau nửa tiếng, tim thai giảm mạnh tới 110."

"Mở mấy ngón?"

"3 ngón."

(Trong sản khoa, khi phụ nữ sắp sinh bác sĩ sẽ kiểm tra tình trạng sinh nở bằng ngón tay, nếu từ 3-5 ngón tay thì phải vào phòng chờ sinh, còn nếu là 10 ngón thì phải đi đẻ lập tức. Nhưng hình như cách này tui không thấy ở Việt Nam có thì phải, tra tiếng việt bằng GG tui không thấy, nhưng tra baidu thì nói vậy)

"Huyết áp bao nhiêu?"

"150/117."

Huyết áp có chút cao, nhưng không đợi được nữa, thế là Hà Quyền dứt khoát: "Đẩy vào phòng giải phẫu, mổ!"

Ra ngoài tìm người nhà bệnh nhân ký tên, không đợi đối phương xem xong một trang giấy, Hà Quyền rút bút ra nhét vào trong tay người ta, gầm gào nói: "Đều là văn kiện tiêu chuẩn, xem cũng không thể sửa, nhanh ký, nếu không đứa nhỏ không còn mạng!"

Người nhà bị cậu dọa bối rối, tay run vành mắt đỏ ký ra nét chữ giống y con nhện giạng chân. Ký xong, người nhà âm thanh run rẩy nói: "Chủ nhiệm Hà, vô luận như thế nào, ta đem người lớn…… Người lớn giữ lại nhé……"

Xem phim truyền hình nhiều rồi nhỉ ông anh? Hà Quyền không có thời gian nói nhảm với hắn, trong chớp mắt chạy thẳng tới phòng giải phẫu khu sản 3.

Khu sản 3 chuyên môn nhận nam giới có gen X ẩn, bởi vì loại người này chiếm tỷ lệ dân số chưa tới 10%, cho nên theo đạo lý mà nói Hà Quyền hẳn là người ung dung nhất. Nhưng trên thực tế, cậu thật sự là ngủ sớm hơn gà muộn hơn chó. Khu sinh 3 luôn cực kỳ không dễ tuyển người, từ bác sĩ đến hộ sĩ, chủ yếu là người nguyện ý lựa chọn khoa này quá ít.

Hà Quyền là bộ phận HR của viện tốn số tiền lớn từ bệnh viện khác đào tới, nghe nói hồi đó người ta hỏi cậu tại sao muốn chọn sản khoa, cậu liền đáp lại 2 chữ -

NHIỀU TIỀN.

(HR (Human Resource): Nguồn nhân lực)

9h, Hà Quyền đội một đầu tóc vốn xoăn bị mũ giải phẫu đè tới lộn xộn, ngáp ngồi vào trong phòng họp ăn sáng.

Chủ nhiệm Cao khu sinh 2 vừa nhìn thấy cậu vội vàng hỏi: "Chủ nhiệm Hà, ông chủ khách sạn suối nước nóng lần trước giới thiệu cho cậu, sao cậu nói với người ta là cậu ra nước ngoài hả? Hôm qua hắn còn gọi điện thoại hỏi chị là cậu bao giờ thì về đấy."

"Chị Cao, chị cứ nói với ông ta em chết ở nước ngoài rồi." Hà Quyền hút sữa đậu nành, mắt cũng lười mở.

Từ đêm tới vừa rồi tổng cộng mổ 4 người, hiện tại cho cậu cục gạch gối lên cũng có thể ngủ. Nếu không phải hôm nay chuyên vụ mà ban giám đốc bệnh viện phái tới tới nhậm chức, cậu ngay cả hội nghị thường kỳ cũng không tới tham gia, sớm làm ổ ở trên sofa phòng làm việc ngủ bù rồi.

"Đừng kén nữa, kén nữa là cậu qua 35, ngưỡng lớn tuổi rồi." Chủ nhiệm Phan khu 1 cười khanh khách mà nhìn Hà Quyền.

Hà Quyền rốt cục chậm rãi mà mở mắt ra, con ngươi đen láy bởi vì thiếu ngủ mà hơi có vẻ ảm đạm. Cậu vẩy ống hút trong miệng ra, nói: "Chị Phan, em cả ngày không làm gì khác, chỉ đấu trí đấu dũng với đám ba ba kia, không một ai lên giường đẻ không hối hận. Đêm qua có 1 người, em tới, bóp cổ chồng không buông tay, chửi phải gọi là rung động đến tâm can. Em liền hoang mang, chị nói hồi đó có cái công phu kia làm gì mà không được, lại cứ phải con mẹ nó dùng để tạo trẻ con. Em sau đó cho hắn một biện pháp giải quyết - Buộc ga-ro chồng chú mày lại. Ha, hắn lập tức câm miệng."

(Buộc garo: Một phương pháp tránh thai)

Chủ nhiệm Cao và chủ nhiệm Phan bị cậu trêu tới ngửa tới ngửa lui, đang cười, viện trưởng đẩy cửa đi vào, vỗ vỗ tay ra hiệu 3 chủ nhiệm chú ý hình tượng chút. Người đàn ông cao đi theo phía sau viện trưởng đi vào, mặc tây trang 3 món thẳng thớm, tóc chải tỉ mỉ, mặt mày thâm thúy biểu tình trầm ổn, nhìn khí chất khí là loại thanh niên tài tuấn du học về.

Mời các bạn đón đọc Bệnh Viện Sản Khoa của tác giả Vân Khởi Nam Sơn.