Nội dung cơ bản của truyện cũng có phần nào tương tự như "All In Love" hay "Anh Không Thích Thế Giới Này, Anh Chỉ Thích Em". Cả cuốn sách kể về quá trình quen biết, yêu đương, những khó khăn, ngọt ngào mà nữ chính cũng chính là tác giả đã trải qua với chồng cô ấy.
Một trong những lý do tôi quyết định mua sách là vì nó được NPH Nanu cũng như nhiều nơi khác quảng cáo là cùng motif với "All In Love" hay "Anh Không Thích Thế Giới Này Anh Chỉ Thích Em" nhưng nam chính còn tuyệt vời hơn, vì anh ta có thật, có cả ảnh chứ không mập mờ như nam chính hai truyện kia. Một lý do khác nữa là vì tác giả là thế hệ 9x. Điều đó thật sự làm tôi tò mò: "Trong mắt một 9x tình yêu sẽ như thế nào?" Và từ những gì tôi đọc được thì đây là một tình yêu sặc mùi so sánh và khoe khoang.
Vì sao tôi nói như vậy? Vì nữ chính không thể nhớ ngày sinh của ba mẹ cũng như chồng mình nhưng lại có thể thuộc vanh vách ngày sinh tất cả các thần tượng, và dựa vào đó để nhớ sinh nhật cũng như các ngày quan trọng của mình và người thân. Bất cứ chuyện gì nữ chính cũng đem chồng ra so sánh với các nam thần tượng… dù là vô tình hay cố ý. Đó là chưa kể tính cách nữ chính, ôi trời ơi mọi người ạ, cứ gọi là nhão nhẹt luôn, mà theo ngôn ngữ dân gian người Việt Nam mình gọi là “dẹo chảy nước”.
Nữ chính là thế, còn nam chính Mr.Bu thì sao? Nếu Từ Vi Vũ ghi dấu ấn cho tôi với sự vô sỉ, hài hước và câu nói kinh điển “Thanh Khê, em có muốn đến chà đạp anh không?” hay như F-Kun làm tôi nhớ đến tình yêu đầy hi sinh và thầm lặng thâm tình, cũng đóng đinh vào lòng tôi với câu nói làm nên thương hiệu “Anh không thích thế giới này, anh chỉ thích em.” thì Mr Bu hoàn toàn không có một dấu ấn nào cả. Tất cả những gì tôi nhớ về chàng trai này đại ý là: Một người đẹp trai, chiều vợ và chạy theo sở thích “yêu thần tượng” của vợ… Mà những điều đó đều thể hiện qua lời kể của vợ anh ta - Hết!
Có thể bức tường thành mà Cố Tây Tước và Kiều Nhất xây dựng cho Từ Vi Vũ và F-Kun quá lớn, mà tuổi đời cũng như tuổi nghề của Meng Qi Qi còn non nên chưa đủ trải nghiệm cũng như bút lực để viết nên một câu chuyện hay. Thật sự đọc bộ này tôi có cảm giác như đọc truyện teen và hình như tác giả uống hơi nhiều sữa fristi, giúp trí tưởng tượng bay cao và xa… :v
Điển hình có một đoạn tác giả so sánh chiều cao của chồng mình với Ngô Diệc Phàm. Mr.Bu cao 1m83, Ngô Diệc Phàm cao 1m87. Và cô hùng hồn khẳng định Ngô Diệc Phàm cao hơn Mr.Bu “CẢ MỘT CÁI ĐẦU”. Ai có thể cho tôi biết cái đầu của một người đàn ông trưởng thành nào chỉ dài 4cm?
Đọc xong cuốn sách này tôi chỉ có thể đúc kết ra một bài học: “Quảng cáo đúng là lừa tình mà.”
Rồi, nội dung là vậy, còn về sách. Đầu tiên là phần bìa. Nói thật nhiều bạn khen bìa đẹp, nhưng tôi chỉ thấy nó dễ nhìn, không ấn tượng, typo cũng không hợp. Băng giấy màu xanh đi kèm càng làm bìa trở nên quê hơn.
Sách được in trên nền giấy trắng thông thường, dàn trang thì super thưa thớt, một trang được vài dòng, thêm nhiều trang bỏ trống, chèn hình, nên nhờ vậy sách mới có độ dày hơn 300 trang. :v Chứ dàn đàng hoàng thì mình nghĩ số trang sẽ thấp hơn con số thật rất nhiều, và tất nhiên điều đó cũng đồng nghĩa với giá bìa cũng sẽ hạ xuống. Ngoài ra không biết các bạn có gặp tình trạng xô lệch dòng ở những trang đầu của sách cũng như rất nhiều trang còn dính với nhau. (Cụ thể mình bị dính 6 trang, 4 người bạn mà mình hỏi cũng bị dính ít nhất 2 trang.). Bookmark mỏng lét :v. Bù lại gáy sách được đóng chắc, mình và bạn mình đều không bị tình trạng lỏng keo.
Nếu được hỏi có giới thiệu quyển sách này cho bạn bè hay không, thì mình xin nói thẳng là KHÔNG. Nhưng nếu bạn thích thể loại truyện teen, yêu thế giới hường phấn, mơ mộng soái ca thì có thể bạn sẽ thích cuốn truyện này đấy.
P/S: Không biết có ai giống mình không chứ cá nhân mình thấy Mr.Bu nhìn cũng bình thường mà TT_TT đâu có đẹp trai lồng lộn như mấy page kia đưa tin đâu mà gọi soái ca nhỉ? Soái ca là gì các bạn biết không? LÀ ĐẸP TRAI – LÀ ĐẸP TRAI ĐẤY!
-------
Review by #Lạc_Thiên Dung Hoa
Mời các bạn đón đọc Mr.Bu Không Phải Idol Của Tôi của tác giả Meng Qi Qi.