Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Em, Facebook và Tôi - Lưu Quang Minh

Cuốn sách của tác giả Lưu Quang Minh viết về cuộc sống hiện tại, vừa ảo vừa thật của tất cả mọi người - không đơn thuần chỉ là giới trẻ, khi bị ảnh hưởng quá nhiều từ Facebook.

Em, Facebook và tôi là tác phẩm mà Lưu Quang Minh muốn gửi gắm đến độc giả những nỗi niềm, trăn trở về cuộc sống hiện tại, giá trị ảo và giá trị thật ngày càng lẫn lộn khiến người ta đôi khi không biết đâu là ảo, đâu là thật?

***

Người xưa có câu: linh tại ngã, bất linh tại ngã. Cuốn sách cũng chính là một câu đố của tác giả với người đọc. Tôi xem Em, Facebook và Tôi là một cuốn sách hay. Tác giả Lưu Quang Minh thật tài tình khi xen lẫn yếu tố ảo và thực. Có khi những sự việc rành rành là thực nhưng ta cứ ngỡ là mơ và ngược lại!

Văn phong nhiều màu sắc và thi vị qua một ý tưởng thú vị. Thực mà ảo, ảo mà thực, ấy là chốn ta đang sống, chẳng phải vậy sao?

Vương Chi Lan

Lưu Quang Minh sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn nên anh có dịp quan sát, tắm mình cùng cuộc sống tính theo giây của nhịp đập thành phố phát triển không ngừng này. Anh đã truy tìm lại những vết cắt, những dấu ấn của tuổi trẻ mà anh đang tràn trề. Tuổi trẻ với nhiều hoài bão nhưng cũng đầy hoài nghi bởi sự bất an của tinh thần. Cuộc sống xô bồ dễ đổ vỡ. Ðó là những người ít có dịp “sống chậm” bởi những cuộc họp, công tác, hò hẹn… là những gương mặt đóng nhiều vai. Tác giả đã cố tình sắp đặt một truyện ảo cạnh một truyện thật. Ðiều đó làm tăng thêm tính liên tưởng trong người đọc về một thế giới hôm nay trong mắt nhìn của người trẻ. Ảo ảo thật thật pha tạp trong mớ bùng nhùng tạo ra sự trống vắng, cô đơn mà mỗi người chúng ta đâu đó vẫn bắt gặp trên đường đời. Thế giới mạng, công nghệ thông tin ấy choán gần hết quỹ thời gian trong ngày của chúng ta. Bàn tay lướt phím nói thay lời. Hơi thở cuộc sống trở nên quý giá. Chúng ta luôn sống trong cảnh “đồng sàng dị mộng” và một ngày nghe trái tim tan vỡ vì tha thiết nhớ một ánh nhìn trìu mến, một tiếng gọi nhau thật người từ sâu thẳm tâm hồn…

Trần Huy Minh Phương

***

Ðôi lời của tác giả

Chúng ta đang sống trong một thế giới mà ranh giới giữa Ảo & Thật rất mong manh. Mỗi buổi sáng, ta thức dậy có bao nhiêu điều đón chờ. Ðể rồi đêm tới, ta vẫn không ngừng mơ mộng về những gì mà ban ngày không bao giờ ta có thể gặp. Ðời người, mở mắt – nhắm mắt là sự song hành của Ảo & Thật, mà chính ta không thể biết được đâu là thật, đâu là ảo.

Trong thời đại con người giao tiếp, kết nối với nhau qua mạng ảo, mê say với trò chơi vô hình, thích thú với diễn biến của một bộ phim hay, hoặc chìm đắm vào thế giới kỳ vĩ của một quyển sách, càng rõ ràng thay sự gắn kết của đời Thật vào cái Ảo.

Ta soi bóng mình vào Ảo để tìm hình ta trong Thật.

Hay ta đang ngày ngày thoát ly cái Thật mà đắm chìm trong Ảo tưởng?

Ảo mà Thật. Thật mà Ảo.

Xin gửi gắm chút Thật trong Ảo này.

Lưu Quang Minh

Tác giả Lưu Quang Minh sinh năm 1988 tại Sài Gòn. Anh là hiện thân cho một tâm hồn đơn độc vô bờ luôn kiếm tìm những điểm nhấn trong cuộc đời vốn đầy lạc lõng, một nốt đơn vang lên trong bản nhạc thanh xuân.

Lưu Quang Minh từng được biết đến với những tác phẩm:

  • Gia tài tuổi 20,
  • Những tâm hồn đồng điệu,
  • Thực hay mơ,
  • Sài Gòn ẩm thực trong tôi.

***

Hiệu nói với tôi gã hành nghề này đã hơn mười năm. Có nên gọi đó là một nghề hay không? Ðiều mà tôi không hiểu cũng chẳng bao giờ ngờ tới.

Ai có thể hình dung một gã vốn ghét cay ghét đắng những trò mê tín dị đoan, buôn thần bán thánh như gã, lại có lúc đi làm chính cái nghề quái dị này.

Ðời! Thế mới gọi là không ai học được chữ ngờ.

Gã từng là bạn thân của tôi. Nói “từng là” vì tôi đã tạm mất liên lạc với gã trong suốt nhiều năm trời, khi lên đường đến một xứ sở khác. Nhưng ký ức về cái con người trước đây của gã thì tôi vẫn rõ. Thế nên tôi đã quá bất ngờ khi gặp lại gã.

“Tao biết mày vẫn sống tốt sống khỏe mà, người nhà mày bảo tao thế!”.

Tôi hiểu gã nói đến một người nhà nào đó vẫn thường đi theo che chở phù hộ cho mình, nắm rõ ràng tất tần tật mình đang ở đâu, làm gì. Bản thân tôi trong những giây phút cảm thấy cuộc đời gặp những sự không may vẫn thường chắp tay nhắm mắt khấn ông bà tổ tiên phù hộ độ trì cho con cháu tai qua nạn khỏi, gặp điều may phước lành. Nhưng cái cách nói thật tự nhiên của gã về những người cõi âm vẫn hết sức lạ lùng…

“Nhưng mà mày vẫn thấy khó tin, phải không?”. Ðúng vậy. Cảm giác ấy hệt như khi ta phải đi thăng bằng trên một sợi dây mong manh, cố gắng giữ mình để không bị ngã hoàn toàn về phía này hoặc bên kia.

“Ðến tận bây giờ, My vẫn theo tao. Cô ấy đang ngồi cạnh tao đây…”.

Cái cách gã vừa rít điếu thuốc lá vừa nói về những chuyện như vậy thật nhẹ nhàng bình thản luôn khiến tôi cảm thấy rờn rợn.

Tuy My không phải là mối tình đầu của gã nhưng có lẽ là mối tình sâu nặng nhất. Và ngay cả khi yêu gã, ba chúng tôi vẫn luôn thân thiết bên nhau suốt dọc thời sinh viên.

“Thật sao? Vì My vẫn còn yêu mày?”.

Hỏi vậy nhưng dường như sâu trong lòng tôi vốn đã hình dung câu trả lời nằm ở nơi gã. Bởi vì gã vẫn luôn yêu nàng. Ðã bao nhiêu năm trời rồi, gã vẫn thế, vẫn một mình, không gia đình, không vợ, không con. Người ta bảo duyên âm chưa dứt thì chẳng thể thành đôi với ai được. Nghĩ đến đó thôi tôi lại thấy lạnh sống lưng lần nữa.

“Mày có hỏi My tại sao không? Như là… sao nhỉ, vì sao còn quanh quẩn ở đây, mà không… như người ta thường nói… là tìm đường siêu thoát… hoặc đầu thai một kiếp khác…”.

Tôi cảm thấy rất bối rối. Tôi không thể hiểu cái thế giới của gã. Dường như có một con người của gã trong quá khứ vẫn thập thò đâu đó. Có phải là gã bây giờ? Chẳng lẽ tất cả đều là trò lừa đảo? Mà gã lừa tôi để làm gì? Gã mắc bệnh hoang tưởng? Hay thật ra chỉ mượn chuyện để kiếm sống cho nhàn hạ?

Có lẽ câu trả lời chỉ một mình gã biết.

Dù gì thì tuổi trẻ của chúng tôi vẫn đã ra đi về một miền trời xa lắc của những ký ức thăm thẳm chợt nhòa chợt hiện.

“My vẫn thế, như mười năm về trước. Chỉ có tao và mày là già đi thôi. Mày còn nhớ không?”.

Nhớ gì? Gương mặt xinh đẹp thuở thiếu nữ của My mười năm trước hay cái ngày tai nạn khủng khiếp ấy xảy ra? Tất nhiên là tôi nhớ. Nhớ mình đã mất đi cả hai người bạn thân thiết như thế nào…

Mời các bạn đón đọc Em, Facebook và Tôi của tác giả Lưu Quang Minh.