Thở ra hít vào, xú khi bay ngất trời
Hai bên trái phải đều giống nhau, đầu tóc bù xù mặt mày lắm lem.
Đoan Mộc Hồi Xuân chưa từng nghĩ có ngày bản thân lại sa sút đến mức này.
Nhưng để sống sót qua ngày, đành phải làm hổ lạc đồng bằng ra vẻ đáng thương.
***
Cơ Thanh Lan mắt nhìn bát mì trên mặt đất, không nói một lời. Hắn bị giam đã mấy ngày, đã nhận biết sâu sắc một chuyện, cha già hói đầu (hay trọc đầu gì đó) beo béo trước mặt là một thằng điên cuồng vọng tự đại hỉ nộ vô thường lại cực khó đối phó. Lão đó thích đứng ở chỗ cao, lãnh tĩnh nhìn những người khác phủ phục dưới chân lão chịu đựng sự bỡn cợt của lão.
Lão boss cầm giá nến đến gần hơn một chút.
Ánh lửa màu quất u ám chiếu lên thân thể trần trụi của Cơ Thanh Lan, những vết thương nông nông sâu sâu đan xen khắp người, có một số đã được đắp thuốc, có một số đã rắc muối, có một số bị những mảnh gỗ nhỏ đâm vào, vô cùng thê thảm.
“Đau không?” Lão boss nhìn hắn, vẻ quan tâm.
Cơ Thanh Lan vẫn cúi đầu.
Mời các bạn đón đọc Hữu Châu Hà Tu Độc của tác giả Tô Du Bính.