Đêm ấy vào một mùa đông. Gió lạnh mưa rơi.
Từng cơn mưa nối tiếp nhau trút nước tưởng không bao giờ dứt.
Càng ảm đạm hơn nữa, trên đỉnh “Phi Lai sơn trang” gió rít từng hồi, những ngọn cây cao vun vút rung đều từng loạt trong màn đêm, như giận hờn, như căm tức, như đang thóa mạ nhau vậy.
Mọi vật đắm chìm trong khung cảnh đêm cuồng.
Ngoài những vệt chớp ngang trời, chốc chốc lại xé rách tấm màng đen ướt đẫm ấy thì dưới chân núi Phi Lai lại còn có mấy đốm lửa lập lòe.
Những đốm lửa này là do những ánh đèn phát ra từ một ngôi nhà đứng thu mình dưới chân núi.
Ánh đèn xuyên qua khe cửa, lay động từng cơn, lúc mờ lúc tỏ.
Ánh đèn thần bí đó chưa làm cho chúng ta chú ý bằng những tiếng hét lanh lảnh từ trong ngôi nhà vắng kia vang ra :
- Lồ ha… Cơ… toàn… Ồ!… Cửu vi… Bão bùng. Cái gì đã xảy ra trong ngôi nhà hoang vắng kia?
Một cuộc thảm sát?
***
Cao thủ chật tha ma
Kiếm trần ra oai vũ
Thanh Khô trúc thánh kiếm vừa tuốt ra khỏi vỏ chẳng khác con rồng vàng uốn khúc, vũ lộng ra muôn đạo hào quang sáng rực trời.
Thiên Thủ Vệ Đà Cung Chấn Viễn thất thanh hô to:
- A, thực là… K…i…ế…m…
Tiếng nói của lão chưa dứt lời, bóng người đang xoáy tít bỗng phân hai.
Năm vị Thiếu bang chủ Bạch Hạc Bang vừa thấy ánh sáng vàng của trúc kiếm tất cả kêu lên kinh ngạc, miễn cưỡng đưa gươm ra đỡ, bị luồng kiếm phong đẩy ngược dội ra sau sáu bảy thước.
Cừu Thiên Hiệp cao hứng huýt lên tiếng sáo diều ngân vang như rồng gầm giữa biển, thân mình tựa cụm mây ô, kiếm quang vẫn chưa dừng chợp nhoáng, lần thứ hai xuất thủ, sử dụng chiêu Hổ túc cao cương, một trong mười ba đường Sanh tiêu kiếm pháp - chiêu kiếm này biến ra năm thức đánh, hướng vào năm tên thiếu bang chủ điểm mạnh, đâm ngay, chém ngang, phạt xéo, xả đầu… năm tên Bạch hạc bang tuy cách xa sáu, bảy bước, nhưng vẫn còn trong vòng phong tỏa của kiếm phong.
Năm người tuy nhảy ra xa sáu, bảy thước né tránh, song khó thoát khỏi nổi đạo hoàng quang theo như bóng với hình, bất giác đại kinh thất sắc, tất cả đều rống lên, tuốt nhanh thanh kiếm đưa ra nghênh chiêu, tiếp thế.
Không ngờ, kiếm quang lóe mắt, kiếm khí tựa vòng cầu, nhưng thấy Cừu Thiên Hiệp đổi chiêu biến thế miệng lại quát to lên.
- Hãy cầm chặt trường kiếm!
Tiếng “Kiếm” vừa thoát khỏi miệng Cừu Thiên Hiệp, đột nhiên nhiều tiếng “lẻng kẻng” vang lên.
Thiến thủ vệ đà Cung chấn Viễn hai lần kêu thất thanh:
- Ngũ vị thiếu bang chủ? Lui mau!
…
Mời các bạn đón đọc Thiết Thư Trúc Kiếm Tập 1 của tác giả Trần Thanh Vân .