Khi mình bắt đầu viết rv truyện này, cảm xúc thật ba chấm, không biết nên bắt đầu từ đâu cả. Vì truyện này nó siêu buồn cười, siêu vui vẻ siêu sủng ngọt mọi người ạ. Có nhiều đoạn đọc mà cười sảng khoái quá làm mình té xuống giường luôn ấy. Bây giờ vẫn còn ê ẩm cái mông nè :'( :'( Đáng thương lắm ý. Nếu mọi người muốn biết lý do thì nhanh nhanh đọc rv của mình rồi nhảy hố ngay và luôn nha.
Chưa thấy truyện nào mà cả dàn nhân vật trong truyện đều biến thái theo nhiều cách và khác người đến vậy. Mỗi người một phong cách riêng nhưng mình chỉ tóm gọn lại trong hai chữ là "CẠN LỜI". Thật sự cạn lời, hạn hán lời, sa mạc lời luôn :v :v
Nam chính tên là Tô Nhiên - gọi tắt là Nhiên biến thái, điển hình của một chàng trai bên ngoài nghiêm túc bên trong đen tối đủ kiểu. Anh thích Tô Y em gái của mình. Yên tâm là không có quan hệ huyết thống gì đâu nhé. Nhưng mà, bí mật này chỉ có anh và mẹ biết thôi nên Tô Y vẫn cứ xem Tô Nhiên như anh trai, không hề có một chút ý tứ xấu xa nào.
Đáng tiếc, ngay từ ban đầu, nhận định của Nhiên biến thái chính là "Tô Y sẽ là bà xã nhỏ" của mình nên anh như hóa thành "SÓI" gắt gao giữ cô bên cạnh và canh chừng mọi lúc mọi nơi. Vì để Y Y nghe lời anh áp dụng rất nhiều chính sách "tàn bạo", mà tàn nhẫn nhất là cắt hết tiền tiêu vặt của cô. Giữa giai cấp địa chủ và nông nô, Y Y đáng thương bị bóc lột thê thảm luôn. Cô chính là kiểu người - không có tiền, không có địa vị nên tất cả các quyền đều bị Tô Nhiên độc ác cướp đi. Y Y bị trấn áp đến mức thảm như thế này nè:
"Năm học thứ nhất có nam sinh theo đuổi cô, buổi sáng tỏ tình, buổi chiều đã bị đánh đến vào bệnh viện.
Tô Nhiên nói: Anh không thể bị phóng xạ, cho nên điện thoại trong nhà đều do Tô Y nghe.
Tô Nhiên nói: Tay anh dùng để viết tiểu thuyết, đánh chữ, cho nên không thể rửa chén.
Tô Nhiên nói: Đơn bào, tay của em quá bẩn, cho nên lúc rửa chén phải mang bao tay vào.
Tô Nhiên còn nói: Đơn bào, em quá béo, cần giảm cân, vừa vặn về sau toàn bộ việc nhà đều giao cho em.
Tô Nhiên còn nói: . . . . . . . ." (*)
Hu Hu, Y Y muốn "bùng cháy" muốn "phản kháng" lắm. Nhưng Y Y là loại người nào? Chính là loại chỉ dám lén lút giở trò mèo hay trả thù vụng trộm sau lưng thôi. Chứ đứng trước Tô Nhiên biến thái, Y Y bị "chỉnh" đến sống dở chết dở luôn. Nên mọi người sẽ có được những phút giây hết sức hài hước khi cặp đôi này đấu võ mồm với nhau. Và những bày mưu tính kế của Y Y nữa. Cụ thể như thế nào ư? Đọc tiếp nè.
Y Y sẽ mời Tô Nhiên đi ăn cơm, nhưng sau đó mặt dày mượn tiền anh trả. Rồi đưa anh cho người ta, còn hận không thể dán cái bảng "cần thanh lý gấp" lên mặt anh. Hại Tô Nhiên điên tiết, muốn xử chết cô ngay tại trận luôn. Chưa kể, khi bị Tô Nhiên sai vặt, cô sẽ biện lý do hết sức củ chuối để chối từ là bận ở nhà đỡ đẻ cho con cá vàng cô nuôi. Cô còn ngông cuồng đặt tên cho nó là "Tô Nhiên" nữa chứ :v :v. Rồi khi Tô Nhiên nấu cơm cho cô ăn, có miếng thịt cô gắp ăn vụng bị rơi xuống sàn. Cô nhanh nhẹn lấy lên "mặt không đỏ, tim không đập nhanh" bỏ ngay vào bát Tô Nhiên :v :v. May mắn là có người gánh chịu vận xui giúp Tô Nhiên rồi. Chứ nếu anh mà biết, hẳn Y Y sẽ có một ngày giông tố đầy trời :)
Nói chung, Nhiên biến thái của chúng ta độc ác, xấu xa vậy thôi chứ cực kỳ cực kỳ yêu thương Y Y. Anh dường như dành tất cả mọi tâm tư của mình vào việc chăm sóc cô dâu nhỏ nuôi từ bé này. Chỉ có điều, cái cách thể hiện tình cảm của anh nó có hơi khác người một tẹo. Với lại, đầu óc của Y Y cũng không được bình thường lắm. Cô cứ như một cô bé con với những suy diễn và trí tưởng tượng vô cùng phong phú. Cuối cùng, đáng thương chỉ có Tô Nhiên, nhiều lần bị cô làm cho tức chết. Còn chúng ta thì được những trận cười vỡ bụng.
Truyện còn xuất hiện những nhân vật phụ vô cùng thú vị. Ví dụ như Lục Hàn Tiịch, bạn thân của Nhiên biến thái. Đọc đoạn nhỏ này để biết rằng "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã" nè mọi người:
"Tô Nhiên đột nhiên thấp giọng tiến đến bên cạnh Lục Hàn Tịch. “Cậu nói, đột nhiên tôi nói cho em ấy biết, có thể làm cô ấy sợ hay không?”
"Đương nhiên có thể! Tình huống đặc biệt nhà cậu, em ấy lại không có chuẩn bị tâm lý. Giống như bệnh nhân đột nhiên biết được bản thân bị bệnh nan y, đều sẽ chịu không nổi!"
"Cậu thật thúi lắm!" Tô Nhiên mạnh mẽ thụi một quyền vào ngực Lục Hàn Tịch. Thế nhưng dám nói chuyện thổ lộ của anh thành bệnh nhân bị bệnh nan y? "(*)
Rồi còn nam phụ Hạ Vũ Hiên theo đuổi Y Y nữa. Anh này cũng tốt lắm, nhưng mà đáng tiếc, đứng trước thế lực mạnh mẽ và tà ác của Nhiên biến thái, anh chỉ có thể ngậm ngùi lui bước thôi. Chứ "bà xã nhỏ" người ta nuôi lớn thế này, tự dưng cho anh đem gói về nhà ư? Không có đâu nha. Cái gì không biết, chứ đụng tới Y Y là Tô Nhiên bất chấp mà ngăn cản và chia rẽ hết. Không có khoan nhượng hay gì đâu ha. Nên, Vũ Hiên à, thật xin lỗi, cậu xui xẻo rồi :v :v. Bởi Nhiên biến thái ngay từ đầu đã nguyện một kiếp thê nô cho bà xã của mình. Còn dám lớn tiếng khẳng định thế này khi nghe châm chọc từ bạn Tịch nè: "Em ấy dám không thích tôi! Em ấy có lý do gì không thích tôi! Dù cho em ấy không thích tôi, tôi cũng sẽ làm cho em ấy thích tôi! Dù sao đời này của em ấy chỉ có thể yêu thích tôi!" (*)
Thôi, không dài dòng nữa, mình chỉ tóm lại trong mấy câu ngắn ngủi thế này ạ. Truyện siêu sủng, siêu ngọt, siêu sạch lại còn hài hước đủ kiểu nữa. Đảm bảo đang uống sẽ phun, đang ăn sẽ nghẹn, đang ngồi sẽ té… nên cứ yên tâm mà nhảy hố với mình đi. Nhưng mà truyện vẫn còn đang edit nên mọi người đừng có ném đá mình nếu không nhảy được cv à nghen :) :)
(*): trích dẫn từ truyện
***
“Như thế nào em vẫn còn chưa chịu dậy!!”
Một tiếng quát chói tai giận dữ kèm theo một tia bất đắc dĩ. Tô Y mắt nhập nhèm buồn ngủ nằm ngay đơ thành hình chữ K ở trên giường, mơ mơ màng màng nhìn thoáng qua vật thể cao lớn đứng bên giường. Thật là buồn ngủ! Cô nhắm mắt lại tiếp tục ngủ.
“Hôm nay là Chủ Nhật mà, cho em ngủ thêm một chút.” Tô Y mơ hồ không rõ nói xong liền xoay người lại tiếp tục giả chết. Tối hôm qua xem anime boylove cao H kích động đến đêm khuya, thiếu ngủ nghiêm trọng, hôm nay nói gì cũng phải ngủ bù.
Tô Nhiên thấy bộ dáng đáng chết không chịu để tâm của cô liền muốn tức giận, xốc chiếc chăn màu bạc trên người cô ra, tùy tay lấy một quyển tập chí, vừa mới chuẩn bị đánh mông cô, nghĩ nghĩ lại luyến tiếc sợ cô đau, vì thế thay đổi một bịch khăn giấy đánh vào ót cô.
“Không phải em nói buổi trưa hôm nay mời anh ăn cơm hay sao?” Khó có được quỷ keo kiệt vắt chày ra nước này đột nhiên hào phóng mời cơm, vốn anh còn không dám tin thật vui mừng thụ sủng nhược kinh. Nhưng mà đã đến 11 giờ, cô nhóc thần kinh tùy tiện nào đó thế nhưng còn vùi đầu ở trong phòng ngủ nướng!
Tô Y bị bịch khăn giấy đánh cho giật mình, thoáng chốc không còn cảm thấy buồn ngủ gì nữa, giống như một con cá chết ưỡn lưng xoay người ngồi dậy. Một tay xoa xoa đầu tóc rối bù, một tay không ngừng hung hăng vỗ một cái lên đùi bản thân.
“A! Muốn mời anh ăn cơm! Em quên mất! Ha ha, anh đừng gấp, nếu đói bụng liền nhịn thêm chút nữa, ngàn vạn lần đừng ăn cái gì, để bụng một lát em dẫn anh đi ăn ngon!”
“Người nào sốt ruột! Anh chỉ không quen nhìn người nói chuyện không tính toán gì hết! Em sảng khoái chút đi, là một người không giữ chữ tín, không đầu óc, không nhân phẩm!” Tô Nhiên làm bộ khinh thường quở trách Tô Y xong liền xoay người bước ra khỏi cửa, vừa đi ra liền quay đầu lại nghiêm mặct chỉ trích Tô Y “Lần tới chú ý dùng từ, không phải “dẫn” mà là “mời”. Trong đó từ “mời” còn cố ý nhấn mạnh! = =
“Ra vẻ thanh niên có học vấn cái rắm gì!” Tô Y thật không có khí phách nhỏ giọng rầm rì, nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo. Nhưng vừa cầm lấy chiếc váy ngủ màu trắng cô liền trợn tròn mắt, váy ngủ ở trong tay, vậy mặc trên người cô là cái gì?
“A!!”
Tiếng hét thảm này có thể dùng hai thành ngữ để hình dung: Khó nghe, cực kỳ bi thảm!
Thì ra tối hôm qua xem xong phim Tấm Ảnh Tiểu Hoàng, trên người nóng quá liền cởi váy ngủ ra. Bây giờ trên người cô chỉ có một cái áo dây lỏng lẻo cùng cái quần lót gợi cảm mà thôi.
“Tô Nhiên, cái đồ rùa nhà anh! Về sau không được tự tiện xông vào phòng của em, bằng không em sẽ mách mẹ nói anh là lưu manh. Anh nhìn lén em, anh không biết xấu hổ, anh bị bệnh!”
Tô Y vừa mắng xong, Tô Nhiên liền trở vào. Tô Y vội vàng lấy váy ngủ che khuất thân thể nhỏ bé đã sớm bị anh nhìn hết sạch, đèn tín hiệu màu vàng báo động khi gặp được sắc lang. Cái loại cảm giác vừa xấu hổ vừa giận dữ của cô làm cho Tô Nhiên buồn cười.
Chỉ là nhớ tới bộ dáng cẩu thả không quan tâm của cô đối với bản thân, liền không muốn cười cho cô xem. Vì thế Tô Nhiên như trước nghiêm mặt cực kỳ ghét bỏ lườm cô một cái, lại dùng giọng điệu cực kỳ khinh bỉ nói: “Bộ dáng hình chữ nhật này của em có cái gì đẹp mắt, một chút bên trong cũng không có.”
“A a a! Em không phải hình chữ nhật! Dầu gì cũng được cái dáng cao!”
Mời các bạn đón đọc Nhà Có 'Sói' Đói của tác giả Thanh Đình.