Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Hai Người Chồng

Tô Hiển Nhiên năm sau sẽ bước sang tuổi ba mươi. Cái tuổi phải nói là nửa đời người và cũng phí hết cả quãng đời thanh xuân thiếu nữ rồi thế mà vẫn chưa một mảnh tình vắt vai…

Không hiểu sao cô có thể ế đến mức này. Lúc trước thì còn ngây thơ chưa cảm giác rung động với ai. Lúc sau thì suy nghĩ quen nhau nhưng phải giữ vững phòng tuyến của bản thân, phải thủ thân như ngọc, thành ra quen vài người nhưng lại không dám thân mật quá. Thế là cứ ế cho tới giờ. Ế tới nỗi giờ dù cô có viết chữ "trinh nữ" treo lên cổ cũng không ai thèm tới ăn chứ nói gì có được gia đình…

Cô quyết định đi du lịch xa xa để chơi xả láng một lần nhưng….

Số cô nhọ… nhọ đến nổi… cô không biết nói gì luôn.

Còn đang hưng phấn khi đi chơi thả thính anh nào đó mà bla bla… kết quả máy bay bị đám khủng bố chiếm đã thế nó còn tự sát làm nổ luôn cái máy bay.

Và sau khi tỉnh dậy… còn tưởng trời thương cho sống lại chứ… chính là cô XUYÊN KHÔNG, XUYÊN KHÔNG rồi hụ hụ.. thế giới toàn trai đẹp và đẹp không thôi nhưng hai anh chồng của vô là đẹp nhất aaaa.

Chính là ở đây quá hà khắc với bọn đàn ông, nhìn máu me lại nhìn họ phục tùng người phụ nữ như một thú nuôi như vậy… cô không đành lòng. Lòng thương người trỗi dậy… cô quyết định phải thay thế giới nữ quyền này làm ra cái công đạo cho bọn đàn ông… nhưng trước tiên cô phải ăn và ăn sạch sẽ hai anh chồng trước đã rồi tính sau…

Liệu cô sẽ sống tốt ở thế giới mỹ nam nữ quyền này không? Liệu sự công bằng dành cho đàn ông ở thế giới này sẽ được cô thực hiện và tồn tại không?

***

Từ đầu đến cuối, Nhậm Thừa Vinh một chút cũng không nói ra bất kì tiếng nào bênh vực Đỗ Đức Trí.

Không phải anh thừa nước đục thả câu, để Tô Hiển Nhiên càng thêm hiểu lầm Đỗ Đức Trí chỉ là anh đang phân vân, liệu Đỗ Đức Trí có phải hay không có một Thái Tử Phi thật sự?!

Đỗ Đức Trí nhìn Tô Hiển Nhiên khóc lên khóc xuống như vậy, tim anh thắt chặt từng cơn không thôi.

" Nhiên Nhiên. " Đỗ Đức Trí tiến lên một bước, tay anh giơ lên định nắm lấy đôi tay nhỏ bé của Tô Hiển Nhiên.

Tô Hiển Nhiên mím chặt môi tránh thoát khỏi bàn tay của Đỗ Đức Trí, hai mắt đỏ ửng thét lên.

" Tránh ra… tránh ra xa tôi đi… "

" Xin anh… xin anh đừng xem tôi như con ngốc… "

" Đừng đem tình cảm của tôi ra đùa giỡn… đừng đối xử với tôi tàn nhẫn… như vậy… "

Từng câu, từng chữ Tô Hiển Nhiên vang lên như ngàn vạn con dao găm chi chít hung hăng đâm thẳng vào tim của Đỗ Đức Trí.

Đỗ Đức Trí mím chặt môi, cố để bản thân thật bình tĩnh.

Anh mặc kệ Tô Hiển Nhiên đang tức giận, kéo mạnh cô vào lòng ôm chặt.

" Buông tôi ra… " Tô Hiển Nhiên bị ôm, tay chân giơ loạn xạ nhưng vẫn không thoát được Đỗ Đức Trí.

Đỗ Đức Trí ôm chặt Tô Hiển Nhiên vào lòng hô lên.

" Không buông, có chết anh cũng không buông. "

" Nhiên Nhiên không tin anh sao? Nhiên Nhiên không thể nghe anh nói sao? "

Tô Hiển Nhiên hai mắt ướt đẫm nghẹn ngào nói.

" Tin anh… tin anh là tin làm sao? "

" Anh có thái tử phi rồi không phải sao? Anh có bao giờ nói thật với tôi đâu. "

" Cho dù chúng ta chỉ mới bên nhau không lâu, nhưng không lẽ từng ấy thời gian chưa đủ chứng minh hết sao? "

Giọng nói ngày một nghẹn ngào hơn.

" Đỗ Đức Trí… Đỗ Đức Trí… anh… "

Còn chưa nói hết câu, Tô Hiển Nhiên nghẹn lại, những câu sau đó không thể nào phát ra được nữa.

Đỗ Đức Trí ôm chặt Tô Hiển Nhiên vào lòng, cố gắng để cô cảm thấy không quá khó chịu, nghe cô nói hết câu, Đỗ Đức Trí hôn nhẹ lên trán cô nói.

" Ngoan… ngoan đi… nghe anh nói. "

" Anh không có thái tử phi gì cả, từ lúc anh rời khỏi nơi đó anh hoàn toàn không hề quen biết hay có quan hệ bất chính với bất kì cô gái nào. " dừng một chút, Đỗ Đức Trí kéo tay Tô Hiển Nhiên đặt lên ngực anh, Đỗ Đức Trí lại nói.

" Nhiên Nhiên phải tin anh. Cả cuộc đời của anh, ngoài người mẹ đã mất của anh ra thì em là người đầu tiên anh yêu nhất, yêu nhiều hơn cả người mẹ luôn luôn yêu thương chăm sóc anh… Nhiên Nhiên nghe thấy không? Ở đây… trái tim anh chỉ đập vì Nhiên Nhiên thôi…

Mời các bạn đón đọc Hai Người Chồng của tác giả BooMew.