Thời gian trôi qua trong một vụ án giết người cũng tựa như khi ta xoay một vòng quay may mắn. Chiếc vòng ấy sinh ra là để quay. Một vòng quay hoàn hảo. Bạn, một thám tử, nên cảm ơn vì nó quay chậm vừa đủ để bạn xác định các dữ kiện của vụ án. Cái vòng quay đó, nếu lỡ chạm vào quá sớm hoặc cho dừng không đúng chỗ, ô manh mối sẽ vuột qua và biến mất. Quan trọng hơn, mọi thứ sẽ không bao giờ quay trở lại ban đầu. Bạn chỉ có duy nhất một cơ hội để quay đúng. Thậm chí bạn có thể khiến vụ án bế tắc nếu như không biết bản thân đang làm gì trong lần chạm đầu tiên.
Liệu đây có phải là sự thật: Chúng ta có thể trở thành những sinh vật nguy hiểm nhất hành tinh?
Suốt 23 năm rưỡi làm công tác phòng chống tội phạm, tác giả Joe Kenda xác nhận rằng đó thật sự là sự thật, trong mọi trường hợp. Ông thấy hầu hết các động vật khác chỉ săn giết vì nhu cầu, trong khi con người có thể và sẽ xuống tay để được thoả mãn hay vì các lý do bẩn thỉu khác.
Joe Kenda trở thành thám tử điều tra các vụ giết người vì muốn tìm hiểu tại sao con người lại sát hại lẫn nhau, và cũng vì muốn loại bỏ những điều xấu xa nhất đến từ tội ác xấu xa nhất này. Ông muốn gột bỏ điều tồi tệ nhất này ra khỏi xã hội của chúng ta.
Nếu bạn muốn biết điều gì xảy ra khi điều tra các vụ giết người, hãy theo chân Joe Kenda trong những trang sách và tác giả sẽ cho bạn thấy. Hãy luôn lưu ý: Bạn có thể không muốn nhìn thấy thực tế gây ra bởi những kẻ sát nhân đáng sợ nhất trong thế giới của chúng ta. Nếu bạn không nghĩ mình có thể đi sâu vào những khía cạnh đen tối nhất của bản chất con người, hãy cân nhắc việc đặt cuốn sách này xuống, bởi vì nó có thể đả kích bạn. Nhưng nếu bạn quan tâm đến sự thật, thì bạn đang đọc đúng sách rồi đấy.
***
Joe Kenda là một sĩ quan cảnh sát ở thành phố Colorado Springs, bang Colorado, Hoa Kỳ. Trong hơn 23 năm sự nghiệp tại đây, ông đã tham gia điều tra tổng cộng 387 vụ án giết người và tìm ra kẻ thủ ác trong 92% số vụ đó.
Săn kẻ giết người gần như cuốn sách hồi ký nghề nghiệp của ông. Nhưng nó không chỉ bao gồm những vụ án ghê rợn, đẫm máu hay những chiến tích huy hoàng của một cảnh sát. Cuốn sách cho thấy cái ác trong kẻ phạm tội và cả những nét nhân văn trong con người.
Joe xuất thân trong một gia đình di cư, lộn xộn và đầy thù hằn. Lớn lên, ông học đại học, nhắm đến bằng thạc sĩ trong lĩnh vực ngoại giao quốc tế. Nhưng bởi như ông viết: “Trường đại học không dạy ta những lẽ thường ở đời”. Ông rời khỏi giảng đường, thất nghiệp và lận đận cho đến khi gắn bó với công việc cảnh sát “như một cái nghiệp”.
Ngay từ những ngày đầu ở sở cảnh sát, ông đã được đặt cho biệt danh “kẻ chuyên thu hút rắc rối”. Danh tiếng này được duy trì suốt cả 23 năm và 6 tháng mà ông làm việc trong ngành. Bắt đầu từ ngày ông là một “ma mới” tập tành làm công việc tuần tra cho đến khi ông là một Trung úy – quản lý một bộ phận chuyên phá án, những vụ giết người và những kẻ sát nhân luôn xuất hiện trong cuộc sống của ông.
Tác giả cảnh báo: “Nếu bạn không nghĩ mình có thể đi sâu vào những khía cạnh đen tối nhất của bản chất con người, hãy cân nhắc việc đặt cuốn sách này xuống, bởi vì nó có thể đả kích bạn. Nhưng nếu bạn quan tâm đến sự thật, thì bạn đang đọc đúng sách rồi đấy”, khi mời gọi bạn đọc “theo chân ông” trên những trang sách.
Và quả thật, trong thế giới của Joe, rất nhiều người quá bận để cố gắng giết hại nhau, hoặc đe dọa giết nhau.
Ông phụ trách khu phức tạp nhất của thành phố, đụng độ những tên côn đồ cộm cán nhất, một địa bàn nóng về tội phạm. Thường các vụ ẩu đả hay xảy ra vào đêm, những kẻ bạo lực đập vỡ đầu nhau bằng chai bia hay sẵn sàng rút súng nã vào nhau như một cảnh trên phim.
Càng dấn thân vào nghề, ông ngày càng phải chứng kiến nhiều cái chết hơn, nhiều sự điên rồ và độc ác, kinh tởm hơn mà con người có thể làm với nhau.
Ông chua chát: ngày nay, con người là loài tàn nhẫn, hung dữ và nguy hiểm nhất. Qua cuốn sách người đọc có thể bất ngờ với những điều xấu xa mà con người có thể làm với vợ, chồng, con cái, bạn bè và người lạ.
Tác giả phân tích bối cảnh xã hội nơi ông phụ trách để dự đoán và nắm bắt tâm lý kẻ thủ ác. Chính vì vậy mà cuốn sách còn có những hiểu biết rất sâu sắc về địa lý và lịch sử dân cư của vùng đất ông đang chịu trách nhiệm bảo vệ. Joe đã đưa những điều này vào sách, làm cho những câu chuyện mà ông kể lại thêm phần sinh động và cũng đỡ ngột ngạt hơn với súng, dao và máu.
Ông cũng đưa vào sách những kiến thức về nhận định vết thương để xác định hung khí gây án khi kể lại cho bạn nghe một vụ án phức tạp. Bạn đọc cũng dễ dàng bắt gặp những pha suy luận rất Sherlock Holmes của Joe khi ông bước vào một hiện trường vụ án và nhìn nhận, suy luận để lần ra manh mối tên sát nhân.
Và Săn kẻ giết người cũng vén màn cho người đọc những động cơ giết người phổ biến nhất. Cuốn sách còn mang đến cả kiến thức về việc bạn có nên sở hữu một khẩu súng không, cách cảnh sát thẩm vấn nghi phạm khi nào cần lịch sự, khi nào cần chợ búa, cách bồi thẩm đoàn phán quyết – đôi khi chẳng được theo công lý cho lắm.
Và với bạn đọc, cuốn sách dù mở ra những điều tồi tệ nhất của con người có thể làm với nhau, nhưng dưới trái tim đầy trắc ẩn của vị cảnh sát, tinh thần bảo hộ công lý không khoan nhượng của ông ấy, mỗi người đọc đều có thể cảm thấy được ánh sáng của nhân văn và tình thương yêu của con người vẫn luôn có chỗ trong cuộc sống.
Đây là một cuốn tự truyện đáng đọc, vì nó hấp dẫn như một cuốn tiểu thuyết, kịch tính, sâu sắc, dù trần trụi và không khỏi khiến bạn phải rợn người.
***
“Thời gian trôi qua trong một vụ án giết người cũng tựa như khi ta xoay một vòng quay may mắn. Chiếc vòng ấy sinh ra là để quay. Một vòng quay hoàn hảo. Bạn, một thám tử, nên cảm ơn vì nó quay chậm vừa đủ để bạn xác định các dữ kiện của vụ án. Cái vòng quay đó, nếu lỡ chạm vào quá sớm hoặc cho dừng không đúng chỗ, ô manh mối sẽ vuột qua và biến mất. Quan trọng hơn, mọi thứ sẽ không bao giờ quay trở lại ban đầu. Bạn chỉ có duy nhất một cơ hội để quay đúng. Thậm chí bạn có thể khiến vụ án bế tắc nếu như không biết bản thân đang làm gì trong lần chạm đầu tiên.” Joe Kenda
Tóm tắt ngắn gọn 340 trang sách: ” Hồi ức và kinh nghiệm của một cảnh sát về hưu sau hơn 23 năm công tác phòng chống tội phạm.”
Nếu bạn trông chờ một câu chuyện fiction máu me với tổ lái tốt và những cú lượn ngoạn mục, hãy nhớ kỹ tựa sách này và lướt qua nó khi gặp. Nếu bạn yêu những câu chuyện có thật, mộc mạc và đầy hoài niệm cũng như tâm tư tình cảm và cả tâm huyết một đời cảnh sát, hãy chừa một chỗ trong giá sách của mình cho cuốn sách này.
Tác giả là cảnh sát đã về hưu, và 387 vụ án trong suốt 23 năm hành pháp đã quấy rối cuộc sống về hưu an nhàn của ông, cả về tinh thần lẫn thể chất. Một cơ duyên tình cờ đã khiến ông quyết định chia sẻ cuộc đời sự nghiệp của mình cho công chúng. Thành quả về hưu của ông, chính là series đình đám “Homicide Hunter” và cuốn sách này, “I will find you”.
P/s: Hình ảnh chỉ mang tính chất câu view, bản chất cuốn sách không làm người đọc rợn da gà như ảnh.
Gigi Bui
***
Thời gian trôi qua trong một vụ án giết người cũng tựa như khi ta xoay một vòng quay may mắn. Chiếc vòng ấy sinh ra là để quay. Một vòng quay hoàn hảo. Bạn, một thám tử, nên cảm ơn vì nó quay đủ chậm để bạn xác định các dữ kiện của vụ án. Cái vòng quay đó, nếu lỡ chạm vào quá sớm hoặc cho dừng không đúng chỗ, ô manh mối sẽ vuột qua và biến mất. Quan trọng hơn, mọi thứ sẽ không bao giờ quay lại vị trí ban đầu. Bạn chỉ có duy nhất một cơ hội để quay đúng. Thậm chí bạn có thể khiến vụ án rơi vào bế tắc nếu như không biết bản thân đang làm gì ngay từ lần chạm đầu tiên.
- CỰU CẢNH SÁT ĐIỀU TRA JOE KENDA
Nhà tôi thật ra giống gia đình quái gở Addams* hơn là gia đình tài phiệt Walton*. Ôm dường như là hành động vô nghĩa với mọi người trong nhà, đến khi tôi lớn lên vẫn thế. Những chuyến đi chơi lễ cũng hết sức hiếm, vậy nên chuyện bố mẹ quyết định đưa anh trai và tôi đến Sở thú Pittsburgh có thể coi là một sự kiện lớn.
Điểm dừng chân đầu tiên của chúng tôi tại vườn thú là Nhà Linh trưởng. Khi đến gần, tôi chợt phát hiện ra một tấm biển với dòng chú thích: “Quanh góc này, bạn sẽ nhìn thấy loài vật nguy hiểm nhất hành tinh”.
Cảm thấy khá ngạc nhiên, tôi chạy vòng quanh cái góc ấy và dừng chân trước một chiếc gương, một chiếc gương to tướng cao từ trần đến sàn phản chiếu hình ảnh của toàn bộ những người đang dạo quanh sở thú, kể cả tôi. Tôi đứng lại và nhìn vào trong gương một lúc lâu, đủ lâu để suy nghĩ về thông điệp của tấm biển.
Khái niệm con người là loài thú nguy hiểm thực sự tác động mạnh đến tôi. Tôi tự hỏi liệu đây có phải là sự thật. Chúng ta có thể là những sinh vật nguy hiểm nhất hành tinh ư?
Tôi suy tư về câu hỏi đó lâu đến nỗi mẹ phải hét toáng lên thì tôi mới tiếp tục di chuyển cùng dòng người ở đấy. Ý nghĩ về việc xem con người như những kẻ săn mồi khát máu cứ bám víu lấy tâm trí tôi.
Suốt 23 năm rưỡi làm công tác phòng chống tội phạm, tôi xác nhận rằng đó thật sự là sự thật, trong mọi trường hợp. Tôi thấy hầu hết các động vật khác chỉ săn giết vì nhu cầu, trong khi con người có thể và sẽ xuống tay để được thỏa mãn hay vì các lý do bẩn thỉu khác.
Tôi trở thành thám tử điều tra trong các vụ giết người vì tôi muốn tìm hiểu tại sao con người lại sát hại lẫn nhau, và cũng vì tôi muốn loại bỏ những điều xấu xa nhất đến từ tội ác xấu xa nhất này. Những kẻ giết người sẽ phải chịu án chung thân hoặc tử hình, vì vậy, tôi đã lý luận rằng giết người phải là hành vi phạm tội tồi tệ nhất, và tôi muốn gột bỏ điều tồi tệ nhất này ra khỏi xã hội của chúng ta. Trong suốt quãng đời hai mươi mấy năm ấy, tôi đã trấn áp không ít hành vi phạm tội, không dám nhận là nhiều, nhưng cũng khá nhiều.
Nếu bạn muốn biết điều gì xảy ra khi điều tra các vụ giết người, hãy theo chân tôi trong những trang sách tiếp theo và tôi sẽ cho bạn thấy. Tuy nhiên, hãy luôn lưu ý: Bạn có thể không muốn nhìn thấy thực tế gây ra bởi những kẻ sát nhân đáng sợ nhất trong thế giới của chúng ta. Nếu bạn không nghĩ mình có thể đi sâu vào những khía cạnh đen tối nhất của bản chất con người, hãy cân nhắc việc đặt cuốn sách này xuống, bởi vì nó có thể đả kích bạn. Nhưng nếu bạn quan tâm đến sự thật, thì bạn đang đọc đúng sách rồi đấy.
Có thể bạn đã biết hoặc không, tôi là một sĩ quan cảnh sát ở thành phố Colorado Springs, bang Colorado, Hoa Kỳ. Trong 19 năm sự nghiệp tại đây, tôi đảm nhận vai trò thám tử trong các vụ trọng án. Tôi đã tham gia điều tra tổng cộng 387 vụ án giết người và tìm ra kẻ thủ ác trong 92% số vụ đó. Vì vậy, bạn có thể nói tôi đã hoàn thành tốt 92% công việc, hoặc bạn có thể nhận định tôi là tên gà mờ không thể tìm ra lời giải cho 8% các vụ án còn lại của mình.
Tôi vẫn luôn day dứt về những vụ án mà mình chưa phá được, nhưng tôi yêu công việc này, và tôi muốn nói rõ rằng tôi chưa bao giờ là gã kỵ sĩ cô độc khi giải quyết các vụ án. Sát cánh bên tôi luôn có những nhóm chuyên gia thực thi pháp luật, bao gồm các giám sát viên, đồng nghiệp thám tử và các nhân viên tuần tra, những người đã đóng góp mọi kỹ năng cùng sự hỗ trợ trong mọi vụ án mà tôi góp mặt. Tôi sẽ không bao giờ có thể giải quyết bất kỳ vụ án nào nếu thiếu đi sự trợ giúp và động viên của họ.
Cũng như mọi cơ quan thực thi pháp luật khác trên toàn nước Mỹ, chỗ chúng tôi có nhiều nhân viên với những điểm độc đáo riêng. Chúng tôi có một chàng trai có thể mở bất kỳ loại khóa nào, một người khác có thể gắn và theo dõi cá nhân (dưới sự cho phép của tòa án) bằng các thiết bị ghi hình, điện thoại, và cả trên màn hình máy tính, và còn nhiều người khác khi truy tìm dấu tích và điều tra nghi phạm thì cứ phải gọi là xuất quỷ nhập thần. Khi tôi cần các thông tin trong chiếc máy tính vừa được thu giữ, tôi sẽ gọi cho vị thiên tài công nghệ của cơ quan, một điều tra viên giỏi như Sherlock Holmes chỉ với bàn phím máy tính. Bất cứ lúc nào chúng tôi có một nhiệm vụ bí mật khó khăn đòi hỏi cả tinh thần minh mẫn lẫn thể chất tráng kiện, những người anh em luôn sẵn sàng ở đó. Họ là những người đóng góp to lớn cho các cuộc điều tra của chúng tôi.
Nhiều năm trôi qua, tôi cũng học được kha khá kinh nghiệm từ các đồng nghiệp của mình. Khi mới bước chân vào nghề, các vị sếp thường xuyên hét lớn vào mặt và gọi tôi là một thằng ngốc, nhưng họ đã đúng. Khi học hỏi từ những người biết rõ mình đang làm gì, kỹ năng của bạn sẽ càng ngày được cải thiện. Đó là cách bạn trở thành một chuyên gia.
Trong suốt sự nghiệp của mình, tôi đã phục vụ năm nhiệm kỳ cảnh sát trưởng khác nhau. Mỗi người đều có phong cách lãnh đạo riêng, nhưng tất cả đều là những chuyên gia tuyệt vời và tôi đã học hỏi được rất nhiều từ họ. Tất cả những người tôi làm việc cùng đều xứng đáng được vinh danh long trọng vì những gì họ đã đóng góp cho các cuộc điều tra được đề cập trong cuốn sách này, chứ không chỉ đơn thuần là cảm ơn.
Tôi thích cùng họ giải quyết và truy bắt bọn tội phạm đường phố. Dù không được trả công và vợ tôi có thể phản đối, có lẽ tôi vẫn sẽ làm. Với tôi, nó như một sứ mệnh. Khi một con quái vật đang gieo rắc nỗi kinh hoàng cho người khác, bạn có thể đứng lên hoặc vẫn tiếp tục ngồi đó. Tôi thì sẽ luôn vùng dậy vì những nạn nhân của các vụ giết người. Và tôi tự hào về điều đó.
Càng yêu thích công việc đối đầu với những tên giết người xấu xa nhất, thì những góc tối của nghề này càng gây hại cho tôi và gia đình. Tôi đã từ chức vào một ngày mà tôi thực sự mất kiểm soát với cảm xúc và cảm thấy bản thân đang dần biến thành chính những kẻ mà tôi vẫn luôn truy đuổi. Sau khi ổn định tinh thần, tôi nghĩ mình đã đến lúc nghỉ hưu. Tôi nghĩ mình đã có thể khép chặt những cánh cửa ký ức và chặn chúng lại bằng một bức trường thành. Tôi cũng nghĩ rằng, sau ngần ấy thời gian, giờ tôi có thể bỏ lại phía sau những nỗi kinh hoàng mà mình từng chứng kiến.
Nhưng tôi đã sai.
Rồi may mắn thay, tôi tìm ra một con đường khác để gầy dựng lại cuộc sống và sự tỉnh táo trong tôi. Hoặc, tôi nên nói rằng, chính con đường ấy đã tìm đến tôi.
Đến thời điểm viết cuốn sách này, chúng tôi đã bắt đầu bấm máy mùa thứ bảy của Homicide Hunter* (Tạm dịch: Thợ săn kẻ giết người) cho kênh truyền hình Investigation Discovery, thu hút khoảng 30 triệu người xem ở Hoa Kỳ, và phát sóng rộng rãi khắp gần 200 vùng lãnh thổ trên thế giới. Ý tôi là là việc thuật lại những câu chuyện của tôi như một liều thuốc. Nó là một cách giải phóng nỗi đau và sự kinh hoàng tích lũy trong suốt sự nghiệp làm cảnh sát kiêm thám tử điều tra các vụ sát nhân. Giờ tôi viết cuốn sách này cũng với lý do đó: chia sẻ những câu chuyện này sẽ làm giảm gánh nặng tôi đang mang.
Việc công bố những câu chuyện này đã tạo ra sức ảnh hưởng vô cùng bất ngờ. Bây giờ, mọi người dường như tương tác tích cực với tôi hơn, chứ khi còn là một nhân viên cảnh sát, chẳng mấy khi tôi nhận được sự yêu mến hay tôn trọng từ mọi người. Tôi tận dụng sự thù hận trên đường phố để điều khiển bản thân mình, để hoàn thành công việc. Trước đó, tôi chỉ biết đến sự khinh miệt mà những kẻ giết người, gia đình của họ, và những người sợ hãi tôi ném vào mình. Mạng sống của tôi đã từng bị đe dọa vô số lần. Họ cũng đe dọa giết vợ con tôi, và cả chú chó của tôi. Lòng tôi đã chất đầy hận thù như vậy đấy. Nhưng khi tôi lên sóng truyền hình, mọi thứ bỗng nhiên đảo lộn. Tôi thực sự cảm thấy được tôn trọng. Những người lạ mặt muốn nói chuyện với tôi tại các sân bay, trung tâm mua sắm và trên sân golf.
Tôi không phải là người nổi bật nhất trên các phương tiện truyền thông xã hội, nhưng có ít nhất sáu trang hâm mộ chương trình Homicide Hunter trên Facebook, bao gồm cả một trang với tên gọi “Con Quái vật Kenda”.
Sau 23 năm lặn ngụp trong bóng tối của bản chất con người, giờ đây tôi đang tận hưởng ánh sáng, và tôi thích chia sẻ những câu chuyện của mình. Tôi không biết lý do tại sao điều này lại thành ra đúng đắn, hoặc cũng chẳng rõ cái khiếu kể chuyện đến từ đâu. Nhưng hẳn là chẳng có chuyên gia kể chuyện nào lớn lên trong một gia đình toàn cáu gắt và cãi vã như tôi (haha).
*
Bây giờ, tôi xin phép được bắt đầu.
Rất nhiều người quá bận để cố gắng giết hại nhau, hoặc đe dọa giết nhau. Vì vậy, trở thành một thám tử điều tra án mạng như một cái nghiệp đến với tôi.
Mời bạn đón đọc Săn Kẻ Giết Người của tác giả Joe Kenda & Hoàng Minh Hùng (dịch).