Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nhận xét: “Tập sách này gọi là tản văn thì hơi chật so với những cảm xúc chảy tràn của Thị, nên cảm giác chữ này, câu này hình như vẫn chưa chở hết cái tình cảm đầm đìa ở trong lòng kia. Đọc Thị, lại như thấy một cô nàng váy áo chăm chút chia những món quà nho nhỏ đến từng người, dù là người mới gặp”.
Những ngày hè đầy ắp kỷ niệm vàng hươm buổi sáng, chói chang buổi trưa, gàu nước mát lịm, trong vắt múc lên từ dưới giếng bắt đầu mỗi buổi chiều và cả những buổi tối rộn ràng chơi trốn tìm hay đột kích vào vườn nhà hàng xóm.
Rời xa xóm nhỏ tới những cánh đồng, bạn đang về ngang mùa gặt, nghe mùi rơm rạ mới. Những que kem mát lạnh mùa hè mà có khi phải đổi bằng nhiều lằn roi của mẹ vì cái tội mang đồ trong nhà đi đổi vẫn mát lạnh và thơm. Bánh khoai khô, xôi sắn đầu đông, bún hến… vẫn thơm ngọt ngào và dù đã no bạn vẫn muốn chìa bát ra xin thêm bát nữa.
Đọc tản văn “Mùa trôi trên quang gánh” của Hương Thị, bạn đọc như đang ngồi trên chuyến tàu trở về tuổi thơ. Chuyến tàu chở những giấc mơ. Khi con tàu dừng hẳn, chào mừng bạn đã đỗ xuống sân ga tuổi thơ.
Mùa Trôi Trên Quang Gánh gồm có: