Thể Loại Tác Giả Tìm kiếm Đăng nhập Đăng kí

Vui lòng để tải file. Ấn để đăng nhập

Những Câu Chuyện Hồi Hộp Nhất - Paul Jennings

Chuyện bí ẩn thường ngày được viết theo lối giả tưởng. Tất cả những câu chuyện đều diễn ra trong cuộc sống hiện tại mà dường như chỉ có thể xảy ra ở thế giới khác. Các nhân vật của chúng ta sống, học tập, trò chuyện rất bình thường, nhưng bất ngờ họ có, hoặc họ gặp những điều không thể tin nổi: Một chú bé có hàm răng phát sáng trong đêm tối. Một giống táo có vị cá. Một loại nước mà nếu bạn uống vào có thể đọc được suy nghĩ của người khác. Một thầy giáo lúc nào cũng cau có, nghiêm khắc bởi nụ cười của thầy bị giam giữ ở đâu đó. Một cậu bé không được bạn bè ưa thích, không được ai tặng một nụ hôn thân thiện, cho đến một ngày cậu ta được cho một thỏi sáp môi…

Paul Jennings đã viết hơn một trăm cuốn truyện và đã hơn 40 lần được trẻ em Australia bình chọn là “tác giả được yêu thích”. Ông cũng giành được tất cả các loại giải thưởng do độc giả nhí bình chọn. Phim truyền hình nhiều tập đắt khách Chuyện nhà Twist và Phát điên lên được sản xuất dựa trên việc chọn lọc các truyện ngắn từ nhiều tuyển tập truyện ngắn nổi tiếng của ông, ví dụ như Vô hình - tuyển tập đoạt giải thưởng văn học Queensland Premie dành cho cuốn sách viết cho trẻ em hay nhất vào năm 1999.

Năm 1995, Paul Jennings được bầu là thành viên Order of Australia để phục vụ văn học thiếu nhi và đến năm 2001, ông được trao tặng huân chương uy tín Dromkeen.Những tác phẩm gần đây nhất của ông gồm Những câu chuyện hài hước nhất, Những câu chuyện hồi hộp nhất…(trong bộ Chuyện bí ẩn thường ngày) đã bán được hơn 30.000 bản. Cuốn Con bọ đọc…và làm thế nào để giúp con bạn bắt nó (2003), tuyển tập truyện ngắn Những đứa trẻ tinh quái dành cho độc giả nhỏ tuổi và cuốn tiểu thuyết đầu tiên của ông Hedley Hopkins đã thách thức như thế nào…đã lọt vào vòng cuối của giải thưởng hàng năm do Hội đồng Úc trao tặng cho những tác phẩm văn học thiếu nhi xuất sắc.

Năm 2009, Nhà xuất bản Kim Đồng cho ra mắt bạn đọc Chuyện bí ẩn thường ngày của Paul Jenning gồm có:

Chuyện Bí Ẩn Thường Ngày Chuyện Bí Ẩn Thường Ngày - Những Câu Chuyện Kỳ Lạ Nhất Chuyện Bí Ẩn Thường Ngày - Những Câu Chuyện Hài Hước Nhất Chuyện Bí Ẩn Thường Ngày - Những Câu Chuyện Hồi Hộp Nhất Chuyện Bí Ẩn Thường Ngày - Những Chuyện Lừa Ngoạn Mục Nhất

Hy vọng đó sẽ là những tập sách gối đầu giường cho bạn đọc sau những giờ phút học tập và làm việc. Các bạn sẽ được đắm chìm trong trí tưởng tượng phong phú, kì diệu của Paul Jennings - nhà văn nổi tiếng Australia.

***

Thầy Bush đảo mắt nhìn cả cả lớp rồi nói:

- Brian Bell, em là người đầu tiên được kể về lai lịch của mình.

Tim tôi đập thình thịch. Tôi cảm thấy nhộn nhạo khó chịu trong người. Thật là một cơn ác mộng đối với tôi khi phải đứng kể chuyện trước lớp.

Tôi nói:

- Thưa thầy, không có áo!

Sue Feathersone (con gái ông chủ tịch) cười rúc rích. Tôi đi từ từ lên bảng. Tôi nghĩ, mình chết mất. Miệng tôi khô và đắng ngắt.

- Thưa thầy em xin kể về cụ nội em. Cụ vốn là thủy thủ chuyên đưa thực phẩm bằng tàu biển tới Warmambooe, không có áo.

Ba chục đôi mắt nhìn tôi chòng chọc. Sue Feathernene lại cười. Nó hỏi:

- Tại sao cụ không có áo?

Nó biết tất câu trả lời của tôi sẽ như thế nào song nó muốn nghe tôi nói xem sao.

- Cụ tên là Byron. Mọi người gọi cụ là “cụ Ben Byron, không có áo”

Sue hỏi với cái cười đầy chế giễu:

- Tại sao họ lại gọi cụ là cụ Ben Byron không có áo, tên gì mà buồn cười thế?

Thầy giáo nói:

- Em đừng có kich bạn như thế, bạn ấy rất cố gắng đấy.

Sue là một đưa con gái đáng ghét, một đứa hết sức tồi tệ. Nó thừa biết là tôi không thể không nói: “Không có áo”. Hễ mở miệng, bao giờ tôi cũng phải thêm vào mấy từ “không có áo”. Suốt từ nhỏ đến giờ tôi đều nói như thế. Xin đừng hỏi tôi, tại sao. Tôi cũng không hiểu nữa, chỉ biết rằng tôi không thể làm khác được. Tôi đã nhờ hàng chục bác sĩ nhưng không ai tìm được nguyên nhân và chẳng ai chữa được cái tật đó cho tôi. Thật là kinh khủng. Mọi người chế nhạo và cho rằng tôi bị ấm đầu.

Tôi nhìn Sue và nói:

- Mày đểu vừa thôi, đừng có trêu chọc tao. Mày thừa biết bao giờ tôi cũng phải chêm vào mấy từ “không có áo”. Không có áo.

Tất cả cười như vỡ lớp ra, nhiều đứa cố gắng bụm miệng nhưng không sao nhịn nổi. Mặt tôi đỏ như gấc. Giá như tôi có thể chết được, và cả con Sue nữa. Nó là đứa nanh đọc nhất và luôn luôn tìm cách chọc ghẹo tôi.

Thầy Bush nói:

- Thôi được, Brian, thứ tư tới em trình bày tiếp. Chắc rằng hôm đó em sẽ nói khá hơn.

Tôi ngồi vào chỗ của mình. Thầy giáo thương cảm tôi, mọi người thương cảm tôi, mọi người, trừ Sue. Nó thì không. Nó là đứa không bao giờ nghĩ tới người khác mà chỉ nghĩ đến mình.

Mời các bạn đón đọc Chuyện Bí Ẩn Thường Ngày tập 3: Những Câu Chuyện Hồi Hộp Nhất của tác giả Paul Jennings.