Tập truyện ngắn Tình Thư Trên Cát gồm có:
***
Nguyễn Đình Bổn
“Chúng ta đã sống trong một thời đại đầy những nghi kỵ!”. Giờ đây, khi đã tỉnh hẳn nhờ hoài niệm, anh bỗng tin một cách chắc chắn rằng rồi mình sẽ được gặp lại nàng và nói với nàng câu nói ấy!..
Có một đêm anh nằm mơ thấy nàng và điều đó đã làm anh tỉnh lại nhưng vẫn không thể nào cựa quậy được bởi bị nỗi cô đơn của chính mình trói chặt. Khi đã tỉnh hẳn với đôi mắt mở lớn, qua ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn bếp luôn sáng thâu đêm từ bên dưới hắt lên anh dần nhìn thấy mái nhà lợp tôn xi- măng nơi tiếp giáp vách tường có một lỗ thủng lớn có lẽ là do mèo nhảy tạo thành. Vậy là anh đã ngủ mà không giăng mùng, một điều rất ít khi xảy ra vì anh có thói quen phải ngủ dưới bóng một cái gì đó!
Và rồi anh dần nhớ lại buổi chiều ấy anh đã đi nhậu đến say mèm với người bạn vong niên thân nhất của mình, một nhà thơ chuyên làm những bài lục bát điêu luyện về vần như Truyện Kiều nhưng ý tứ lại tân kỳ đúng như thi ca hiện đại.
Anh còn nhớ lại là trong cơn say, anh đã giành lấy mi-cro từ trong tay cô tiếp viên mũm mĩm và yêu cầu người nhạc công đang chơi cây đàn Organ điện tử hãy chuyển nhạc đệm về điệu Slow cung mi thứ để hát bài “Một cõi đi về” của Trịnh Công Sơn.
Anh còn nhớ là mình đã hát say sưa đến nỗi cứ hát đi hát lại bài hát đó trong lúc người bạn nhà thơ đứng dậy cùng với cô tiếp viên của mình đi vào phòng vệ sinh. Người nhạc công có lẽ đã quen với cách hát như vậy của bất kỳ một gã say nào nên bằng kinh nghiệm của mình lẳng lặng cài tự động để cây đàn điện tử chơi đi chơi lại hoài một khúc nhạc đệm rồi êm ái rời phòng và khi anh mở mắt ra sau một nốt luyến thì anh ta đã khép cửa lại biến mất như có phép đi xuyên tường. Sau đó cô tiếp viên ngồi cùng anh bằng một vẻ lễ phép giả tạo đã đứng lên xin phép anh rời bàn sau khi đã áp vào hông anh bộ ngực đồ sộ của mình một cách nghề nghiệp.
…
Mời các bạn đón đọc Tình Thư Trên Cát.