"Ta thích xem tình sắc tiểu thuyết…"
Ngã Nhĩ Hoa nằm ở trên giường tâm lý nghĩ tới, thở hồng hộc gia tăng bắt tay vào làm thượng địa động tác, ý nghĩ nguyên nhân hưng phấn mà dần dần lâm vào mê mang, tay trái vẫn cầm chặt quyển sách trong tay, hai tròng mắt nhìn chằm chằm chữ trên sách không rời. Cũng lớn như vậy rồi, một người bạn gái cũng không tiếp xúc qua, túi tiền trong cũng không có bao nhiêu tiền, trừ… xem tình sắc tiểu thuyết thẩm du ra, còn có biện pháp nào có thể giải quyết tham sắc dục đây?
Thế giới này là thế giới của người có quyền. Bọn họ có thể tùy tâm chơi đùa các loại các dạng mỹ nữ, làm ra đủ loại hoạt động hoang dâm, không quan tâm kẻ yếu làm sao phóng thích ham thú đè nén. Thậm chí vài tên ti tiện có chút bản lĩnh, còn muốn tìm ra các loại lý do để áp chế dục vọng của thiếu niên, đem tất cả tội danh đổ lên đầu kẻ yếu, làm như thiếu niên tới kỳ phát dục sinh ra ham muốn là sai trái vậy. Vì không cho chính mình sống chịu áp lực, những tên có điều kiện có thể dùng tiền giải quyết, mà giống Ngã Nhĩ Hoa không có tiền lại không đẹp trai, chỉ có thể đi một con đường.
Ổ cắm điện ở trên mặt đất, hiện tại đã bị hỏng mà hắn lại muốn thức đêm đọc sách vì vậy hắn cố gắng cúi xuống sửa cái ổ cắm bóng đèn đưa nó lên gần giường để có thể xem dâm thư. Quyển sách trong tay hắn, nói về một tu đạo viện tràn ngập những cô gái xinh đẹp, giảng về câu chuyện trong đó. Ở nơi này, nam diễn viên có thể thoải máu đùa bỡn những cô gái thuần khiết, khinh nhờ thuần khiết, làm cho họ làm tình cùng mình.
Làm một thiếu niên có ý chí lớn, Ngã Nhĩ Hoa vốn rất thích những cô gái phương tây, bất kể tóc vàng, đen hay hồng, chỉ cần là mỹ nữ, hắn thích! Nhưng trời già bất công, cho đến hôm nay hắn còn chưa gặp mỹ nữ nào đồng ý giúp hắn giải tỏa, thậm chí cả người Trung Quốc cũng không có một ai. Cho nên, hắn đến giờ vẫn còn là một xử nam, một xử nam đáng thương. Hắn cũng chỉ có thể dựa vào những cuốn tiểu thuyết như vậy, hài lòng chìm vào dục vọng, ảo tưởng của bản thân. Ngoài cửa sổ, bỗng một vệt sao chổi xẹt qua trên bầu trời, Ngã Nhĩ Hoa nhanh chóng chấp tay hành lễ, yên lặng cầu khẩn, dáng vẻ tiều tụy.
Dù cho xem tiểu thuyết thẩm du rất thoải mái nhưng là nước tiểu lao lên quấy nhiễu tâm tình. Ngã Nhĩ Hoa nhịn không được cơn đau nhức ở tiểu phúc, quyến luyến buông bỏ tiểu thuyết, đi về hướng phòng vệ sinh. Mới đi không được hai bước, Ngã Nhĩ Hoa không cẩn thận giẫm vào tinh dịch mình bắn ra, dưới chân trượt một cái, đầu lao về phía trước, chết tiệt, ổ điện ở ngay phía tiểu phúc hắn, Ngã Nhĩ Hoa té trên mặt đất, tiểu kê kê vừa vặn cắm vào ổ, một cảm giác kích thích mãnh liệt truyền đến. Thân thể hắn run rẩy kịch liệt, quỳ trên mặt đất, đầu nghiêng về một bên, hai mắt vô thần nhìn về cửa sổ, lại một vệt sao chổi xẹt qua…
Mời các bạn đón đọc Thánh Nữ Tu Đạo Viện của tác giả Vô Danh.