Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Chạy Trốn Mặt Trời - Minh Nhật

Chạy trốn mặt trời là cuốn tản văn mới nhất của “anh Sky” Minh Nhật - chàng nhà văn của lứa tuổi 20 với hàng chục cuốn sách được độc giả trẻ yêu mến như: Sự lựa chọn của bầu trời, Bỗng một ngày đẹp trời, Hà Nội chờ, Một chút mỗi ngày, Nơi cơn gió ngừng chân, Những quân cờ Domino, Café yêu… Trong lời đề tựa cuốn sách, Minh Nhật đã bật mí về tên gọi Chạy trốn mặt trời: “Chạy trốn mặt trời là tên một ca khúc của Đa Sắc, Đen, JGKid và Thảo Phương. Bài hát được viết từ cảm hứng gợi lên từ một bộ phim của Nhật nói về cô gái mang một chứng bệnh kỳ lạ khiến cô không thể tiếp xúc với ánh sáng mặt trời.[…]. Trong bộ phim, cô gái thường ra đường khi đã khuya, chơi đàn guitar tại một bến tầu điện ngầm và trở về nhà trước bình minh.

Tôi nghĩ trong cuộc đời này có những người như tôi – dù không mang căn bệnh quái ác kia – nhưng cũng sợ ánh sáng mặt trời như cô gái kia. Không phải cái mặt trời thật ngoài kia, mà cũng chính là cái mặt trời thật ngoài kia. Mỗi khi nó xuất hiện, người ta nháo nhào ra đường, chen chúc nhau trên những con đường chật hẹp, cố để có mặt đúng giờ tại công sở, cố để quẹt thẻ vào một cái máy trước khi bị trừ lương, và cố gắng chờ đợi cho đến khi nó biến mất, để lại được lao ra đường và hòa và đám đông kia, trở về nhà trong sự mệt mỏi tột cùng. Bản thân mặt trời đã trở thành một chiếc đồng hồ khổng lồ, một chiếc máy nhắc việc, một người giám sát hữu hình khiến cả thế giới này chạy theo, như chính Trái Đất vận động quanh sự kiểm soát của nó.

[…]Thời gian vốn đâu dừng lại cho riêng ai. Nhưng trong cái dòng chảy bắt buộc ấy, có lẽ ta được quyền chọn mình sẽ làm gì, với ai, ở đâu, và như thế nào. Ta không bắt buộc phải hòa mình vào đám đông, chỉ để chứng minh rằng mình cũng tồn tại.”

Với lối viết văn giàu cảm xúc và chất chứa suy ngẫm của Minh Nhật, Chạy trốn mặt trời đã rấy lên trong lòng độc giả trẻ một nỗi trăn trở và thức tỉnh để nhìn lại cuộc sống của mình - suy nghĩ và đấu tranh lựa chọn giữa lối sống nhạt nhẽo, hòa mình vào đám đông và sự khác biệt, tách mình khỏi guồng quay xã hội tài chính để sống là mình, sống với ước mơ và đam mê riêng.

Nhiều câu chuyện giản dị, ngẫu hứng nhưng lại khiến ta giật mình nhìn lại những mối quan hệ quan trọng nhưng lại bị bỏ quên giữa bộn bề cuộc sống. Đã lâu ta không về thăm nhà, vì bận. Đã lâu ta không ngồi café với đứa bạn thân, vì bận. Ta đã quên thói quen gọi điện cho bố mỗi ngày, vì bận. Những câu chuyện trong Chạy trốn mặt trời không đơn thuần là sự sẻ chia, mà còn thúc giục, khích lệ thế hệ trẻ hướng tới sự đổi thay trong cách nhìn về cuộc sống của chính mình.

***

Chạy trốn mặt trời là tên một ca khúc của Đa Sắc, Đen, JGKid và Thảo Phương. Bài hát được viết từ cảm hứng gợi lên dựa trên một bộ phim của Nhật nói về cô gái mang một chứng bệnh kì lạ khiến cô không thể tiếp xúc với ánh sáng mặt trời. Dù rất hiếm nhưng đây là một chứng bệnh có thật, tên y học là Xeroderma Pigmentosum. Làn da và cơ thể của những người mắc chứng bệnh này sẽ bị hủy hoại khi tiếp xúc với tia cực tím trong ánh nắng mặt trời. Trong bộ phim, cô gái thường ra khỏi nhà khi đã khuya, cô chơi đàn guitar tại một bến tàu điện ngầm và trở về nhà trước bình minh.

Tôi nghĩ trong cuộc đời này có những người như tôi, dù không mang căn bệnh quái ác đó nhưng cũng sợ ánh sáng mặt trời như cô gái ấy. Không phải mặt trời thật ngoài kia, mà cũng chính là mặt trời ấy. Mỗi khi nó xuất hiện, người ta nháo nhào ra đường, chen chúc nhau trên những con đường chật hẹp, cố để có mặt tại công sở đúng giờ, cố để quẹt thẻ vào một cái máy trước khi bị trừ lương, và cố gắng chờ đợi cho đến khi nó biến mất để lại được lao ra đường và hòa mình vào dòng người hối hả, trở về nhà trong sự mệt mỏi tột cùng, không biết mình đã làm gì ngày hôm nay và tại sao. Bản thân mặt trời đã trở thành một chiếc đồng hồ khổng lồ, một chiếc máy nhắc việc, một người giám sát hữu hình khiến cả thế giới này phải chạy theo, như chính Trái Đất vận động quanh sự kiểm soát của nó.

Tôi chỉ cảm thấy thật sự thoải mái khi nó đã lặn xuống hoàn toàn, quay sang "quấy rối" nửa bên kia địa cầu. Khi đó, thành phố trở lại yên tĩnh, nhịp sống chậm lại hoàn toàn, mọi người đã tản mát dần về những góc trú chân của họ. Sự yên tĩnh ấy gợi cho tôi nhiều cảm hứng hơn cái ồn ã của một ngày dài. Bản thân sự cô độc lặng lẽ ấy đang chơi một khúc nhạc riêng tràn đầy sinh khí và tự nhiên. Không hề gượng ép, khi ấy tôi làm mọi thứ mình muốn một cách tự do và yên ả.

Có một lần, khi ngồi cà phê đêm trên phố, tôi gặp một nhóm bạn trẻ cùng quán. Mỗi người trong họ làm một việc khác nhau, chậm rãi và yên tĩnh. Người thì ngồi viết thứ gì đó trên một cuốn sổ da, người thì uống cà phê và nghe nhạc từ chiếc loa to của quán treo trên góc tường, người thì xem quyển tạp chí thời trang trước mặt một cách chăm chú, một người nữa đang lắp ngôi nhà đồ chơi bằng gỗ khá lớn từ hộp mô hình với thái độ nghiêm túc và cẩn thận… Tôi ngồi đọc sách, thi thoảng quan sát họ, không phải vì tò mò, mà vì thích thú. Tôi khó có thể diễn tả cảm giác đó cho bạn hiểu bằng từ ngữ hay những tấm ảnh, bởi có những thứ thuộc về cảm xúc con người sẽ chỉ có thể cảm nhận ở ngay thời điểm nó xảy ra mà thôi, não của chúng ta sinh ra để hoạt động theo cách ấy. Đêm ấy, với những con người cũng "chạy trốn mặt trời" ấy, tôi đã thấy được một phần của cuộc sống mà tôi yêu. Chúng ta cứ làm điều mình thích, theo cách đơn giản nhất, mọi thứ khác rồi sẽ xoay quanh điều ấy một cách tự nhiên.

Đây không phải sự chạy trốn thực tại, bởi cái thực tại này vẫn sẽ xảy ra dù chúng ta có ở đó hay không. Thời gian vốn đâu dừng lại cho riêng ai. Nhưng trong cái dòng chảy bắt buộc ấy, có lẽ ta được quyền lựa chọn mình sẽ làm gì, với ai, ở đâu và như thế nào. Ta không bắt buộc phải hòa mình vào đám đông chỉ để chứng minh rằng mình cũng tồn tại.

Một cơn mưa lớn ập đến nửa đêm vào lúc tôi quyết định để tên cuốn sách này như các bạn đang thấy. Từ cửa sổ, âm thanh lớn đều đều vang lên, khi tôi ngó ra thì trước mặt đã là một biển nước. Một biển nước của sự mệt mỏi kéo dài suốt những chiều nắng đang tan dần ra đầy dễ chịu. Hàng cây trước ngõ yên lành tiếp nhận những hạt nước ấy như đã chờ đợi từ lâu lắm. Cơn mưa ấy kéo dài đến sáng rồi tạnh khi ánh mặt trời đầu tiên ló rạng…

Minh Nhật

Mời các bạn đón đọc Chạy Trốn Mặt Trời của tác giả Minh Nhật.