Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Tiên Môn

Ngay từ khi mới lọt lòng thì Lăng Tiểu Ngư đã phải mất mẫu thân cũng chẳng bao lâu sao lại chào tạm biệt phụ thân, cũng vì thế đã trở thành là một đứa trẻ kỳ lạ, trời sinh mang nhiều bí ẩn.

Nhưng khi sáu tuổi đã được cho nhập tiên môn, qua các bước nhận định ban đầu thì chỉ có tư chất thường thường bậc trung, tương lai sau này e chẳng có bao nhiêu thành tựu. Thế nhưng…

Mười sáu năm sau, tại Ngũ Kiếm Đài, thần quang hiển lộ, thái cực hiện hình, một chưởng bại thiên kiêu, chấn động năm mạch tiên môn.

Từ đây, mưa gió bắt đầu nổi lên. Nghĩa sư đồ ngỡ nặng như sơn, ngờ đâu lại chỉ nhẹ tựa lông hồng…

Kết giao ma nữ, sát hại thiên kiêu chính giáo, chốn Hình Đài lặng lẽ bước đi…

Thế nhân chú mục, Lăng Tiểu Ngư tay bị xiềng xích, mắt nhìn ân sư, hé môi lại chẳng thốt nổi thành câu. Mắt nhoè lệ, cam chịu đại hình…

"Sư phụ, kể từ hôm nay, Lăng Tiểu Ngư ta và người ân đoạn nghĩa tuyệt, ngày sau gặp lại cũng sẽ coi như chưa từng quen biết".

Truyện thuộc thể loại sư đồ luyến. Nữ sư nam đồ, nuôi dạy từ nhỏ. Hứa hẹn sẽ có nhiều tình tiết gay cấn, trắc trở ^^

***

Địa điểm: Việt Quốc.

Thời gian không rõ…

Có sinh tất có diệt, đã sống ắt rồi sẽ phải chết, đấy là cái lẽ thường xưa nay. Nhưng thế nhân ham sống sợ chết, nào mấy ai có thể bình thản đối mặt cùng sinh tử?

Xưa cũng tốt mà nay cũng vậy, hầu hết ai nấy đều sợ hãi cái chết. Họ không biết sau khi mình chết rồi thì sẽ đi về đâu, hoá ra thành gì. Và cũng bởi chính vì là không biết, chính vì là không rõ nên từ trong tâm trí, họ bắt đầu vẽ ra những cõi vô minh, những vị thần linh, thiên đình, địa ngục…

Người này đến người khác, đời này qua đời khác, thuyết nối thuyết, những cõi vô minh cùng chư vị thần linh cứ thế mà chồng chất lên nhau, trở thành một nhận thức, cũng là tri thức chung. Từ đấy, hậu thế truyền lưu, người người tin tưởng, cho rằng trên trời có thần minh, dưới đất có âm binh, ngày đêm cúng bái, tố khổ cầu phúc…

Bắt đầu từ đây, thế nhân hướng tới trường sinh giai thoại…

Sinh, lão, bệnh, tử, chẳng ai là tránh được. Hạt giống đâm chòi, tất có ngày rồi sẽ héo úa, lá rụng cành khô, lụi tàn trong đất. Bất hoại duy chỉ thần tiên. Muốn trường sinh, ắt phải tu tiên.

Mang theo suy nghĩ ấy, thế nhân đời này qua đời khác cặm cùi tìm kiếm, truy cầu phương pháp tu tiên luyện đạo. Ngặt nỗi tiên đạo hư vô mờ mịt chẳng khác nào kim chìm đáy bể, há đâu lại dễ dàng thấy được?

"Trường sinh bất tử", bốn chữ này vẫn còn xa vời lắm.

Mời các bạn đón đọc Tiên Môn của tác giả PeaGod.