Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Thịnh Thế Khói Lửa

Hỉ Ca trong thời kì beta của game Thịnh Thế đã xưng bá thế giới, trở thành nữ vương duy nhất của đế đô. Nhưng người tính không bằng trời tính, nàng bị chính người mình yêu nhất – Minh Độ Thiên phản bội. Rời khỏi game, Hỉ Ca ôm trái tim tan vỡ quyết định làm con sâu gạo, không bao giờ chơi trò chơi nữa.

Nhưng một lần nữa, người tính không bằng trời tính. Cậu em trai quý hoá của Hỉ Ca nửa ép buộc nửa dụ dỗ bằng được nàng trở lại trò chơi. Bỏ đi thân phận cùng con người cũ, Hỉ Ca chọn chức nghiệp thuật sĩ, quyết định quẩy tới bến một lần nữa. Không yêu đương tranh đấu nữ vương hoàng hậu gì nữa cả, nàng tự xưng bá giang hồ một mình một cõi. Nhưng ai biết được vận may của nàng lại kém như vậy, thông số của nhân vật thấp đã đành, đến lượng máu cũng kém người khác quá xa. Cuộc đời thật quá đắng cay!

Nhưng cái khó ló cái khôn, nàng bắt đầu gặp được những nhân vật kì lạ, mà đầu tiên phải kể đến tên thích khách Thất Tử tính cách biến thái, cũng chính là nam chủ của chúng ta. Người khác giết hắn, hắn phải đi cứa cổ người ta đến chục lần. Hắn lại bám dai như đỉa, cứ thích dính lấy Hỉ Ca mà làm nhiệm vụ, giết người, khiến nàng bị kéo vào rắc rối lúc nào không hay. Nhưng Hỉ Ca của chúng ta cũng không phải người hiền lành cho cam, máu bạo lực đã ngấm sâu vào máu nàng. Người khác hãm hại, nàng sẽ trả lại gấp chục lần. Cặp đôi nam nữ chính đúng là ngưu tầm ngưa, mã tầm mã, nam biến thái nữ âm hiểm, thật không thể hoàn hảo hơn.

Truyện kể về quá trình xưng bá trong game của Hỉ Ca. Nàng gặp lại người đã phản bội mình, trả thù rồi sảng khoái bỏ đi. Nàng cùng Thất Tử đi hết các đại lục, có khi là làm nhiệm vụ, có khi là ngứa tay đi gây war, có khi là tránh sát thủ… Thế giới trong game rất hấp dẫn cũng đầy cạm bẫy. Còn thế giới ngoài đời, A Thất vốn là sát thủ, còn gia đình Hỉ Ca có truyền thống võ thuật lâu đời. Kẻ tám lạng người nửa cân, cả trong game lẫn ngoài đời hai người đều vướng phải những tình huống “không thể tưởng tượng” được.

Vì là võng du nên truyện hơi tập trung nhiều vào cuộc sống của các nhân vật trong game, từ việc pk đến thăng cấp, khám phá nhiệm vụ bí ẩn, kiến bang, kiến quốc, học kĩ năng sống. Kĩ năng trong game này được miêu tả rất hấp dẫn, người chơi có thể học câu cá, nấu ăn hoặc rèn, chế dược… nếu may mắn gặp được bí tịch thì sẽ thăng cấp thuận lợi. Mình rất thích những đoạn tác giả miêu tả nhiệm vụ trong game, đi khám phá những bản đồ mới rồi đánh quái hoặc đi làm nhiệm vụ trong thư viện kiếm danh vọng, mua đất mở cửa hàng. Đáng tiếc là tác giả viết những đoạn bang chiến hay quốc chiến hơi đuối, kết thúc vội vàng, chưa kịp cảm nhận độ hoành tráng của trận đánh thì đã hết rồi.
Nam chính trừ biến thái ra thì cực kì sủng nữ chính, cũng nghe lời, nàng bảo đi đông thì không dám đi tây. Ngoài đời anh này còn bá đạo đến mức tặng dao làm lễ vật đính ước cho nàng. Những khi anh ghen rồi trả thù những kẻ dám tiếp xúc với Hỉ Ca cười ra nước mắt. Cậu em trai của Hỉ Ca trong game xui xẻo dính đòn ghen của nam chính, bị anh vác dao đi ám sát vài lần. Một anh chàng nọ thì bị lừa uống thuốc ngủ rồi quăng ra cho thú dữ nuốt chửng.

Truyện còn có vài nam phụ như anh họ của nữ chính, người quen của ông nội nữ chính, vân vân và mây mây, trong game cũng có không ít người vì độ khủng bố của nhân vật Hỉ Ca mà tình nguyện đi theo mỹ nhân đến cuối chân trời. Nhưng tất cả đều bị nam chính yên lặng dẹp bỏ hết. Truyện không thể tránh khỏi những phân đoạn buff nam nữ chính hơi quá đà, nhưng vẫn ở mức chấp nhận được, nếu đọc giải trí thì không có vấn đề gì.

Trích đoạn ngắn:
“Hỉ Ca… Anh thích em, chẳng lẽ em không biết sao?”
“Thất Tử… Em không thích xài hàng của người khác!”
“May quá… anh vẫn còn gin.”

Tóm lại trong số những truyện võng du ngôn tình hiện nay thì “Thịnh thế khói lửa” là một lựa chọn an toàn, nữ chính không bánh bèo, nam chính càng không phải đại thần hay quân tử. :v Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ và nhớ gửi feedback lại cho page nhé. ^^

Review by #Huyên Chiêu Nghi - fb/ReviewNgonTinh0105

***

“Tỷ, xem ta mang cho ngươi lễ vật gì này.”

Phanh! Bang! Hai tiếng nổ. Cửa phòng Sở Hỉ Ca bị người đến mạnh mẽ đá văng.

Hỉ Ca trừng mắt, nhìn chỗ lõm vào trên cánh cửa, nhướng mày.

“Sở Tiếu Ca, đã là lần thứ năm của tháng này rồi đấy.”

“Không phải chỉ là cái cửa thôi sao. Cười với gia cái coi. Gia mua cho bộ trang phục thượng đẳng”

Sở Tiếu Ca đi đến trước mặt Hỉ Ca, nâng chiếc cằm tinh tế của nàng lên, khuôn mặt tuấn tú nhỏ nhắn lộ vẻ đùa bỡn tươi cười. Rõ ràng ý vị đáng khinh, nhưng biểu hiện trên mặt Sở Tiếu Ca lại có vẻ dị thường đáng yêu.

Hỉ Ca nhếch miệng nửa cười nửa không, giáng cho Sở Tiếu Ca một cái tát.

“Muốn chết! Tiểu tử thối ngươi ngay cả tỷ tỷ thân sinh cũng dám đùa bỡn!”

“Ai da, người ta chỉ là kích động một chút thôi mà~~ Lão tỷ, ngươi nghe gì chưa, Thịnh Thế rốt cục đã chính thức hoạt động rồi đó. Phiên bản mới gọi là Thích khách truyền thuyết. Ta nói, vị thích khách kia thật sự là rất suất, rất suất nha……”

Sở Tiếu Ca ngồi xuống bên người Hỉ Ca, không chút khách khí chộp lấy quả táo nàng vừa mới gọt dùng sức cắn một ngụm, nhai nhai nuốt nuốt xong lại tiếp tục vung tay múa chân loạn cả lên.

“Ờ”

Hỉ Ca ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên, vươn tay lấy trái táo khác tiếp tục gọt.

“Đã nói ngươi cái gì cũng không biết. Lão tỷ, ngươi như vậy là không được nha. Ngươi với ta thật một trời một vực mà! Bây giờ còn có ai không ngoạn trò chơi a, ngươi như thế nào giống mấy vị bô lão cổ lỗ sỉ chứ.”

Sở Tiếu Ca tựa hồ đem chữ “Ờ” của Hỉ Ca thành câu phủ định, còn không đợi Hỉ Ca phản ứng, lại nói một tràng dài.

“Ừm”

Hai năm trước trò chơi Thịnh Thế mở phiên bản thử nghiệm, Hỉ Ca từng may mắn được mời tiến vào trò chơi. Đáng tiếc, thử nghiệm chấm dứt, Hỉ Ca liền quyết định buông tha. Ở trong trò chơi đó, nàng gặp được mối tình đầu, tìm thấy sự tôn nghiêm, nhưng rốt cuộc chúng đều không đáng giá, nàng đành rời đi.

“Lại nói, đại gia hôm nay có lòng tốt thưởng cho ngươi cái mũ giáp, dù sao ngươi mỗi ngày ngây ngốc ở nhà cũng không có việc gì làm, không bằng thuận tiện theo giúp ta ngoạn trò chơi đi.”

Sở Tiếu Ca xem Hỉ Ca không có phản ứng gì, cái miệng nhỏ nhắn nhếch lên, theo sau lưng lấy ra cái mũ giáp màu hồng phấn ném vào lòng Hỉ Ca. Vẻ mặt giương giương tự đắc, giống như muốn nói, còn không mau cảm kích đi, đây là đại gia ta thưởng cho ngươi đó.

“Ngươi từ đâu có được cái này?” Hỉ Ca có chút kinh ngạc ôm lấy mũ giáp. Tiểu đệ tuy rất có tiền, bất quá lần này cũng thật lãng phí. Loại mũ giáp này không phải mấy ngàn đồng liền có thể mua được.

“Ngươi hỏi làm gì a, tóm lại là tặng cho ngươi. Còn có, ta rất vất vả mới kiếm được bản tuyên truyền đầy đủ (của trò chơi) đó nha. Ôi, thần tượng của ta ngay tại bên trong aaaaaa~~”

Thuận tiện đem vật cầm trên tay ném tới Hỉ Ca trên giường, Sở Tiếu Ca như một trận gió xóay biến khỏi phòng Hỉ Ca.

……

Sau khi tiểu đệ rời đi, Hỉ Ca do dự hồi lâu, rốt cục mở máy tính lên, chạy đĩa cài đặt, sau đó lẳng lặng ngồi trên ghế đợi trò chơi Thịnh Thế Chi Chiến khởi động.

Cảnh tượng chiến trường hiện ra trước mắt.

Không có khói súng tràn ngập. Chỉ có sự tĩnh lặng chết chóc. Đưa mắt nhìn lại, trong vòng trăm dặm quanh đế đô tụ tập vô số người. Tất cả như hổ rình mồi chằm chằm nhìn lên bóng dáng màu hồng nhạt đứng trên tường thành kia.

Nhưng tầm mắt của nàng lại chỉ nhìn vào hắn. Khi đối mặt với nàng, hắn tựa hồ không có cảm xúc dao động gì. Người nam nhân ấy dùng một loại khí thế bễ nghễ thiên hạ ngồi trên hắc sắc thiên mã (ngựa đen), ánh mắt lạnh như băng.

Bộ hắc sắc chiến thiên thần giáp kia là nàng đưa cho hắn, hắn còn nhớ rõ không? Con hắc sắc thiên mã là hai người cùng nhau bắt, hắn còn nhớ rõ không? Chỉ sợ là không nhớ rõ đi!

“Vì cái gì phải làm như vậy?” Giang sơn này là hắn đánh hạ đến đưa cho nàng. Hiện giờ, hắn muốn thu hồi ư? Chính là, vì sao muốn dùng phương thức tuyệt tình này chứ, rõ ràng chỉ cần hắn mở miệng nói một câu mà thôi.

“Công thành.” Tiếng nam nhân trong trẻo nhưng lạnh lùng từ sau mặt nạ ngân sắc truyền ra.

Đây là cách hắn trả lời nàng đi. Kim sắc cự kiếm giơ lên, hai mảnh kim sắc ngũ trảo kim long phóng cao, bàng hoàng ở không trung phát ra từng trận tê hống, vô số người đổ xô ùa tới tấn công tường thành.

“Nguyên lai ta đối với ngươi mà nói, chính là một hồi trò chơi thôi.” Trên tường thành, thanh âm của nữ tử vang lên mang theo vài phần tự giễu. Tiếc là chỉ có một mình nàng mới nghe thấy được.

Khói lửa ngập trời. Các loại pháp thuật hoa lệ đánh ầm ầm vào lớp phòng hộ màu vàng óng của đế đô. Nàng ngước mắt nhìn lên không trung, mái tóc dài màu đỏ rực theo gió tung bay.

“Ngươi đưa ta một trận thịnh thế khói lửa này, ta có thể nào không đáp lễ ngươi đâu!”

Một trận kim quang hiện lên, lớp phòng hộ của đế đô nháy mắt biến mất vô tung. Trên khuôn mặt của nữ tử tuyệt thế xinh đẹp xuất hiện một nụ cười yếu ớt, ánh mắt mị hoặc có thể khiến tâm hồn người khác nhộn nhạo không yên.

” Huyễn thế…… Ma âm.” Môi đỏ mọng khẽ mở, bốn chữ như sấm rền. Một cổ đàn tranh đột nhiên xuất hiện trên tường thành. Mười ngón tay ở cổ đàn thờ ơ gảy. Trên bầu trời thoáng chốc xuất hiện vô số hỏa diễm tạo thành một đóa hoa lửa khổng lồ. Khắp đất trời, lại bởi vì nàng mà trở nên rực rỡ. Những cánh hoa lửa rơi đến đâu, người ngã ngựa đổ đến đó.

Mời các bạn đón đọc Thịnh Thế Khói Lửa của tác giả Dạ Hoàng.