Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Mio, Con Trai Ta - Astrid Lindgren

Mio, Con Trai Ta mở ra một thế giới tưởng tượng mà bất kỳ trẻ em nào cũng phải yêu thích. Trong thế giới đó có xứ xở thần tiên, cho những cuộc khám phá, những nhân vật kỳ thú, và cả tình bạn thật đáng yêu.

Andy vốn là một đứa trẻ mồ côi bị cha mẹ nuôi hắt hủi. Nỗi buồn bã cô đơn luôn bao phủ lấy cậu bé. Andy chỉ có hai người bạn là Ben và một chú ngựa già. Nhưng sự bơ vơ của cậu thì chẳng ai giúp nổi, ngoại trừ một điều kỳ diệu xảy ra. Rồi điều kỳ diệu cũng xảy ra khi Andy cầm trên tay một quả táo bằng vàng, một lá thư bí hiểm và cứu một vị thần bị nhốt trong vỏ chai. Thế là, Andy được bay qua bao nhiêu vùng thiên nhiên kỳ thú, không gian khoáng đạt và cảnh trí nên thơ, đến với một thế giới cổ tích tuyệt vời.

Tại Xứ Sở Xa Xăm đó, Andy nghèo khổ trở thành Mio - con trai của một vị vua, và được thương yêu rất mực. Tình cảm cha con đã làm thấm đẫm bao trang văn tuyệt mỹ. Và trong mọi giờ khắc, trái tim cậu bé luôn được động viên bởi tiếng gọi âu yếm của vua cha: Mio, con trai ta. Cậu bé được gặp biết bao người chưa gặp, kết thêm những người bạn mới. Và cậu bé sẽ dẫn dắt độc giả đến những nơi chưa từng đến, Giếng Hết Khát, Giếng Thì Thầm Ban Đêm, Cầu Ánh Mai, Cầu Ánh Trăng, Rừng Sáng Trăng… Nhưng cũng có những khó khăn, thử thách. Mà quan trọng nhất là cuộc đối đầu giữa Mio với Kato, một hiệp sỹ độc ác.

Thú vị đến từng trang, Mio, con trai ta là cuốn sách không chỉ làm say mê độc giả nhí, mà cả những người lớn tuổi.

***

Cuốn sách khiến những độc giả nhỏ tuổi muốn níu tay cha mẹ đọc thêm vài trang trước khi ngủ, và gõ vào ký ức xa xăm của những người lớn tuổi về những ngày tháng đẹp đẽ trôi qua. Mio, con trai ta viết về tuổi thơ với khu vườn kỳ diệu, với con vật nuôi yêu thích nhất, với người bạn thân nhất và những cuộc thám hiểm bay bổng theo những ước mơ và cả sự sợ hãi len lỏi trong mỗi đứa trẻ!

Dịu dàng và sóng sánh chất thơ trong bản dịch của Phạm Văn, Mio Con trai ta kể về một câu chuyện giống như trong cổ tích. Cậu bé Andy sinh ra trong trại mồ côi đang bị bố mẹ nuôi hắt hủi. Cậu chẳng biết đi đâu với nỗi mặc cảm giày vò. Mẹ nuôi cắm cảu rằng chẳng rõ cơn gió độc nào mang cậu đến với họ. Cậu chỉ có mỗi người bạn thân là thằng Ben song chẳng thể được sống hẳn bên hắn. Thứ quý giá nhất mà Andy được "sở hữu" là chú ngựa già của nhà máy bia, con vật nó chỉ gặp thoáng qua trên đường đi học.

Rồi một ngày, Andy cầm trên tay một quả táo bằng vàng, một lá thư bí hiểm và cứu một vị thần ngủ trong vỏ chai Bia nhạt của nhà máy bia. Và chuyến phiêu lưu của Andy được bắt đầu trên bầu trời đẹp tuyệt ấy, với chặng đường phải đi ngày đi đêm, bay đi dưới những vì sao, mặt trăng và mặt trời lấp lánh xung quanh… Mio, con trai ta còn là một câu chuyện về thế giới, về thiên nhiên trong cặp mắt tròn xoe của bất cứ đứa trẻ con nào. Cái gì cũng đẹp tuyệt, cũng khó lòng miêu tả, nhưng lại chân thực biết mấy.

Những trang sách hay nhất kể về tình cha con. Một vị vua của Xứ Sở Xa Xăm luôn dành thời gian để trò chuyện với con trai, hàng tháng vạch cửa bếp đo chiều cao cho con, cùng làm mô hình máy bay… Vị vua ấy mới tâm lý làm sao khi cho hoàng tử đến ăn tối cùng gia đình người Giữ Vườn Hoa Hồng, để cậu bé ngủ cùng với đứa trẻ chăn cừu ngoài cánh đồng dưới những vì sao… Và chỉ có tình yêu thương mới khiến người cha để đứa con đối đầu với hiệp sĩ Kato gian ác. Tình yêu con không giản đơn là bao bọc mà có cả sự hy sinh. Tình yêu thương ấy đã trở thành sức mạnh luôn tiềm ẩn trong Mio, để mỗi khi khó khăn nhất cậu bé lại nghe lời cha thì thầm nhắn nhủ: Mio, con trai ta.

Những chuyến đi đầy ắp trong các chương sách. Đứa trẻ nào mà chẳng yêu quý chú ngựa bạch bờm vàng Miramis biết bay. Đứa trẻ nào chẳng muốn một lần đi trên cầu Ánh Mai lúc ban sáng và đổi tên là cầu Ánh Trăng lúc đêm về. Đứa trẻ nào cũng thòm thèm muốn nếm thử Bánh Hết Đói, uống ngụm nước từ Giếng Hết Khát và lắng nghe những câu chuyện cổ tích từ Giếng Thì Thầm Ban Đêm… Nhưng hơn cả thế, Astrid Lindgren đưa Mio đối đầu với thử thách. Một cậu hoàng tử nhỏ với một gã hung ác có trái tim bằng đá. Một cuộc chiến không cân sức mà Mio buộc phải theo đuổi tới cùng…

Độc giả Việt Nam từng biết đến Astrid Lindgren (1907-2002) với Pippi tất dài, cô bé tóc đỏ sống một mình ở biệt thự Bát Nháo. Mio, con trai ta mang tới một cảm giác khác trong hương vị dịu dàng của tình yêu thương, với bài học đầu đời về cuộc sống có cả Thiện và Ác. Một câu chuyện dành cho buổi tối cùng nụ hôn của cha mẹ dành cho đứa con.

Tác phẩm của Astrid Lindgren luôn nổi bật với những nhân vật thiếu nhi có cá tính độc lập, năng động. Ngoài Pippi với vẻ ngoài vô cùng lấc xấc còn có Emil đầu têu nghịch ngợm, bọn trẻ con trong ngôi làng ầm ĩ, Ronia con gái ông ăn trộm… khiến những người lớn cũng tò mò muốn lật giở vài trang để bị lôi cuốn đến cùng. Tên tuổi của Astrid Lindgren đã trở thành một huyền thoại của Thụy Điển qua những giải thưởng danh tiếng: Huân chương Hans Christian Andersen năm 1958, Huân chương Karen Blixen của Viện Hàn lâm Đan Mạch, Huân chương Leo Tolstoy của Nga, Giải Gabriela Mistral của Chile, Giải Selma Lagerlof của Thụy Điển…

Ngày nay, chính phủ Thụy Điển dựng tượng của bà trong công viên Tegnérlunden (là nơi cậu bé Andy - Mio ngồi rầu rĩ trên ghế đá), và hàng năm trao giải thưởng mang tên bà. Đây được xem là giải thưởng lớn nhất trên thế giới dành cho tác phẩm viết cho thiếu nhi.

Lam Ngọc

***

PHẢI, BAN MAI đã hửng lên rồi. Trời đẹp tuyệt, vầng dương rạng rỡ, một làn gió mùa hè ùa vào khung cửa mở rộng làm rối tung mái tóc tôi. Tôi nhoài người nhìn xuống mặt hồ. Hồ nước xanh vui tươi, phản chiếu ánh nắng lấp lánh. Bầy Chim Bị Bùa Mê đã biến mất.

Chao ôi, quả là một ngày tươi đẹp! Một ngày như thế này sẽ chỉ khiến bạn ao ước được vui chơi mà thôi. Tôi nhìn mặt nước gợn sóng lăn tăn trong gió sớm. Chợt tôi hết sức thèm được ném một thứ gì đó xuống hồ, thường cứ hễ nhìn thấy nước là người ta vẫn hay muốn được làm như thế đấy, và tưởng tượng nếu ném từ trên cao xuống thì nước sẽ bắn lên tung tóe thế nào. Nhưng trong tay tôi không có gì khác ngoài thanh gươm, thế là tôi thả luôn nó xuống hồ. Tôi thích thú nhìn nó bay trong không trung, rồi rơi tùm xuống, bọt sóng bắn lên tung tóe. Ở chỗ thanh gưom chìm nghỉm xuất hiện một vòng tròn rộng, mỗi lúc một lan xa hơn, và tỏa đi khắp mặt hồ.

Một cảnh hết sức tuyệt! Nhưng tôi không có thời gian ở lại xem những gợn nước lặng đi. Tôi phải lập tức trở lại với Pompoo. Tôi biết nó đang nóng lòng đợi tôi.

Tôi chạy ngược trở lại trên chính con đường tôi đã chạy cách đây một giờ. Các đại sảnh và hành lang dài vắng ngắt, im lìm. Không còn một tên lính canh hắc ám nào. Mặt trời soi vào tận những đại sảnh hoang vắng. Nó chiếu qua khung cửa sổ chấn song lên những tấm mạng nhện giăng đầy dưới vòm cửa, và bạn có thể thấy tòa lâu đài cũ kỹ tồi tàn đến nhường nào.

Khắp nơi vắng ngắt và im lìm, khiến tôi chợt phát hoảng: nhỡ đâu Pompoo cũng có thề biến mất thì sao. Thế là tôi co cẳng chạy thục mạng mỗi lúc một nhanh. Nhưng khi đến gần ngọn tháp, tôi nghe tiếng Pompoo đang thổi sáo réo rắt, thế là tôi bật cười thật to.

Tôi mở cửa nhà tù, Pompoo đang ngồi trên sàn.

Trông thấy tôi, mắt nó ánh lên lấp lánh, rồi nó chạy ào lại nói, "Tớ cứ phải thổi sáo liên tục đấy. Tớ lo kinh khủng."

Mời các bạn đón đọc Mio, Con Trai Ta của tác giả Astrid Lindgren.