Cuốn sách này gồm chín câu chuyện về tình cảm gia đình của chín tác giả trẻ nổi tiếng trong làng văn học mạng Trung Quốc đương đại: Đường Thất Công Tử, Thiển Bạch Sắc, Thanh Sam Lạc Thác, Vương Thần, Tự Do Cực Quang, Vân Hồ Bất Hỷ, Kiều Già, Lăng Thảo Hạ, Nhất Hạ.
Qua mỗi trang truyện, người đọc dường như bắt gặp đâu đây hình ảnh của chính mình, với bà, với mẹ, với cha… hình ảnh của ngày đầu tiên đi học xa nhà, những lần về thăm quê, bóng hình mẹ cha đứng chia tay con nơi bến xe đông đúc…
Không giống như nhiều tác phẩm về tình cảm gia đình hay tình yêu đôi lứa, “Còn có thể bên người bao lâu”, bằng những dòng văn nhẹ nhàng, sâu lắng, nhưng rất đỗi dung dị, giản đơn, tựa như một dòng suối trong veo, chảy chầm chậm nhưng đủ sức thấm ướt và lan tỏa khắp trái tim người đọc, gợi nhớ về bao ký ức tuổi thơ với những người mình yêu quý.
Hy vọng bạn đọc có thể thấy bóng dáng mình trong một câu chuyện nào đó!
Chín tác giả nổi tiếng, chín câu chuyện bên nhau ấm áp, chín cuộc biệt ly bướng bỉnh.
Chín nỗi niềm yêu thương và hối lỗi sâu sắc nhất viết cho người thân yêu.
Bất luận còn có thể bên nhau bao lâu, bây giờ hãy cho phép chúng con nói một tiếng:
Cảm ơn, xin lỗi…
Ngoài ra, sách có kèm 18 trang hình minh họa cùng 01 bookmark xinh xắn.
Điều đặc biệt hơn nữa, chỉ trong đợt phát hành đầu tiên này, “Còn có thể bên người bao lâu nữa” sẽ ra mắt dưới hình thức bìa rời ấn tượng.
***
Có người nói ai không làm điều gì ngốc nghếch thì không có tuổi thanh xuân; lại có người nói, người hay làm điều ngốc nghếch không đáng tin cậy. Điều này khiến rất nhiều bạn cảm thấy mâu thuẫn và khó xử, bởi vì chẳng ai muốn thừa nhận mình không có tuổi thanh xuân, đồng thời cũng không ai muốn người khác nghĩ mình không đáng tin cậy. Mỗi lúc như thế tôi vô cùng cảm ơn bà cố tôi. Nhờ sự giúp đỡ của bà cố, hồi nhỏ tôi đã gây ra cả rổ chuyện ngu ngốc, điều này chứng tỏ tôi có tuổi thanh xuân rất phong phú, đồng thời, bà cố che giấu một cách hoàn hảo những chuyện ngốc nghếch mà tôi đã làm, khiến mọi người cảm thấy tôi vừa thông minh vừa đáng tin cậy.
Các câu chuyện dân gian thường bắt đầu bằng “có một lần”, nếu suy xét kĩ thể loại của câu chuyện bà cố dạy tôi làm trò ngốc nghếch, thì vì nó xảy ra trong nội bộ nhân dân, tôi cảm thấy nên quy nó vào truyện dân gian.
Lần đó rốt cuộc là xảy ra vào tháng nào năm nào thậm chí ở đâu thì tôi không còn nhớ rõ nữa, trong ấn tượng của tôi khi đó mình chưa quá năm tuổi, cùng bà cố đứng trước một hòn non bộ, bắt đầu một cuộc đối thoại có ý nghĩa giáo dục vỡ lòng khoa học tự nhiên. Chắc tôi đã dùng thứ ngôn ngữ hạn hẹp của mình để khen ngợi vẻ đẹp của hòn non bộ cao lớn này, sau đó bà cố tôi thở dài đáp: “ muốn từ mầm non bộ nhỏ lớn lên thành hòn non bộ to thế này, chắc ít nhất cũng phải tưới nước cho nó sáu, bảy năm”.
Lúc đó tôi cũng vô cùng ngạc nhiên, hỏi lại một cách khó tin: “Những hòn non bộ này đều lớn lên nhờ tưới nước ạ?”. Bà cố mỉm cười sâu xa: “Không, có một số là tự nhiên, có một số do thợ thủ công đẽo gọt, còn có một loại vô cùng hiếm có, lớn tới một độ tuổi nhất định sẽ sinh ra những mầm non bộ nhỏ, có thể nuôi lớn thành hòn non bộ lớn. Mấy hôm nữa bà cố sẽ nhờ người mua mầm cho cháu nuôi xem thế nào”.
Mời các bạn đón đọc Còn Có Thể Bên Người Bao Lâu Nữa của tác giả Nhiều Tác Giả.