"Tôi từng có khoảng thời gian căm ghét thế giới ngoài kia đến cùng cực. Một ngày hầu như chỉ ở nhà, bó gối trong phòng ngủ, không đọc sách thì xem phim, chán chường lại ngủ; chẳng thiết tha với cuộc sống ngày kia đang thay đổi ra sao, tôi vẫn sống với nhịp sống tách biệt của riêng mình.
Cho đến một ngày, những công việc hằng ngày đã nhàm chán, sách đọc đã hết, phim cũng chẳng còn gì để xem, tôi bắt đầu suy ngẫm lại cuộc sống của mình. Rất nhiều câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi lúc ấy.
Và ngày hôm sau tôi quyết định mở cánh cửa đã nhốt chính mình trong khoảng thời gian dài ấy, bước ra hòa nhập với thế giới. Tôi đi nhiều hơn, đi đây đi đó, nhìn cuộc sống quanh mình, nhìn cuộc đời chảy trôi, nhìn những ngày đẹp trời cứ thế đến rồi đi.
Và bạn biết không, cuộc đời này luôn tồn tại những ngày đẹp trời, chỉ là lòng bạn có đẹp , có an yên để nhìn thấy nó hay không. Tại sao khi con người gặp biến cố, đau thương, họ luôn để nỗi buồn lấn át, để niềm đau ngự trị, để rồi mỗi ngày trôi qua đều mang một màu u ám, chán ghét lạ thường.
Thật ra, mỗi ngày đều là một ngày đẹp trời, mỗi ngày đều là ngày đáng để sống. Cuộc đời ai mà không có lúc bế tắc, biến cố, vấp ngã, nhưng có người lại khống chế điều đó đến mức không nhìn thấy những điều tốt đẹp còn lại của cuộc sống. Nhưng có người, họ biết cách mỉm cười, biết cách chấp nhận và đôi diện, biết cách trân trọng cuộc sống, và họ luôn trân trọng mỗi ngày họ được sống.
Đừng lãng phí những ngày đẹp trời của chúng mình bạn nhé. Bởi chẳng biết khi nào chúng ta không còn được tận hưởng những ngày như vậy nữa; hãy trân trọng khi còn có thể. "
" Tôi là kẻ thích buồn cùng nỗi buồn của người ta nhưng lại gửi gắm nỗi buồn của mình qua con chữ." - Jinie Lynk
***
“Có những ngày dài thật buồn, bó gối trong căn phòng nhỏ, nhìn ra bầu trời cao rộng ngoài kia, tôi luôn mang trong mình suy nghĩ bầu trời ấy không có chỗ dành cho tôi. Tôi luôn tự hỏi “Mình muốn làm gì?”, “Mình phải làm gì?”, “Mình cố gắng vì điều gì?”,…”
Chúng ta, ai cũng từng trải qua những ngày như thế. Đó là quãng thời gian ta cứ quẩn quanh đây đó tìm kiếm câu trả lời mình là ai, mình thực sự muốn gì. Giữa những chông chênh của tuổi trẻ, khi đứng giữa quá nhiều ngã rẽ, chúng ta bắt buộc phải đưa ra một sự lựa chọn cho riêng mình. Con đường nào cũng hấp dẫn, cũng mời gọi, nhưng cũng đầy thử thách và chông gai.
Đừng lãng phí những ngày đẹp trời là cuốn sách viết về những năm tháng thanh xuân đầy hoang mang, khi tâm trí ta lấp đầy bởi những câu hỏi cần lời giải đáp. Nhưng ngoài những ngày âm u, tuổi thanh xuân của chúng ta là “những ngày đẹp trời, những ngày cõi lòng an yên đến lạ; những ngày mà đến cả nỗi buồn, sự cô đơn, cũng trở nên thật đẹp.” Dù những ngày sau bạn thành công, viên mãn đến chừng nào, thì những năm tháng hai mươi cũng là quãng thời gian đẹp đẽ nhất, đáng nhớ nhất trong cuộc đời.
Có thể ngay lúc này đây, bạn muốn nhanh thật nhanh bước ra khỏi tuổi trẻ của mình, để trưởng thành hơn, để có trong tay nhiều thứ hơn. Nhưng đừng vội vã, đừng lãng phí những ngày đẹp trời đó, bởi tuổi trẻ trôi qua, ta sẽ trưởng thành.
“Thanh xuân là một lần đi xa mãi không về.
Thanh xuân là một lần gặp gỡ mãi chẳng quê”.
Thanh xuân chính là cuộc hành trình dài, càng đi xa càng không thể quay trở lại điểm xuất phát, thế nhưng thanh xuân lại lưu giữ cho chúng ta những tình cảm trân quý nhất, những bài học đắt giá và những hồi ức theo ta mãi về sau.”
Chỉ một câu thôi, đừng lãng phí những ngày đẹp trời, đừng lãng phí những ngày tháng thanh xuân tươi đẹp này, nơi mà ngay cả nỗi buồn và sự cô đơn cũng trở nên thật tuyệt vời!
Mời các bạn đón đọc Đừng Lãng Phí Những Ngày Đẹp Trời của tác giả Jinie Lynk.