Đầu năm nay, xuyên không chẳng có gì lạ. Xuyên thành hoàng thượng, vương gia càng không có gì là mới. Nhưng đột nhiên xuyên thành một vị vương gia đang lên kế hoạch tạo phản thì bạn nên làm gì bây giờ?
Phương án 1: Tiếp tục kế hoạch tạo phản, sử dụng tri thức hiện đại của mình để dành lấy ngôi vua, trở thành cửu ngũ chí tôn.
Phương án 2: Dẹp bỏ kế hoạch tạo phản, đồng thời giả vờ hối lỗi, cố gắng lấy lại lòng tin của hoàng thượng sau đó an tâm làm một vương gia nhàn tản đến hết đời.
Đối mặt với vị hoàng đế anh dũng thiện chiến có thể một mình dẹp hết thù trong giặc ngoài, vực dậy toàn bộ Đại Chu lung lay sắp đổ, kết hợp với tình cảnh rối nùi mà nguyên chủ để lại, Lục Quý Trì rất dứt khoát lựa chọn phương án 2.
Thế nên vào một ngày đẹp trời, khi Chiêu Ninh Đế đang phê duyệt tấu chương bỗng nhiên lại thấy vị hoàng đệ vẫn luôn tìm đường chết của mình mặt mày tràn đầy áy náy, đôi mắt đỏ bừng, nhào tới ôm lấy mình ngao ngao khóc lớn nói “xin lỗi”. Chiêu Ninh Đế hoàn toàn mộng bức, cả triều đình cũng được một phen sửng sốt kinh ngạc.
#Hoàng đệ (vương gia) là bị kích thích gì sao?#
Chiêu Ninh Đế đối với việc này thực lo lắng, liền ban một thê tử ôn nhu hiền huệ cứu vớt xuẩn đệ đệ của mình.
Nhưng mà…
Nhìn người thiếu nữ trước mắt, ăn cơm còn ăn nhiều hơn chàng, ngược tra so với chàng càng tàn nhẫn thẳng tay, khuôn mặt đầy hiền lành vô tội mà trong bụng lại ẩn chứa một bồ dao găm…
Lục Quý Trì: “….Ta muốn được yên tĩnh”
.
.
.
Lục Quý Trì vốn là một thanh niên mới vừa tốt nghiệp đại học, nhưng nhân sinh của chàng thì có thể dùng hai từ “cẩu huyết” để hình dung: ba ba ngoại tình, vì tiểu tam bỏ vợ bỏ con, rốt cuộc tiểu tam lại ghét bỏ hắn lớn tuổi vô dụng mà cho hắn "mọc sừng". Thế rồi ba ba hắn tức giận, đầu nóng lên liền quyết định để lại toàn bộ di sản kếch xù cho người vợ tào khang và con trai… Nội dung còn đặc sắc hơn cả phim truyền hình dài tập.
Thật ra, Lục Quý Trì chỉ muốn có một cuộc sống đơn giản, truy cầu duy nhất của đời chàng là có được công việc ổn định, yên tâm phụng dưỡng người mẹ hay lải nhải của mình. Nào ngờ chỉ vì một tai nạn nhỏ mà lại biến thành Tấn Vương điện hạ của Đại Chu.
Lục Quý Trì là một con người chính trực, nghĩa khí và còn có phần ngốc bạch ngọt. Mặc dù ngoài miệng có chút độc mồm, có chút ngạo kiều, suy nghĩ và hành động đôi khi lại rất ngốc nghếch nhưng kỳ thật là con người ấm áp, luôn luôn quan tâm đến mọi người.
Chàng thành thật nhưng không dễ gạt, chàng kiên định nhưng không cổ hủ, Lục Quý Trì sẵn sàng thiên biến vạn hóa thay đổi bản thân để thích nghi với cổ đại, nhưng có những thứ mãi mãi sẽ không thay đổi, chính là lương thiện trong nhân tâm, là bản ngã của con người.
Xuyên thành một vị vương gia đang lên kế hoạch tạo phản nhưng tại sao Lục Quý Trì lại lựa chọn từ bỏ, lựa chọn trung thành với hoàng đế? Có lẽ giống như Lục Quý Trì đã tự nhận, chàng vốn dĩ không có hùng tâm tráng chí gì, chỉ mong có được cuộc sống bình yên an nhiên, cũng có lẽ là do chàng đã nhìn thấu.
Lục Quý Trì biết rõ Chiêu Ninh Đế là một vị minh quân, bởi chàng nhìn thấy bá tánh đang ăn no mặc ấm, nhìn thấy Đại Chu đang từng ngày thịnh vượng. Chàng cũng biết thứ Đại Chu cần bây giờ là triều đình trên dưới đồng lòng chứ không phải nội đấu tranh giành ngôi vua. Thế nên Lục Quý Trì nguyện ý từ bỏ kế hoạch tạo phản, trung thành với Chiêu Ninh Đế.
Khương Hằng - Nửa còn lại của Lục Quý Trì, là đích tiểu thư của phủ Vinh Quốc Công, nàng xinh đẹp như một đóa hoa phù dung, một vẻ đẹp không yêu mị mà rất đỗi ôn nhu nhã nhặn. Nếu chỉ xét về xuất thân và ngoại hình thì Khương Hằng chính là hình mẫu thê tử lý tưởng của vô số nam nhân, càng là hình mẫu dâu hiền mà các mẹ chồng mong ước. Nhưng Khương Hằng vốn dĩ không ôn nhu hiền lành như vẻ ngoài, nàng thông minh sắc sảo, tính tình lại rất mạnh mẽ, quyết đoán, là loại người có thù tất báo, tuyệt đối không nhẫn nhịn.
Khương Hằng tuy là đích nữ của phủ Vinh Quốc Công nhưng lại chẳng có một cuộc sống hạnh phúc trong sự sủng ái của phụ mẫu. Bởi vì mẫu thân nàng sau khi hạ sinh đệ đệ thì qua đời, phụ thân thì quanh năm suốt tháng ở ngoài biên quan. Nói Khương Hằng mạnh mẽ là vì chỉ có một mình nàng đối phó với đám thân thích cực phẩm, một mình nàng nuôi dạy chăm sóc cho đệ đệ. Nói nàng thông minh sắc sảo là bởi nàng nhìn thấu tình cảnh của bản thân, biết phải lựa chọn con đường như thế nào là tốt nhất cho chính mình, cho đệ đệ. Cho dù nàng biết rằng một khi đã đi trên con đường đó thì sẽ không bao giờ có đường lui nữa.
Nhưng khi Khương Hằng chuẩn bị bước trên con đường không lối thoát đó thì Lục Quý Trì xuất hiện và kéo nàng lại. Chàng ngây thơ và thật chân thành, cứ thích lo chuyện bao đồng với một tấm lòng chính nghĩa đáng quý. Chàng là bằng hữu đầu tiên của nàng, là người làm cho nàng biết được cảm giác được người khác bảo vệ, được người khác quan tâm lo lắng là tốt đẹp đến nhường nào. Tốt đẹp đến nỗi nàng không bao giờ muốn thả chàng đi, muốn chàng mãi mãi ở bên cạnh nàng. Nhưng phải làm sao bây giờ, nàng coi trọng chàng mà chàng lại trì độn chẳng nhận ra, thế nên nàng đành phải chủ động ra tay bắt chàng về nhà thôi vậy ^^.
“Bổn vương tưởng lẳng lặng” là một bộ truyện khá hay, văn phong hài hước, nội dung nhẹ nhàng mới lạ, tình cảm của nam nữ chính dễ thương ngọt ngào, các nhân vật phụ hầu như ai cũng có tính cách rất đáng yêu, tình tiết tiến triển khá hợp lý, những phân đoạn ngược tra nam, tra nữ đọc vô cùng sảng khoái.
Tóm lại, “Bổn vương tưởng lẳng lặng” là một bộ truyện đáng đọc, tiếc là chưa được edit, mong là sẽ có editor nào tốt bụng nhận thầu bộ truyện này. Thật ra, convert của truyện cũng khá dễ hiểu, các bạn có thể đọc thử ^^.
__________
" ": Trích từ truyện được dịch bởi rv-er
Review by #Lăng_Tuyết Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105
***
Nóng.
Trong người tựa như đang có lửa đốt nóng bừng bừng.
Lục Quý Trì không nhịn được mà kéo kéo cổ áo, muốn giật cái cà vạt vướng víu kia ra.
Song không có cà vạt, cũng không có nút thắt, vải dệt trong tay mềm mượt, có cảm giác giống như là tơ lụa.
……. Nhưng rõ ràng hắn vừa tham gia tang lễ của lão ba khốn nạn, còn chưa kịp thay bộ đồ tây trên người mà?
Trong phút chốc Lục Quý Trì trở nên thư thái, nhưng rất nhanh lại mơ hồ. Người khó chịu tựa như bị thiêu cháy, đặc biệt là “nơi nào đó” càng ngo ngoe rục rịch, tựa như muốn nổ tung.
“Tham kiến điện hạ”, bỗng nhiên có làn hương thoang thoảng xộc vào, một giọng nói e lệ ngượng ngùng vang lên, “Ôi! Tại sao mặt điện hạ lại đỏ như vậy, có chỗ nào không thoải mái ư?”
Điện hạ?
Cái quái gì vậy?
Lục Quý Trì ngẩn người, nỗ lực mở to đôi mắt nặng trĩu, nhưng mà trước mắt chỉ có một khoảng bóng đêm mơ hồ, ngẫu nhiên có vài ngọn đèn dầu thoảng qua, tựa hồ ở rất xa.
Đây là đâu? Không phải hắn đang trên đường lái xe về nhà sao?
“Điện hạ?” Giọng nữ xa lạ ngày càng gần, “Điện hạ đang mệt mỏi à?”
Không mệt.
Chỉ là nóng muốn chết rồi.
Đang định nói có thể mua giúp ta một chai nước không, thì chủ nhân của giọng nói kia đã dựa lại gần đỡ lấy hắn, ghé vào tai hắn nhả khí như lan nói: “Nếu điện hạ cảm thấy mệt mỏi, ta đỡ ngài đi nghỉ tạm nhé?”
Nghỉ tạm?
Lục Quý Trì bất giác cảm thấy có gì đó không thích hợp. Vừa định từ chối, thì bỗng nhiên có một đạo gió mạnh đánh úp tới, nữ nhân đang đỡ hắn sợ hãi kêu một tiếng, rồi mềm mại ngã xuống.
“Cô nương, tốt lắm” Một thanh âm cực thấp vang lên, nghe như gần như xa. Lục Quý Trì nỗ lực trợn to mắt, lại vẫn như trước không thấy gì. Hắn nhíu mày, theo cảm giác lảo đảo bước về phía trước hai bước, định nói chuyện, dưới chân bỗng đá trúng thứ gì, cả người không khống chế được mà ngã xuống.
“Tiểu thư!”
Tiếng kinh hô trầm thấp vang lên, Lục Quý Trì lại nghe không rõ. Hình như hắn đụng vào một vật gì đó, lạnh lẽo, thơm tho lại mềm mại, rất thoải mái…….
Hắn không nhịn được càng ôm chặt vật đó, cằm cọ cọ vào nó. Vật đó tựa hồ giãy giụa hai cái, nhưng Lục Quý Trì lúc này đã hoàn toàn mơ màng, chỉ còn lại bản năng.
“Lưu manh! Buông tiểu thư của ta ra!”
Tóc bị người khác túm mạnh, Lục Quý Trì bị đau nên thoáng thanh tỉnh. Vừa định ngẩng đầu đã nghe một giọng nữ mềm mại bình tĩnh nói: “Tấn Vương điện hạ uống say vô ý bị rơi xuống nước, mau đi gọi người vớt hắn lên.”
Uống say vô ý rơi xuống nước?
Trong đầu Lục Quý Trì mơ hồ hiện lên một dự cảm không lành. Ngay sau đó, người trong ngực thoáng giãy dụa, dùng sức đẩy hắn ra. Theo bản năng, hắn lui ra sau hai bước, lại không ngờ dưới chân không có gì cả……
Thình thịch.
Mời các bạn đón đọc Bổn Vương Tưởng Lẳng Lặng (Bổn Vương Muốn Thanh Tịnh) của tác giả Hoa Lí Tầm Hoan.