Lần đầu tiên Từ Thanh Viễn gặp Hướng Tình Tình là ở nhà ăn của khuôn viên trường đại học. Khi đó, anh và bạn cùng phòng đang ngồi ăn trưa, thẻ cơm của anh để bên mép bàn bị bạn học vô tình va vào rơi xuống, anh vừa định nhặt lên thì bị người khác làm trước. Một nữ sinh nhặt thẻ cơm của anh lên, sau khi nhặt xong cũng không để ý chủ nhân của nó liền trực tiếp để trên bàn rồi rời đi.
Từ Thanh Viễn nhìn theo bóng dáng của cô nữ sinh đó, lịch sự nói hai tiếng cảm ơn. Cô cũng không quay đầu lại, chỉ đơn giản khoát tay một cái tỏ vẻ không có gì.
Lần thứ hai Từ Thanh Viễn gặp Hướng Tình Tình là ở một buổi triển lãm. Anh tận mắt nhìn thấy tiểu cô nương xinh đẹp ấy trong vòng một tiếng ngắn ngủi đã biến thành soái ca Nhật Bản Kuroko Tetsuya, lúc đó anh cảm thấy cô gái nhỏ này rất lợi hại. Mà hình như chuyện học tập khi ấy của cô rất nặng, ở khu vực khách nghỉ ngơi cô còn không quên mang theo bài tập, cúi đầu cặm cụi làm.
Khi đó anh đứng ngay bên cạnh cô, mà cô thì đang chăm chú làm bài tập hiển nhiên vẫn như cũ không để ý nhìn anh lấy một cái.
Lần thứ ba Từ Thanh Viễn gặp Hướng Tình Tình là ở một quán cà phê. Anh vô tình đi ngang qua chỗ cô ngồi và lần đầu tiên nghe được giọng nói của cô…
“Chị của em gian xảo chỗ nào thế?”
Một chất giọng nữ mềm mại nhưng không mất đi sự trong trẻo, âm thầm lộ ra một chút vui vẻ. Giọng của cô nghe rất êm tai, tựa như ngọc tuyết trong suối khẽ chạm vào nhau phát ra từng âm thanh vụn vặt, chứa đựng sự dịu dàng nhẹ nhàng của miền Giang Tô. Làm anh nhịn không được mà cứ ngẩn người lắng nghe cô chuyện trò, lắng nghe cô vui đùa và rồi trong khoảnh khắc ấy, trái tim Từ Thanh Viễn rung động.
Dạo này Hướng Tình Tình cảm thấy như mình đang nằm mơ, nam thần võng phối Duệ Thần, người mà cô hâm mộ nhất, yêu thích nhất lại là học trưởng Từ Thanh Viễn học cùng trường với mình và hình như anh ấy đang theo đuổi cô.
Nói đến Duệ Thần, lần đầu tiên cô nghe thấy giọng anh là cảm giác gì?
Có người đã từng nói, nếu bạn thích nghe một bài hát nào đó, thì bên trong nhất định sẽ có một câu chuyện. Mà cô, cô không có. Chỉ là vì nghe thấy giọng nói của anh, say mê thanh âm của anh. Khi đó cảm giác ấm nóng trong lồng ngực rõ ràng vô cùng, tựa như là điểm cuối cùng trong chuyến hành trình của cô khi trở về, là giây phút cô có thể nghỉ ngơi.
Lần đầu tiên biết anh là Từ Thanh Viễn, lần đầu tiên nhìn thấy anh là cảm giác gì?
Khi đó, trái tim dường như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, tưởng chừng không cách nào kìm chế được sự kích động, là trong khoảng cách gần được nghe giọng nói của anh, đôi mắt nóng lên, nước mắt thiếu chút nữa là chảy ra ngoài.
Từ Thanh Viễn hỏi cô…
“Em có tin vào rung động từ cái nhìn đầu tiên không?”
“Em tin”
Em tất nhiên tin vào cái cảm giác đó, tin việc vừa nhìn thấy đã yêu. Chỉ bởi vì nghe thấy giọng nói của anh, chỉ bởi vì âm thanh đó đâm xuyên qua trái tim em, từ đó giọng nói của những người khác liền không có cách nào lọt vào tai em, những thứ kia so ra đều kém hơn cảm giác lần đầu tiên đó. Thế nên, Từ Thanh Viễn, anh mỗi ngày đều hát cho em nghe, có được không?
“Ừ, chỉ hát cho một mình em nghe.”
.
.
.
“Chỉ hát cho em nghe” là một bộ truyện rất nhẹ nhàng và ngọt ngào, tuy nhiên phần “ngọt ngào” ở đây tác giả viết hơi quá tay nên khiến người đọc dễ ngán, tiến triển tình cảm giữa nam, nữ chính diễn ra khá êm đềm và không hề có khúc mắc. Truyện chỉ đơn giản kể về quá trình theo đuổi và yêu đương của một vị đại thần cao lãnh khó gần, có giọng nói làm cho người nghe muốn phạm tội, đi trêu chọc cô vợ nhỏ nhà mình.
Do có nội dung quá đơn giản và mạch truyện diễn biến nhanh, lại không có nhiều điểm nhấn nên truyện gần như không gây ấn tượng cho người đọc, cảm nhận cá nhân là nó khá giống kiểu truyện “mì ăn liền” đọc xong có thể quên ngay. Nhưng nếu bạn là người mới đọc ngôn tình không lâu và muốn tìm một bộ truyện ngọt sủng và ngắn gọn để giải trí thì đây sẽ là sự lựa chọn thích hợp dành cho bạn.
_______________
“ ”: Trích dẫn trong truyện
Review by #Tuyết Tần - fb/ReviewNgonTinh0105
***
Chuyện xưa của một thiếu nữ cùng một đại thần cao lãnh.
Từ Thanh Viễn là một người khó gần, chỉ vì anh cố tình che giấu giọng nói hấp dẫn của mình, vì vậy bộ dáng của anh có vẻ cao cao tại thượng. Thế nhưng đại thần từ khi gặp được thiếu nữ kia, lại thêm một niềm vui mới, chính là trêu chọc cô vợ nhỏ của mình.
Hướng Tình Tình cảm thấy đại thần cao lãnh kia chắc là hàng giả rồi. Ấn tượng ban đầu của cô về anh càng ngày càng đổi khác khi tiếp xúc gần gũi. Cô còn nói rằng, vị đại thần nhà cô á, trước mắt mọi người thì cao quý lãnh diễm, sau lưng đích thực là mặt người dạ thú.
Từ Thanh Viễn nghe xong thì mỉm cười, môi mỏng dán vào môi cô, dùng giọng nói khàn khàn nói rõ từng chữ một: "Thích à? Ừ, chỉ hát cho một mình em nghe."
*
võng phối: có liên quan đến giới kịch truyền thanh trên mạng.
Mời các bạn đón đọc Chỉ Hát Cho Em Nghe của tác giả Khang Bạch Y.