Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Xin Chào, Ngày Xưa Ấy - Bát Nguyệt Trường An

Có lẽ Mary Sue(*) là một loại bệnh.

Mà chúng ta đều là người bệnh.

Bệnh nhẹ thì không ảnh hưởng tới cuộc sống bình thường.

Bệnh nặng có thể vang danh Cửu Châu —— hức, chẳng hạn như Phù Dung tỷ tỷ ấy.

Mắc bệnh cũng đừng hoang mang, nó chỉ là lời tuyên bố rằng giai đoạn trưởng thành đã bắt đầu.

Điều đáng sợ chính là lúc khỏi hẳn.

Nó cho thấy, trái tim thiếu nữ của bạn đã lớn rồi.

Tuổi già sắp đến, đành nén bi thương thay đổi theo.

Câu chuyện này dành tặng cho rạp hát nhỏ trong đầu tôi suốt 21 năm qua.

Những anh chàng đẹp trai đã lướt qua tôi.

Đừng hâm mộ cô ấy quá, cô ấy chỉ có trong truyện thôi.

Đây là câu chuyện kể về một cô gái nhỏ thích sắm vai nhân vật vừa anh dũng lại vừa dịu dàng.

Cô bé là nữ hiệp, tổng đà chủ, Athena, Usagi Tsukino, Simic, She-ra, Bạch nương tử…

Cô tưởng rằng tất cả mọi người đều yêu cô, thế giới đang chờ cô cứu vớt.

Lại không biết rằng, chẳng ai có thể cứu vớt thế giới, điều cô có thể làm, chỉ là lớn lên.

Sau đó chìm vào biển cả người lớn không thể cứu vãn.

(*) Mary Sue là kiểu nữ chính hoàn hảo thái quá mà người viết sáng tạo nên từ mơ ước của chính mình trong truyện hư cấu và thường bị người đọc căm ghét.

***

Chấn Hoa cao trung hệ liệt gồm có:

***

Dư Chu Chu không biết những ánh mắt đồng loạt hướng về phía mình và sự im lặng kỳ lạ này rốt cuộc có ý nghĩa gì. Ngay lúc cô còn chưa kịp ý thức thì đã thốt ra câu đó rồi, không ngờ lại khiến mấy người này có biểu cảm phức tạp như vậy.

Dư Chu Chu vẫn nhớ lúc cô chị họ nhỏ của mình hoảng hốt ôm cái kéo vào lòng, cho dù tình cảm giữa cô và Dư Đình Đình vẫn rất bình thường, cộng thêm lần trước Dư Đình Đình coi thường người yêu nhỏ của cô khiến quan hệ giữa hai người càng thêm căng thẳng. Nhưng mà, giờ phút này, cô cực kỳ bất bình thay Dư Đình Đình.

Dư Chu Chu giỏi đoán lòng người là vì sức tưởng tượng luôn dồi dào của cô. Suy bụng ta ra bụng người.

Nếu bây giờ là Minami giơ cao món quà mà mình tặng cho Kazuya thì sao?

Cô sẽ nổi giận ngay lập tức.

Dư Chu Chu bước ra khỏi cửa nhà vệ sinh, đứng bên ngoài đám người.

Thế giới được bao phủ bởi tuyết yên lặng đến kỳ lạ, ngay cả tiếng cười đùa ầm ĩ của đám nhóc chơi ném tuyết dường như cũng bị ngăn ở ngoài bởi một cái lồng thủy tinh. Lúc lên lớp tám, khi làm bài tập lý, Dư Chu Chu đọc được một đề mục mới biết được, những lỗ hổng trong tuyết mới rơi có tác dụng hấp thụ âm thanh. Khoảnh khắc đó, cô nhìn chằm chằm vào ngòi bút bi, cái ngày tuyết rơi hồi lớp năm như tái hiện lại trước mắt.

Một cô gái rụt rè đánh vỡ sự im lặng: “Lẽ nào… hộp quà này… là của bạn?”

Dư Chu Chu đã nghĩ ra một đống lý do để thoái thác, kết quả là, câu hỏi này khiến cô hoàn toàn muốn ngất.

Của tôi?

Mời các bạn đón đọc Xin Chào, Ngày Xưa Ấy của tác giả Bát Nguyệt Trường An.