Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Thân Ái Đối Phương Biện Hữu

Trần Mịch Ngôn: “Sư tỷ, em muốn gì chị đều đáp ứng sao?”

Trình Yểu: “Nếu tôi có.”

Nếu có, tôi sẽ cho cậu.

Đôi mắt đen thẫm của Trần Mịch Ngôn dấy lên ánh lửa. Anh bắt lấy tay cô, giữ chặt trong lòng bàn tay.

Trình Yểu cúi đầu nhìn anh, không nhúc nhích.

Vào giờ khắc này, Trần Mịch Ngôn không nghĩ được gì, tới lúc ý thức được thì lời nói đã bật ra khỏi miệng.

Trần Mịch Ngôn: “Tôi muốn em.”

Nam chính Trần Mịch Ngôn từng thích thầm sư tỷ của mình những năm đại học, thật tiếc là chưa kịp nói thì nghe tin người ta đã có người yêu nhiều năm rồi, tốt nghiệp rồi sẽ cao chạy xa bay ra nước ngoài, kết hôn, sinh con… cứ thế anh trai ôm niềm đau đến mức hai mấy tuổi đầu vẫn còn là trai tân từ tâm đến thân.

Một lần theo cô em họ để gặp mặt tiểu tam thì gặp lại gặp người mà mình thầm thương trộm nhớ bấy lâu. Từ vài lần tình cờ, đến cố ý tiếp cận sư tỷ này, khổ nỗi cô nương não quá kém, anh trai này chỉ còn mức quẫn, thậm chí nhụt chí định từ bỏ. Cả thế giới đều biết anh trai này có ý với vị sư tỷ này, thế là nhờ sự mai mối của em họ mà họ ngày càng gần, thế mà anh khờ quá, đến thổ lộ cũng sợ người ta bỏ chạy mất. Được có mặt tiền đẹp, lại ôn nhu săn sóc, biết nấu ăn, quan tâm, thấu hiểu lòng người, chị gái này cũng siêu lòng.

Tình cờ gặp tai nạn, anh che chở cho chị thế là đành phải lấy danh chăm sóc người cứu mạng mình, làm anh trai thụ sủng nhược kinh, mặt dày đòi người. Ok fine, nhà gái đồng ý, thế là yêu nhau mấy ngày đã dụ trai nhà người ta lên giường. Ai ngờ ngay sáng hôm sau, anh trai hớn hở đi mua đồ ăn sáng thì chị ta đã bỏ chạy lấy người. Quá nhọ cho anh ????

Nữ chính Trình Yểu, vô tâm vô tính, não cá vàng không thể hơn. Biến cố gia đình, khiến cơ thể bị trúng độc, đến nỗi từng bị trầm cảm, bị mù, giác quan không hoàn chỉnh, không còn vị giác, thậm chí nhiều lúc không thể kiềm soát được cảm xúc, đến nỗi cũng có khả năng không thể sinh con, trí nhớ ngày một kém, chỉ sợ ngày nào đó sẽ không còn biết gì nữa. Bị “tiểu thịt tươi” này quấn lấy thì cũng đã động tâm, nhưng chỉ sợ lỡ dở người ta nên cố tình trốn tránh nhưng cuối cùng cũng bị tóm về.

Đương lúc tình yêu nở rộ thì gặp lại tình cũ của Trình Yểu, tưởng rằng không nhớ nhưng khi gặp lại kí ức lại ùa về.

Duyên phận chó má, bạn trai cũ của người yêu lại là sư huynh trường cũ, anh nam chính đau thương một phen. Yên tâm, tác giả là mẹ đẻ mà, làm gì có chuyện dao động khi gặp tình địch chứ.

“Trần Mịch Ngôn nắm chặt tay, gân xanh nổi lên mu bàn tay:

“Anh không có cơ hội.” Đôi mắt ửng đỏ, anh gằn từng chữ nói với Lộ Hứa: “Là chính anh không bảo vệ cho cô ấy, sáu năm trước tôi không có lập trường, nhưng bây giờ thì không, cô ấy là của tôi.”

Anh gắt gao, nhìn chằm chằm Lộ Hứa: “Lộ sư huynh, cô ấy đã là của tôi.”

Cuối truyện, Trình Yểu biết mình có thai, lo lắng được mất, không dám nói ra vì sợ anh có gánh nặng. Ai ngờ lại sảy mất đứa bé, không rõ là trút được gánh nặng hay càng thêm day dứt, khi lấy thai nhi ra khỏi, đã là thai thanh hình, nhưng thai đầu bị biến dạng từ chất độc từ cơ thể người mẹ.

Người đàn ông ấy vẫn muốn kết hôn với cô, dù có truyện gì xảy ra, vẫn luôn là bờ vai cho cô dựa vào. Truyện thực tế, tiểu tam, tình cũ xuất hiện quá mờ nhạt, không có gì đáng nói. Gia đình nam chính toàn người tốt, tâm lí, dù nam chính là trưởng tôn nhưng suy nghĩ nhiều cho con trai, để tự con quyết định.

Kết truyện với mình là HE, chủ tiếc đến hoàn chính văn không rõ liệu cô ấy còn có thai được không, nhưng hai người bên nhau, có bạn bè, người thân bên cạnh là đủ rồi.

P/s: Các nhân vật trong truyện của Quân Ước luôn mạnh mẽ dù ở trong hoàn cảnh khó khăn thế nào, dù có người bị điếc, bị người ta rũ bỏ, bị mất vị giác hoặc mối quan hệ với gia đình thường không tốt đẹp…. đến cuối mỗi truyện cũng không đề cập đến liệu câu chuyện về sau ra sao nhưng mình vẫn luôn cảm thấy ấm áp. Vì ở đó có những người đàn ông dịu dàng, có thể anh ta không giàu có nhưng anh ta biết quan tâm đến người yêu, người vợ của mình. Có những người bạn trọng tình trọng nghĩa, thậm chí dù truyện có ngược đôi nam nữ chính thế nào mình vẫn cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc thay cho các nhân vật. Hi vọng tương lai tốt đẹp sẽ lại.

Review bởi: Nguyễn Xuân Phương - fb/hoinhieuchu

***

Trích đoạn:

Trần Mịch Ngôn: “Sư tỷ, em muốn gì chị đều đáp ứng sao?”

Trình Yểu: “Nếu tôi có.”

Nếu có, tôi sẽ cho cậu.

Đôi mắt đen thẫm của Trần Mịch Ngôn dấy lên ánh lửa. Anh bắt lấy tay cô, giữ chặt trong lòng bàn tay.

Trình Yểu cúi đầu nhìn anh, không nhúc nhích.

Vào giờ khắc này, Trần Mịch Ngôn không nghĩ được gì, tới lúc ý thức được thì lời nói đã bật ra khỏi miệng.

Trần Mịch Ngôn: “Tôi muốn em.”


Bột: Truyện này tác giả không đề văn án, chỉ đề ngày bắt đầu mở hố và tên các nhân vật nên tớ sẽ trích một đoạn trong truyện như trên coi như giới thiệu nhé.

Vừa đọc xong convert máu quá đăng lên trước :”> Bao giờ Thâm Tình hòm hòm tớ bắt đầu làm Thân Ái. Truyện này cũng tình chị em, nam chính Trần Mịch Ngôn yêu sư tỷ của mình là Trình Yểu. Đọc truyện nhiều lúc thấy xót xót cho Trần Mịch Ngôn, vì cách anh yêu vừa dịu dàng, thận trọng, bao dung lại vừa tự ti, lo sợ. Nãy đọc đến đoạn ngủ xong một đêm, Trình Yểu biến mất bỏ Trần Mịch Ngôn lại, anh tỉnh dậy không thấy người đâu thì gấp muốn chết, sau đuổi tới nơi vừa gặp một cái không nhịn được mắt phiếm đỏ mà thấy rõ tội, chỉ muốn bảo: “Ngôn Ngôn về đây em thương!!!” *=))*

Đọc truyện của Quân Ước lúc nào cũng khiến tớ thấy ấm áp, dù truyện này không hẳn là HE trọn vẹn, nhưng tớ nghĩ cái kết này là hợp lý. Kết truyện Trình Yêu và Trần Mịch Ngôn ở bên nhau, còn câu chuyện sau đó của họ thì mỗi người hãy đọc, cảm nhận và vẽ lên “phiên ngoại” cho riêng mình nhé.

Mời các bạn đón đọc Thân Ái Đối Phương Biện Hữu của tác giả Quân Ước.