Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Truyện Kể Di-Gan - Nhiều Tác giả

Người Di-gan là một dân tộc lang bạt kỳ hồ khắp nơi trên thế giới từ thời cổ xưa và hiện tại cả cộng đồng của họ cũng chỉ có khoảng năm đến sáu triệu người. Qua tập Truyện Kể Di-gan các bạn sẽ khám phá ra những chuyến viễn du cùng cuộc mưu sinh của họ trải dài từ thế kỷ này qua thế kỷ khác. Những truyện cổ cùng truyền thuyết Di-gan được tập hợp trong sách này chính là hình ảnh mà chúng ta có về họ, một tộc người vẫn được vây bọc trong sự huyền bí và lãng mạn.

Những câu chuyện sẽ kể với ta về tinh thần Di-gan, về tình yêu âm nhạc, sự kỳ lạ và ma thuật, sự dũng mãnh và nhất là nhu cầu hoang dại muốn được tự do và độc lập.

***

Truyện Kể Di-Gan gồm có:

  • Kalo Dant lên đến thế giới thứ bảy như thế nào
  • Charkagne làm những trò ngu ngốc
  • Con gà mái đen
  • Nàng công chúa ma cà rồng
  • Một cuộc chiến tranh không giống các cuộc chiến tranh khác
  • Yépache, con người sức vóc
  • Dilino và con quỷ
  • Bốn anh em
  • Cây vĩ cầm mê hoặc
  • Kandache và Youache
  • Yaghvali, cô gái chết
  • Lô đất của con quỷ
  • Godjavère và con ngựa lửa
  • Nàng công chúa của núi băng
  • Cô phù thủy xinh đẹp
  • Con dao thần diệu
  • Angulimala khủng khiếp
  • Thanh gươm của Ori

***

XƯA CÓ MỘT CHÚ BÉ DI-GAN TÊN LÀ NALOU, ĐỨA trẻ tò mò nhất trong các đứa trẻ. Bố mẹ và người thân nhiều phen lúng túng vì chú không ngừng đặt ra cho họ những câu hỏi.

Một hôm, bà mẹ bảo:

- Đừng đặt câu hỏi nữa, nếu không, Angulimala gớm ghiếc sẽ đến bắt con đấy.

- Tên gì mà ngộ vậy! Hắn là ai?

- Một tên khổng lồ xấu xa, bàn tay và bàn chân có sáu ngón, trên trán là một cái bướu ẩn chứa con mắt thứ ba. Con mắt ấy khiến nó có thể thấy tất cả những gì xảy ra trên thế giới. Nó không chịu được những kẻ tò mò vì chính nó cũng là đứa rất tò mò.

- Tên khổng lồ đó ở đâu? Nalou rất kích động.

- Trên quả núi cao nhất thế giới

- Quả núi cao nhất thế giới ở đâu?

- Ở đầu thế giới.

- Ở đấy thế nào?

- Chỉ có tuyết, băng và đá.

- Nó ở chỗ nào, ăn gì?

- Nó ở trong một cái động đầy đá quí.

Bực mình bà mẹ đẩy Nalou ra khỏi nhà.

Nalou lê la một thời gian ngoài đường, chú trông thấy một ông già Di-gan ngồi bệt dưới đất đang sửa lại một cái chảo.

- Bố già ơi, đầu thế giới là ở đâu hả bố?

- Cứ đi thẳng trước mặt, cháu sẽ đến nơi, ông già càu nhàu cho yên thân.

Nalou tưởng thật, lên đường, đi thẳng đường trước mặt… Lát sau, chú gặp một con suối. Thình lình chú trông thấy một con chạch đen lớn vọt lên bờ. Nó giãy giụa trên bờ tìm cách trở lại nước. Nalou tóm lấy nó, nắm thật chặt, sung sướng vì được một bữa chén tốt. Con cá nói:

- Thả tôi ra, nó van xin. Tôi không phải là một con chạch thường. Tôi là con chạch vua, ngày mai tôi cưới vợ. Tôi đang đến chỗ vợ chưa cưới của tôi. Nàng đang nóng lòng đợi tôi. Nếu anh giết tôi, nàng sẽ chết vì buồn phiền.

Nalou vốn tốt bụng. Chú không muốn làm hỏng đám cưới của hoàng tử chạch. Chú thả nó xuống suối.

Con cá kêu lên:

- Vì anh đã tha mạng cho tôi, tôi xin chúc anh cũng được mềm dẻo và khéo léo như tôi.

Nó lượn vài vòng trong nước trong rồi biến mất.

Nalou lại đi, thẳng con đường trước mặt.

Chú đến một ngọn núi cao.

- Mi có phải là ngọn núi cao nhất thế giới không?

- Cao nhất ư? Có tiếng vọng lại nhạo báng. Chắc chắn là không phải.

- Ngọn núi cao nhất thế giới còn xa không?

- Còn xa, xa lắm.

- Tại sao mi lại đỏ như vậy?

Chú bé Nalou quả là tò mò.

- Đỏ à! Có lẽ vì tôi mang sắt trong lòng.

- Sắt có phải là đá quí không?

Cái gì Nalou cũng muốn biết.

- Sắt không phải là đá. Nó là kim khí, quí hơn mọi thứ đá trên thế giới vì từ đó người ta có thể làm ra cày, lưỡi cày, cả kiếm nữa. Sắt chứa đựng trong tôi quí giá đến mức kiếm làm ra từ nó có thể đánh thắng được người khỏe nhất thế giới.

- Kể cả tên khổng lồ độc ác Angulimala sống trên ngọn núi cao nhất thế giới chứ?

- Kể cả nó.

- Vậy thì hãy cho ta một ít sắt của ngươi. Ta sẽ rèn một thanh kiếm và giết chết tên khổng lồ.

- Rất sẵn lòng. Nhưng cậu có biết khai thác sắt và rèn kiếm không?

Nalou thú thật.

- Không.

- Vậy thì trước tiên phải học hỏi đi đã.

Nalou cảm ơn và tiếp tục đi.

Lát sau chú trông thấy một người nhỏ bé tiến lại trước chú. Ông ta vác trên vai một hòn đá to như đầu người.

- Chào bố già, Nalou chào. Bố đưa con hòn đá, con mang hộ một lúc. Xem chừng nó quá nặng với bố.

- Cháu tử tế lắm, ông lùn nói.

ông chuyển hòn đá cho Nalou.

- Nếu cháu mang hộ ta đến tận nhà, cháu sẽ được trọng thưởng

Hòn đá thật nặng, nhưng Nalou vác đến tận nhà ông lùn. Cũng không xa lắm. Con người bé nhỏ đó ở trong một cái hang, phía trước có một đống lửa lớn đang cháy.

- Cám ơn cháu. Ông nói khi cậu bé đặt hòn đá xuống đất. Hòn đá này có vàng. Vì thế nó rất nặng. Ta sẽ nung chảy nó và cho cháu một nửa.

- Ông biết nung chảy vàng à? Ông có biết nung chảy sắt và rèn thành một thanh kiếm không?

- Chắc chắn là có, không khó. Ta là con tinh của các mỏ, ta rất thạo loại công việc ấy.

Chú bé xin:

- Vậy thì cháu muốn ông đi lấy sắt ở núi đỏ và rèn cho cháu một thanh kiếm.

Người lùn hứa. Rồi ông mang ra một làn dâu tây rừng cho chú bé. Sau khi ăn trưa, hai người đi ngủ. Nalou ngủ đến tận sáng. Lúc tỉnh dậy, người lùn đứng trước mặt chú, tay cầm thanh kiếm.

Mời các bạn đón đọc Truyện Kể Di-Gan.