Chủ nhân giải thưởng Nobel Văn chương năm 2008 có một năng lực kỳ lạ trong việc tạo ra một màn sương mỏng dịu dàng trên số phận nhiều khi khốc liệt mà các nhân vật của ông phải trải nghiệm. Le Clézio, biệt tài về thấu hiểu đời những con người bên lề hay ở trên đường biên của các thế giới, quả đúng là người thuộc về “những khởi hành mới” như Viện Hàn lâm Thụy Điển từng vinh danh ông. Ở Những nẻo đường đời mỏng manh này, đó là những khởi hành mới của niềm hy vọng vào con người.
Tập truyện ngắn Những Nẻo Đường Đời Và Những Bản Tình Ca gồm có:
***
Jean-Marie Gustave Le Clézio sinh ngày 13 tháng Tư năm 1940 tại Nice; ông xuất than trong một gia đình gốc Bretagne đã di cư đến đảo Maurice từ thế kỷ XVIII.
Được mệnh danh là “nhà văn du mục”, J. M. G. Le Clézio chưa bao giờ ngừng viết từ tuổi lên bảy lên tám, nhưng không tác phẩm nào trong số đó được công nhận trước Le process-verbal (tạm dịch: Biên bản), cuốn tiểu thuyết đầu tay của ông xuất bản vào tháng Chín năm 1963 và đoạt giải Renaudot. Đến nay, ông đã cho ra mắt khoảng ba mươi tác phẩm. Năm 1980, ông vinh dự nhận Giải thưởng lớn Paul-Morand do Viện Hàn lâm Pháp trao tặng cho tiểu thuyết Sa mạc.
Jean-Marie Gustave Le Clézio cũng là cái tên được vinh danh tại giải Nobel Văn chương 2008.
***
Tôi không còn nhớ rõ ngày tôi gặp Maramu lần đầu tiên. Tôi vừa bước ra khỏi tuổi thơ, còn cô, cô đã là một phụ nữ. Cô tên là Jehanne, nhưng người ta gọi cô bằng cái tên maohi(21) của cô, Maramu, Gió Phương Nam. Hồi đó cha và tôi sống trong căn nhà bên bờ biển, ở Punaauia. Ông làm bác sĩ tại bệnh viện Mamao. Cha ly thân với mẹ khi tôi lên chừng sáu hay bảy tuổi. Kỷ niệm tôi còn lưu giữ là tiếng cười, là giọng nói khẽ ngân nga của bà. Chính vì bà mà cha tôi đã đến đây lập cư, thế rồi bà bỏ ông để đi theo một người Mỹ đến Los Angeles. Cha bảo mẹ bỏ đi là vì cha không còn làm mẹ vui cười nữa. Ông dẹp bỏ tất cả những gì có thể nhắc ông nhớ về mẹ, những bức thư, những tấm hình, kể cả những món đồ mỹ nghệ bà mua. Dẫu vậy, một hôm tôi tìm thấy một bức ảnh cũ, chụp hồi họ mới cưới nhau. Hai người đứng trên boong, một con phà, giữa những người khác. Bên ông, trông bà bé nhỏ và mảnh khảnh, với khuôn mặt Á Đông và mái tóc màu đồng. Tôi đã giữ bức ảnh trong phòng mình, bỏ vào một chiếc hộp bí mật mà tôi dùng để đựng những thứ quan trọng. Rồi cuối cùng tôi quên bẵng nó đi.
Maramu là một con người kỳ lạ nhất mà tôi từng biết. Cô có thể bất chợt vào nhà chúng tôi, như một nữ thần với làn da sẫm, khuôn mặt thơ trẻ, đôi mắt hiền từ và cách xa nhau, và khi cái nhìn của cô trở nên mệt mỏi, con mắt trái lảo đảo khiến cô nhuốm vẻ thẫn thờ. Đặc biệt nhất là cô có mái tóc đẹp tuyệt trần, bồng bềnh và đen nhánh, nó trùm lấy người cô và buông ngang hông như một món đồ trang sức hoang dã.
…
Mời các bạn đón đọc Những Nẻo Đường Đời Và Những Bản Tình Ca của tác giả Le Clézio.