Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Cười Hỏi Sinh Tử Duyên

Ai! Nếu không phải thời gian cấp bách, nếu không nàng thật sự không để vị hôn phu có sẵn vào mắt.

Nàng thế nào mà cấp bách tùy tiện tìm nam nhân để gả đâu?

Nhưng người nam nhân này có thể hay không cũng quá tùy tiện a? ! Nghe nói khi cha nàng thân chinh nguyện ý gảnàng cho hắn thì…

Hắn chỉ cưới nàng với duy nhất một điều kiện ── nếu có thể làm việc nặng!

Khư ~~ tuy rằng nàng chưa từng đem chính mình xem như là thiên kim đại tiểu thư, tuy rằng nàng từ trước đến nay đem chịu khổ là việc đương nhiên.

Nhưng nàng cũng rất thực tế, đem nàng làm như là “Thôn phụ” chân chính!

Phàm là tất cả việc nông gia lớn nhỏ tất cả đều giao cho nàng xử lý; mà nàng cũng nhân quật cường, cá tính không chịu thua.

Đến nỗi cắn răng muốn làm tốt đến nổi phu quân nàng có thể khích lệ nàng một câu, hoặc là cho nàng một cái ánh mắt yêu mến.

Bất quá. . . . . . Đương nhiên không có!

Cho nên hắn vẫn đều nhận định nàng gả cho một cái “Nông phu” chính gốc, còn là một nông phu thực vất vả cần cù──

Sớm cũng cấy mạ, gieo; trễ cũng cấy mạ, gieo. . . . . .

Chẳng qua là khi nàng mang thai, hắn bắt đầu thay đổi, trở nên săn sóc, trở nên ôn nhu.

Trở nên. . . . . . Không hề giống cái nông phu? ! Thật sự! Nàng càng lúc càng không biết phu quân của nàng . . . . . .

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? ? ?

***

Thất Tu La Hệ Liệt gồm có:

***

“ Ngươi đang làm gì?” “ Làm đất”

“Vụ thu cũng đã thu hoạch, còn sửa sang làm gì ?”

“Chuẩn bị sang năm cày bừa vụ xuân.”

“Ngươi yêu làm ruộng như vậy sao?”

“Cuộc đời này ta không yêu gì cả, chỉ yêu làm ruộng.”

“Ít nói văn chương lại cho ta, thơ văn của ngươi còn không phải do cha ngươi dạy ngươi.”

“Lão tử chính là yêu việc nhà nông, câu này có thể chứ?”

“Ta mới là lão tử của ngươi!”

“Vâng vâng vâng, ta là tôn tử của ngươi.”

“Ngươi là cha của cháu ta!”

“Ta là nhi tử của lão bà của ngươi.”

“…Quên đi, mặc kệ ngươi là tôn tử hay nhi tử của ai, tùy ngươi thích làm sao liền làm như thế, bất quá, ngươi trả lời câu hỏi này của ta!”

“Trả lời cái gì?”

“Trong thôn chúng ta, ngươi có vừa mắt cô nương của gia đình nào không?”

“Không.”

“Thế còn trong gia tộc?”

“Các nàng là tỷ muội, không phải cô nương.”

“Tốt lắm, nếu đã không có, vậy ngươi liền cút khỏi thôn trang, đợi khi tìm được lão bà rồi trở về làm ruộng. Ta cũng không muốn tiếp tục nghe mẹ ngươi lải nhải!”

“Vì sao ta không thể ở trong thôn chờ đợi?”

“Chờ cái gì? Chờ trên trời rớt xuống một lão bà đến đạp nát đầu ngươi?”

“Đúng.”

“Đúng cái đầu ngươi. Trong thôn ngươi không vừa mắt cô nương nào, lại không chịu ra khõi cửa đi tìm, chổ nào có lão bà đến chịu thành thân với ngươi?”

“Ta còn chưa muốn thành thân.”

“Nguyên nhân?”

“Không có hứng thú.”

“Ta không thể đợi ngươi có hứng thú, chờ nương ngươi bắt đầu khóc đổ Trường Thành sẽ không kịp. Đến lúc đó chúng ta cùng toàn bộ người trong thôn ai cũng trốn không thoát, bao gồm hai phụ tử chúng ta, tất cả đều bị nàng khóc đến chết. Ta đây cha ngươi còn chưa sống đủ, cho nên, lập tức cút cho ta!”

Mời các bạn đón đọc Cười Hỏi Sinh Tử Duyên của tác giả Cổ Linh.