Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Hiệp Đầu 0:1 - Adam Bahdaj

Những lớp độc giả lớn hơn sẽ nhớ cuốn truyện Hiệp đầu 0-1 của tác giả người Ba Lan Adam Bahdaj, được NXB Kim Đồng phát hành với bản dịch của Thanh Thủy. Câu chuyện trong sách cũng là hành trình đi cùng tình yêu thể thao chân chính của các cậu bé 13, 14 tuổi như Ma-nhút, Pê-rê-ca hay những cuộc cạnh tranh giữa các đội bóng thiếu nhi “Cơn lốc” và “Nữ thần cá”.

Dù ở lứa tuổi thiếu nhi, nhưng những diễn biến hấp dẫn trong và ngoài sân cỏ, có cả những mưu toan, biến cố, đến cách bảo vệ danh dự và đi đến chiến thắng của các cầu thủ nhí khiến người đọc bị cuốn hút từ đầu đến cuối.

Một truyện về bóng đá của thiếu nhi khu phố Gu-chép-xca thủ đô Vác-sa-va Ba Lan. Câu chuyện cũng có những hiểu lầm, nghi kỵ, những cuộc phiêu lưu ngắn nhưng sáng lên sau tất cả là tình yêu thể thao chân chính của các cậu bé mới 13, 14 tuổi.

***

Adam Bahdaj là một dịch giả và nhà văn người Ba Lan. Tác giả nổi tiếng với thế hệ 7X Việt Nam với tác phẩm Hiệp đầu 0-1.

***

Khi bước vào cổng nhà, cậu bé thấy giữa đống gạch đổ bên kia đường có bóng người. Cậu dao động. Cậu đứng lại, không biết nên vào “ Tổ chim câu”, hay đi đoạn nữa xem có thật có người dõi theo mình không. Cậu nghĩ ra rằng trong “ Tổ chim câu” có nhiều lối ra vào người ngòai không thể biết hết được. Ví như theo cầu thang phụ, cậu vẫn có thể ra phố.
Cậu bé nhín ang bên kia đường lần nữa: không thấy gì cả. “ Mình tưởng tượng vậy, chú có ai đâu”, - Bước vào cổng cậu nghĩ vậy. Ngõ nhà vắng vẻ. Một chú chó vô chủ đang sục mõm vào đổng rác. Nhìn thấy cậu bé, chú chó cụp đuôi, nhe răng gừ gừ mấy tiếng rồi chạy mất.
Từ nhà Pê-khô-vắc vang ra tiếng đàn phong cầm. Một giọng lè nhè đang ê a hát. “ Chắc là ông Pê-khô-vắc lại “ thông họng” rồi”. – Cậu bé nghĩ. Cậu bước lên gác. Từ tầng hai ánh đèn le lói rọi xuống.
Ma-nhút nghiêng ngó xem xét, cậu chợt rùng mình. Hình như có ai chạy ép sát tường. Cậu đứng im, sợ sệt, nghe ngóng. Những bước chân của ai đó nhẹ vọng lên. TRong luồng ánh sáng mờ đục, cậu thấy một bóng người.
Cậu bé vùng chạy. Cùng lúc cậu nghe thấy tiếng Rô-mếch Váp-du-sắc:
- Đừng sợ! Đợi tao bảo cái này!
Tiếng nói đã thúc cậu bé chạy nhanh hơn, nhảy vọt qua hai, ba bâc thang một lúc. Từ sau lưng cậu vẫn nghe thấy tiếng chân bước gấp, cùng tiếng thở hổn hển của Rô-mếch.
Lên đến tầng hai cậu bé quay lại. Rô-mếch Váp-du-sắc đã leo đến giữa cầu thang. Gã bước lại gần cậu. Cậu lao đi, tay vớ được một thanh sắt. Lấy hết sức cậu nện vào khung sắt gỉ của thang máy. Hành lang vắng vẻ, tối tăm như dao động, bừng thức bởi tiếng sắt kêu vang.
- Mày làm gì đấy? – Tiếng kêu ngạc nhiên của Váp-du-sắc làm cậu bé giật mình, chạy tiếp đến chân cầu thang lên tầng trên. Như có tiếng cửa mở ở tầng hai.
- Pê-rê-ca! Pê-rê-ca!- Cậu bé gào lên.
Lúc này Váp-du-sắc đã tóm được tay áo Ma-nhút. Cậu bé vùng vẫy, giãy giụa. Chiếc áo cũ rách toang. Cánh tay áo ở lại trong ta Rô-mếch, Ma-nhút nhảy vài bướ lên tầng trên. Cậu lao tới cửa nhà mình. Hai tay đấm thình thịch vào cánh cửa. Chỉ có những tiếng vọng trả lời cậu. Cửa vẫn đóng im ỉm.
- Cô ơi!… – Không ai trả lời tiếng kêu gào sợ hãi của cậu. Sau lưng cậu đã có tiếng chân người. Bóng người Váp-du-sắc hiện ra trong bóng tối tù mù của hành lang.
“ Phải trốn theo đường thang nách”. – Ý nghĩ thoáng qua, cậu bé chạy ra đầu hành lang nơi có cầu thang phụ. Chiếc cầu thang này đã bị sập gục xuống tầng dưới. Ma-nhút còn nhớ lối xuống. Tay cậu nắm lấy viên gạch trồi ra ở bức tường đổ, chân thả thõng quờ quạng tìm chỗ đặt. Chân cậu đã chạm vào viên gạch dưới thấp. Cùng lúc bóng người Váp-du-sắc trùm lên cậu.
- Mày làm gì đấy? – Cậu bé nghe tiếng nói, thở hổn hển.

Mời các bạn đón đọc Hiệp Đầu 0:1 của tác giả Adam Bahdaj.