Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Nhật Ký Những Kẻ Chán Đời - Xù Coke & Six Feet Under

“Đỉnh cao của nỗi buồn chính là sự chán nản, khi chúng ta không tìm ra lý do để tận hưởng cuộc sống theo một cách nào đó. Nhưng cũng trong chính những lúc như thế, tôi lại gặp Six Feet Under, tại Nhật Kí Lạ Group – tổ chức dành cho những người viết văn. Hai người đàn ông ngồi chung một căn phòng, ở đó, chúng tôi không nói với nhau câu nào, chỉ có văn chương giải đáp tất cả. Chúng tôi đã viết cuốn sách như muốn cào cấu thế giới bằng sự cô đơn của mình. Sau đó, chính sự đồng cảm, chia sẻ và cũng chung một tư duy trong lối viết khiến tôi và Six Feet Under nảy sinh ra ý định cùng nhau tạo ra một sản phẩm văn học dựa trên dòng nhật ký cá nhân, với những gam màu khác nhau, tạo nên một dòng chảy chung về đời sống, suy nghĩ của những người đã từng rơi vào mớ hỗn độn của cảm xúc ấy. Tôi tin rằng một Xù Coke tỉnh táo nhưng bất cần và một Six Feet Under nhẹ nhàng, lãng mạn sẽ tổng hòa được, tạo nên thứ mùi vị nào đó giản dị nhưng không kém phần tinh tế và sâu sắc.”

Và họ đã cùng làm điều đó bằng cả trái tim mình.

***

Thằng chơi trống có bộ râu quai nón đang lẩm bẩm chửi vì show diễn chưa thể bắt đầu, do thằng chơi guitar lead chưa đến. Việc này dù vẫn diễn ra thường xuyên, nhưng vì đám fans phía dưới gào thét kinh quá đâm ra đứa nào cũng sốt ruột. Nhưng đúng 8 giờ 30, không chậm một phút, thằng chơi guitar cũng phi như Ducati lên thẳng sân khấu, cầm guitar và nói: "Bắt đầu", cả lũ ngơ ngác nhưng nhạc vẫn nổi lên, trong sự hò reo bất tận.

Thằng chơi guitar mang lên sân khấu dáng vẻ của một nhân viên văn phòng: Quần âu, áo sơ mi trắng, đi giày da và một cái ca táp đen sì, rõ ràng là tạo sự tò mò cho người khác. Nhưng bỏ qua vấn đề đó, nhạc vẫn hay, solo vẫn chất lượng, và hơn hết là chẳng ai để tâm đến thằng đó là ai. Nhưng 30 phút trước, thằng chơi guitar có mái tóc bồng bềnh như sóng biển ấy còn đang đứng ngoài đường, ra rả bán chảo chống dính. Mấy bà cô xúm vào đông nghịch, khen nó đẹp trai, khéo mồm, nhưng cũng chẳng ai mua cho nó nổi lấy một cái giẻ lót nồi. 8 giờ 25, nó xin nghỉ sớm năm phút để phi như bay đến một nơi cách đó không xa và chơi nhạc. Ở đây, nó không kiếm được là bao, nhưng lại cho nó cái cảm giác của nghệ sĩ , quên đi nhiều thứ. Rồi tất nhiên, khi hạ màn, mọi vấn đề vẫn tồn tại ở đó, trước mặt nó.

Mời các bạn đón đọc Nhật Ký Những Kẻ Chán Đời của tác giả Xù Coke & Six Feet Under.