Tình hình là page mình vừa tìm được một cuốn cổ đại trọng sinh, siêu sủng siêu sạch lại khá hay nên hôm nay rv gấp cho các bạn đang tìm truyện thư giãn vui vẻ ạ. Đọc truyện này thích lắm luôn ý. Mình chưa từng thấy dàn nam phụ - nam chính nào đáng yêu như vậy a. Cùng đọc rv để biết thêm chi tiết nghen.
Nữ chính là Giang Diệu, kiếp trước rất được yêu thương sủng ái, đáng tiếc nàng bị tiểu nhân hại chết yểu. Kiếp này nàng được trọng sinh quay về năm 6 tuổi, thế là bắt đầu thay đổi lại những điều từ nhỏ nhặt nhất mà trước tiên là thân thể suy nhược của nàng. Tiếp đến là chuyện hôn nhân đại sự mà nàng đã biết trước kết quả bất hạnh cho bản thân mình. Và nam chính thật sự của chúng ta sẽ xuất hiện :)
Nam chính tên là Lục Lưu, kiếp trước là người sau này sẽ khuynh đảo triều chính, nắm trong tay thiên hạ, tàn nhẫn lại ác độc vô cùng. Vì đã biết được điều ấy nên Giang Diệu rất sợ Lục Lưu. Nàng muốn né tránh hắn, cũng không dám làm phật lòng. Sợ sau này Lục Lưu ghi hận mà trả thù. Và thế là rất nhiều chuyện nàng nhẫn, nhẫn đến dở khóc dở cười luôn :D
Mà Lục Lưu ngay từ lần đầu gặp mặt đã thích nàng lắm ấy. Lúc đầu chàng xem nàng như con mèo con chó con đáng yêu. Nên lần nào gặp mặt cũng nhéo nhéo mặt nàng, xách nàng lên cho ăn cái này cái khác. Hại nàng chưa quen còn bị mất cân bằng tâm lý :v. Sau này thì bắt đầu quen dần với sự sủng ái chiều chuộng hết mực của chàng.
Nhưng mà đừng nhầm tưởng chàng thay đổi tính cách nhé. Không có đâu nha. Chàng chỉ bộc lộ sự ôn hòa của mình đối với Giang Diệu và người nhà của nàng thôi. Còn người khác thì chàng dùng mặt lạnh mà nói chuyện. Đáng thương cho chàng, công cuộc thê nô thật không dễ dàng gì khi mà nàng sinh ra trong gia tộc ít nữ, lại yếu ớt nên rất được yêu thương.
Nàng lại có thêm 3 anh trai sinh ba, anh nào cũng sủng nàng tận trời. Công cuộc cạnh tranh thêm phần khó khăn lắm ạ. Những lúc như vậy, chàng đều cảm thấy tức giận nhưng lại không biết xả vào đâu. Ai đến tiếp cận nàng, chàng đều dùng ánh mắt giết người dọa sợ luôn. Lúc đầu, nhiều nam phụ chưa biết. Sau này biết thì kết quả thật không tốt đẹp gì :v :v :v
Cuối cùng, chàng cũng đạp hết những nam phụ lảng vảng quanh nàng, để thành công cưới nàng về. Nhưng 3 ông anh trai thương em gái như vàng ấy lại khiến chàng đau đầu không thôi. Lúc nào cũng muốn tranh sủng cùng chàng cả :). Mà chàng, dù tức giận muốn chết, cũng không dám hó hé. Ai bảo chàng yêu thương nàng quá làm chi. Mà kiếp thê nô đã định sẵn cho chàng rồi. Đã thế, chàng còn tuyên bố cho thiên hạ này biết: "Chỉ cần là ý của Tuyên vương phi thì chính là ý của bổn vương". Vậy nên, vương phi nhà ta cứ tha hồ làm chuyện xấu mà có người chống lưng nhé :)
Đọc truyện này không cần phải đau tim hay gì hết. Vì truyện sủng, sủng quá trời quá đất à. Mạch truyện lại nhẹ nhàng ấm áp vui vẻ nên đọc rất thoải mái thư giãn. Nhảy hố thôi nào ????????
Phố Review:
Nữ chính Giang Diệu là cháu gái của Trấn Quốc công. Lục Hành Chu là vị hôn phu kiếp trước của nàng. Hai người đã từng là thanh mai trúc mã, ai ngờ, Giang Diệu phát hiện ra hắn gian díu cùng Tô Nhân. Do quá tức giận và do cơ thể nàng yếu ớt từ nhỏ nên cần thuốc để làm dịu bớt. Thế nhưng Tô Nhân lại xúi Lục Hành Chu quăng thuốc của nàng đi nên nàng mới chết.
Khi được trọng sinh lại, nàng quyết tâm không dính líu đến Lục Hành Chu và Tô Nhân nữa. Nàng cũng tìm ra người thật sự cứu nàng là Lục Lưu.
Truyện sủng ngọt. Giang Diệu là nữ nhi duy nhất của Trần Quốc công nên được mọi người yêu thương, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Trước khi trọng sinh có dáng vẻ gầy yếu, bệnh tật làm lu mờ nét đẹp, nhưng sau đó nàng tích cực ăn uống, hoạt bát vận động nên đã dần tròn trịa, đầy đặn hơn. Nam chính Lục Lưu trong ký ức kiếp trước của Giang Diệu là người thâm trầm, nhìn bề ngoài vậy thôi chứ ghi thù ghê lắm =)
Mình đọc tới chương 40 liền từ bỏ. Giang Diệu bị Mạnh thị cùng Lục Linh Lung tính kế nhưng chẳng làm được gì. Bản thân tính tình nữ chính không hơn thua, so đo, tuy có chút oán hận với Lục Hành Chu và Tô Nhân ở kiếp trước nhưng kiếp này nàng không làm gì quá đáng cả. Đây là điểm mình không thích lắm, mình cảm thấy không nên tự động trêu chọc, nhưng có thù là phải báo. Vì vậy tính cách nữ chính mình không thích, không phải gu của mình.
Về phần nam chính, tính đến chương 40 mình vẫn chưa thấy được độ phúc hắc của Lục Lưu, chỉ thấy được thâm tình của hắn dành cho nàng. Có điều, mình vẫn thắc mắc vì sao hắn lại nhảy xuống hồ cứu nàng ? Kiếp trước hắn có thích nàng không ? Kiếp này vì sao lại yêu nàng nhanh như vậy ?
Truyện hơi nhẹ nhàng quá. Nữ chính không màng sự đời, thiếu nữ 16 tuổi trong thân xác của trẻ con và sẵn tiện hoà nhập làm trẻ con luôn. Truyện này không hợp với mình. Những truyện sóng êm biển lặng thế này mình chỉ đọc dưới 100 chương được thôi, còn cứ bình bình thế này suốt gần 200 chương thì mình trụ không nổi =)
Truyện này mình không cho điểm.
***
Cuối xuân anh đào nở chín rộ, đem quả anh đào đổ vào chén lưu ly, rắc thêm một lớp đường lêntrên, thế là thành một chén chè anh đào ngào đường thơm ngon. anh đào màu đỏ óng ánh như mã não, lớp đường cứng lại như tuyết trắng, hương vị ngọt lành mát dịu. một chén chè mà cả màu sắc lẫn hương vị đều đủ cả,
Nha hoàn mặc y phục xanh biếc, đầu chải hai búi tóc đang bưng điểm tâm vào trong phòng. Đây là Ngọc Trác nha hoàn nhất đẳng hầu hạ Giang Diệu- cháu gái của Trấn quốc công.
Ngọc Trác đi vào, tiến về phía tiểu cô nương đang vùi đầu luyện chữ hành lễ: "Tiểu thư, phòng bếpđã chuẩn bị điểm tâm, tiểu thư nghỉ một lát rồi hãng luyện tiếp, tránh cho tay bị đau nhức"
Tiểu cô nương đang ngồi sau chiếc bàn vuông đặt ba chân đài sen, ước chừng khoảng sáu tuổi. Khuân mặt nhỏ nhắn, trắng nõn mềm mịn, chải hai búi tóc hình nụ sen, trên đó cài chiếc trâm vàng nạm ngọc trai, trước ngực buông xuống bím tóc được tết khéo léo, đuôi tóc có buộc chiếc chuôngnhỏ, nhìn thật đáng yêu. trên cổ đeo một chiếc vòng vàng, vòng vàng được chia làm hai đầu uốn cong thành hình, khảm đầy ngọc trai có khắc hình vẩy cá. trên y phục của nàng được thêu mộtbông hoa sen lớn, chất vải vải mềm mại nên nhìn sống động vô cùng.
Ngọc Trác là nha hoàn thiếp thân bên người Giang Diệu, đã hầu hạ được gần hai năm, nên biết tiểu thư của mình trên người tùy tiện mặc một bộ xiêm y, tính giá trị cũng đủ để cả một nhà bình thường ăn no trong một năm, không nói nên lời - thật sự là quý giá.
Ai cũng biết, phủ Trấn quốc công dương thịnh âm suy, một phòng đều là nam nhân, tiểu thư là cháugái duy nhất của Trấn quốc công. Vật lấy ít làm quý, huống chi lại là một tiểu thư xinh đẹp đáng yêu, cho nên đều được mọi người coi như bảo bối. Chỉ cần tiểu thư vui vẻ, đừng nói chỉ là bộ y phục, dù có là ánh trăng trên cao cũng phải nghĩ cách lấy xuống bằng được cho nàng. Theo như lời quốc công phu nhân nói: "Chỉ có một đứa cháu gái này, nếu không cưng chiều, núi vàng núi bạc cũng sẽbị đám xú tiểu tử kia cầm đi hoang phí"
Mời các bạn đón đọc Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối (Thịnh Sủng Thê Bảo) của tác giả Mạt Trà Khúc Kỳ.