Buổi xem mắt lần này tôi vốn không muốn đến.
Mấy năm nay, tôi chỉ lo thân mình không phải giống như món ăn để cho người khác kén chọn.
Hơn nữa, tôi mới chỉ hai mươi lăm tuổi, cũng không phải trong tình trạng không thể gả đi được.
Nhưng cô tôi nói, người kia họ Cố, tên là Cố Thần An.
Dẫu chỉ là tên giống nhau nhưng tôi vẫn muốn đi xem.
Cho đến bây giờ, tôi đã mất liên lạc với Cố Thần An đúng một năm.
***
Một quãng thời gian khá dài tôi không gặp Lục Chân, sau đó tôi cũng dần dần quên mất chuyện đặt tên này.
Cố Thần An đột nhiên lại thích xem các chương trình thiếu nhi, mỗi ngày sau khi tan làm, anh đều ngồi trước tivi cười đến mức kinh dị, nhìn anh mà tôi cũng thấy ngứa ngáy trong lòng. Có một ngày, Cố Thần An vừa xem Cừu vui vẻ vừa cười điên dại, sau đó còn chỉ vào Cừu vui vẻ, nói với tôi: “Thiên Tinh, em đến xem này, cái này có lợi cho giáo dục thai nhi.”
Tôi nhếch mép: “Nếu mà sinh ra một đứa con gái giống vợ sói xám thì phải làm sao?”
Cố Thần An nghĩ một lát: “Vậy thì gả cho con trai Phương Lỗi là xong chứ gì.”
“…” Tôi phát hiện ra rồi, quả nhiên anh có thù với Phương Lỗi hả?
Cố Thần An kéo tôi ngồi chéo cạnh anh: “Con gái họ Cố nhà ta tất nhiên sẽ xinh đẹp như Cừu xinh đẹp rồi.”
Mời các bạn đón đọc Bến Bờ Hạnh Phúc của tác giả Tư Khấu.