Do vừa tròn 18 tuổi nên mình quyết định lấn sân vào thị trường H văn. Bộ truyện này cũng là bộ H đầu tiên mình đọc và review nên sẽ có nhiều lỗi, nhưng vượt qua tất cả, mình sẽ lấy hết ngôn từ hạn hẹp của mình để gửi đến các bạn một bài review đầy “chân thực, sống động”.
Trước tiên, mình muốn nói lên cảm xúc và tâm sinh lý của bản thân khi đọc truyện này. Lúc đầu nghe đến truyện H mình thật sự rất ngại vì mình nghĩ rằng trong truyện H cảnh xôi thịt sẽ có mọi lúc mọi nơi, một cách choáng ngợp cùng những từ ngữ "cực thô".
Nhưng bộ truyện "Người nghe gió nam thổi" lại mang lại cho mình một cái nhìn vô cùng mới mẻ về truyện H. Truyện nhẹ nhàng, thịt cũng được nêm nếm và đều đặn vô cùng kích thích. Và điểm đặc biệt khiến mình hài lòng hơn ở bộ truyện này đó là ngoài H ra thì vẫn có nội dung sâu sắc, đâu đó lại phản ánh một số mặt trái của xã hội.
Văn Gia Ngộ là một tiểu thư của gia đình giàu có. Khi gia đình đang trên bờ vực phá sản, ba cô - Văn Trọng tạm thời chuyển cô đến một ngôi trường ở Nam Thủy Trấn. Vì không biết rõ mình sẽ ở đây bao lâu nên Gia Ngộ không muốn làm quen với bạn bè xung quanh nhưng cô luôn có một ấn tượng đặc biệt về nam sinh cùng bàn với cô - Mục Trạch, một chàng trai lạnh lùng nhưng đã giúp đỡ cô vài lần trong suốt quãng thời gian cô ở đó.
Vì tin lời của thầy bói, ông Văn Trọng yêu cầu cô phải kết hôn khi cô vừa tròn 23 tuổi. Gia Ngộ bắt đầu một chuỗi ngày đi xem mắt dài đằng đẵng, thậm chí có một số đối tượng coi mắt lại giới thiệu bạn bè của họ với cô.
Trong một lần tình cờ, cô gặp lại Mục Trạch tại một quán bar. Ban đầu Gia Ngộ không nhận ra anh, cô chỉ nghĩ anh là "trai bao" và yêu cầu anh phục vụ mình. Nhờ "chuyện tình một đêm" hôm ấy, một tình yêu đẹp bắt đầu chớm nở…
Ban đầu, tiền đề hôn nhân của Mục Trạch và Gia Ngộ chỉ là một bản hợp đồng, một thỏa thuận giữa hai người, cô cho tôi lợi ích tôi sẽ phục vụ cô. Nhưng "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén", những cảm giác hạnh phúc, ấm áp khi được ở bên Mục Trạch đã khiến trái tim Gia Ngộ như được sưởi ấm, khiến nó biết rung động thêm lần nữa…
Còn Mục Trạch, thật ra ngay lúc đầu gặp mặt anh không thích Gia Ngộ. Anh không thích một cô gái lúc nào cũng dùng tiền để giải quyết mọi vấn đề, một cô gái cứ mở miệng ra là nói: "Ba tôi nói thế này, ba tôi bảo thế kia …".
Nhưng có lẽ đó lại là điểm đặc biệt ở Gia Ngộ khiến anh bị thu hút. Có thể anh đã yêu cô ngay trong quãng thời gian ngắn ngủi bên nhau lúc còn tuổi học trò hoặc cũng có thể đó chỉ là tình cảm thoáng qua khiến tim anh chợt lệch nhịp.
Ba mẹ Mục Trạch qua đời năm anh 12 tuổi, anh được gia đình bác hai nhận nuôi nhưng họ không hề yêu thương anh. Tất cả những việc họ làm chỉ vì tiền của anh. Tốt nghiệp trung học, anh không tiếp tục học tiếp lên Đại học mà bươn chải qua những ngành nghề vất vả khác nhau để kiếm tiền trả cho nhà bác hai, tự cứu vớt lấy cuộc đời mình.
Gặp lại Gia Ngộ là một việc vô cùng bất ngờ đối với anh. Càng gần cô hơn, anh càng bị cô thu hút bởi sự thẳng thắn, vẻ tinh nghịch của cô. Mục Trạch cũng tự biết chính bản thân anh đã yêu cô nhưng anh không dám nói ra vì sợ lời yêu này sẽ khiến Gia Ngộ rời xa anh, sẽ làm đứt sợi dây liên kết mỏng manh giữa hai người.
Trắc trở lớn nhất trong cuộc tình của họ có lẽ chính là Thẩm Hành - thanh mai trúc mã của Gia Ngộ. Thẩm Hành là người đầu tiên khiến Gia Ngộ rung động và cũng chính anh đã khiến tình yêu nhỏ bé của cô lụi tàn. Sau khi nghe tin Gia Ngộ và Mục Trạch kết hôn, Thẩm Hành mới đã vội về nước với mục đích giành lại cô.
Cả Mục Trạch và Gia Ngộ đều là những con người "khiếm khuyết" về tâm hồn. Họ luôn mang dáng vẻ đơn độc khi đứng giữa dòng chảy của cuộc đời. Họ đến với nhau như hai mảnh ghép tâm hồn được khít chặt. Họ hạnh phúc và mãn nguyện khi được ở bên nhau…
Có thể motif "cưới trước yêu sau" đã khá cũ với mọi người nhưng vẫn có những nét thu hút riêng. "Người nghe gió nam thổi" là một câu chuyện H ngọt ngào nhưng cũng đặt ra một số vấn đề của xã hội cho người đọc. Những cảnh ân ái, ướt át của Gia Ngộ và Mục Trạch được tác giả miêu tả một cách “sinh động” nhưng không thô thiển khiến người đọc vô cùng kích thích và những cử chỉ họ dành cho nhau lại khiến dân FA vừa thèm khát vừa ngậm ngùi mà nếm "cẩu lương" khắp nơi.
Khi đọc bộ truyện này, mình luôn có một suy nghĩ, nếu ba mẹ Mục Trạch không qua đời và chuyện tình của họ bắt đầu từ những năm tháng học trò thì mọi chuyện sẽ ra sao. Tác giả như hiểu được nỗi lòng của mình và một số độc giả có chung suy nghĩ nên đã dành riêng một phần ngoại truyện để viết về thời thanh xuân đã bỏ lỡ của Mục Trạch và Gia Ngộ.
Nhìn chung, đây là một bộ truyện đáng đọc thử, đặc biệt dành cho những người mới bắt đầu đọc H văn giống như mình. Một tình yêu đẹp đẽ, nhẹ nhàng và mang đầy các sắc thái khác đang chờ bạn khám phá. Ngại gì mà không nhảy ạ?
Review by #Thư Tú Nữ - fb/ReviewNgonTinh0105
***
Mục Phách trở thành một điểm tin sáng tựa như là một sự kiện hoàn toàn tự nhiên, như là lẽ đương nhiên sẽ vậy.
Viện Viện lại giống như một tay săn tin tức chuyên nghiệp trong cái vòng luẩn quẩn này, tin tức nào cô nàng cũng có thể mua chuộc được. Cô hỏi Gia Ngộ: "Cậu có biết Mục Phách nhà cậu bây giờ có bao nhiêu "hot" không?
Gia Ngộ còn tưởng có chuyện gì xảy ra, nhất thời lo lắng hỏi lại: "Anh ấy làm sao?"
"Chính là rất có khả năng a!" Viện Viện y như fan cuồng của Mục Phách: "Cậu đúng là một chút cũng chẳng biết gì, như anh họ của tớ đi, cũng hai mươi lăm hai mươi sáu rồi, vẫn không học vấn, không nghề nghiệp ổn định! Mục Phách nhà cậu giờ đã là tổng giám đốc toàn khu Hoa Bắc rồi thì hắn vẫn chỉ muốn ở ăn chơi ở nhà, vừa rồi bị ông nội của tớ đánh cho một trận chắc ba ngày không thể xuống giường đi." "Thì ra cái này…"
Những lời khen ngợi như vậy Gia Ngộ gần đây nghe được ngày càng nhiều, "Lúc trước, tớ nói Mục Phách rất có triển vọng, là mọi người không tin thôi ^-^"
"Ai nha, đừng có oan uổng tớ, tớ đây không phải là không tin nhé!"
Gia Ngộ buồn cười "Tớ còn nhớ rõ lúc cậu mới biết anh ấy, còn cảm thấy anh ấy cái gì cũng không có như vậy, cảm thấy khó hiểu vì sao tớ lại coi trọng anh ấy."
"Tại khi đó tớ chưa gặp mặt Mục Phách nhà cậu chứ, nếu sớm gặp, khẳng định sẽ ở chung chiến tuyến với cậu!"
"Ý cậu là anh ấy đẹp mắt sao?"
"Tớ nào có tục tằng như vậy, cái chính là xem khí chất, khí chất tốt thì tốt thôi."
Gia Ngộ mới lười nghe chuyện ma quỷ của cô nàng, nàng liền buông tiếng thở dài: "Gần đây, Mục Phách bận quá không biết có thể dành thời gian cùng tớ và Trứu Trứu về Nam Thủy Trấn không đây?"
"Chắc chắn là có thể rồi. Tớ nghe nói: Văn thúc thúc muốn lấn sân vào ngành hàng không: dịch vụ hàng không giá rẻ, cũng đã tính toán lâu rồi mà giờ Mục Phách nhà cậu mới lấy được, cho nên chắc chắn hắn có thể nghỉ ngơi rồi, đều là công thần lớn kia mà."
"Có phải hay không a?"
"Đương nhiên là sự thật rồi, Viện Viện tớ là ai chứ, không có gì có thể tránh khỏi lỗ tai của tớ được @#@"
"Sao cái gì cậu cũng biết được vậy?"
Đó là bởi vì những chuyện này, Gia Ngộ sẽ không hỏi Mục Phách, nếu không cô chắc chắn so với Viện Viện biết càng tường tận hơn đi. Viên Viện trả lời tùy tiện: "Chắc tại tớ có một ông anh họ không nên thân đi. Hắn mỗi ngày đều buôn chuyện, khiến cho lỗ tai của tớ cũng dài ra mất rồi…"
"Những lời này mà để lão gia tử nhà cậu nghe thấy, thế nào cũng sẽ mắng cho cậu một trận a."
"Tớ mới không sợ đi." Lỗ tai Viện Viện khẽ nhúc nhích, nghe được tiếng chân đi xoành xoạch trên sàn, khóe miệng cô khẽ nhếch lên "Ai nha, con nuôi tớ dậy rồi!"
Gia Ngộ vừa quay đầu lại đã thấy Trứu Trứu một thân mặc đồ trắng muốt cứ thế mà nhào tới "Mẹ!"
"Trứu Trứu thối, không thấy mẹ nuôi của con sao?"
Trứu Trứu nằm trong lòng Gia Ngộ, mắt vẫn còn dấu hiệu của giấc ngủ ban nãy, trầm trầm mà gọi "Mẹ nuôi"
"Bây giờ mới ngoan a, lát nữa mẹ nuôi mua kẹo cho con ăn nhé."
Gia Ngộ trừng cô: "Để Trứu Trứu ăn ít kẹo thôi, ăn nhiều sau này dễ bị sâu răng."
Mời các bạn đón đọc Người Nghe Gió Nam Thổi của tác giả Trà Trà Hảo Manh.